Yêu thầm chị họ

– Mặc váy này được không T?

Chị bẽn lẽn nhìn mình đang há hốc miệng ra vì ngây ngất.

– Được. Đẹp lắm!

Mình nuốt nước bọt, chẳng biết dùng từ gì để khen chị nữa, cuối cùng đành chọn một câu thô thiển và thẳng tuột nhất mà nói.

Vừa đẩy xe ra thì trời lại đổ mưa ào ào, bực vãi linh hồn. Sắp đến giờ lễ rồi, không thể chờ tạnh được, mình đành mặc áo mưa chở chị đi luôn. May mà hôm trước có mua một cái áo mưa cặp, giờ xem như có dịp để khai trương.

Mưa tầm tã, nhưng nhờ cái áo mưa rất to nên cả hai người đều khô ráo, chỉ hơi ướt dưới chân một tí. Đến nơi, mình lấy khăn lau sơ đầu tóc cho chị, rồi nắm tay dắt chị vào trong nhà thờ.

Bên trong rất rộng, ghế được sắp xếp thành 4 dãy phân làm hai bên nam – nữ, nữ bên trái, nam bên phải. Chị rụt rè theo sau mình ngồi vào hàng ghế dành cho nam. Thật ra phân nam nữ chỉ dành cho những người đi một mình thôi, còn đa số các cặp đôi đều chọn ngồi chung bên nam, lâu ngày thành thông lệ luôn rồi.

Lần đầu vào chốn trang nghiêm dành riêng cho tín đồ Thiên Chúa, chị tỏ ra rất hứng thú. Chị ngồi im, không dám xoay tới xoay lui, nhưng cặp mắt cứ mở to nhìn xung quanh một cách lạ lẫm. Thỉnh thoảng, mình rỉ tai hướng dẫn chị một số nghi thức khi tham dự thánh lễ, tránh chị làm bậy rồi phải xấu hổ với mọi người.

– Mốt mình làm lễ cưới trong này nè, chị thích không?

Mình nói nhỏ.

– Thích.. giống trong phim Hàn Quốc phải không T?

– Ừ. Y vậy đó.

– Hi, T nói làm chị thấy nôn quá..

– Ráng chờ em 2 năm nữa, mình sẽ kết hôn hén!

– Ừm..

– Chút nữa vào lễ, thấy em làm gì chị cứ làm theo nghen. Không có gì rắc rối khó khăn đâu, đừng lo!

Mình dặn dò lần cuối.

– Ừm..

Chị gật nhẹ, ngồi im lặng cạnh mình như con chiên ngoan đạo thứ thiệt. Không hiểu sao nhìn chị lúc này, mình vừa yêu vừa thấy buồn cười thế nào đó, cảm giác thật khó diễn tả.

Đúng 5h cha xứ lên bàn thờ, bắt đầu thánh lễ. Do trời mưa nên lúc này trong nhà thờ vắng hơn bình thường, ghế trống còn kha khá, tự dưng có một thằng choai choai tầm 20t chen vào băng ghế mình và chị đang đứng. Mình thấy hơi khó chịu, bao nhiêu chỗ vắng người không ngồi, sao lại phải chen vào ghế của mình làm gì cho chật chội, chả hiểu. May mà mình đã đề phòng trước, cho chị ngồi phía trong, mình ngồi ngoài.

Cả buổi lễ, thằng đó cứ làm đủ trò để nhìn chị. Mình ngồi bình thường thì nó chồm ra trước ngó qua, mình nhổm theo thì nó lại ngả ra sau. Phải lúc thường, có người nhìn chị mình cũng chả có gì để lăn tăn, nhưng đang đi lễ mà nó cứ nhìn xỏ kiểu đó, mình thèm quay sang cho nó vài đạp cắm mỏ. Cơ mà bực thế thôi, cũng cố kiềm chế, mình còn nhận ra huống chi người nhạy cảm như chị, nhưng chị vẫn tỏ ra bình thường, không thèm để ý gì đến thằng kia.

Chị cầm sách kinh, lẩm nhẩm đọc theo mình. Thằng kia thì cứ chồm chồm qua éo biết nhìn cái gì, cái đkm chưa khi nào mình nóng đến thế, quay sang nhìn thẳng vào mặt nó. Thằng này chả biết thuộc dạng trẻ trâu hay giang hồ gốc, mình nhìn nó, nó cũng nghênh lại mình chẳng chút ngán ngại. Thế thôi, nhịn mày vậy.

Tầm 6h tan lễ, trời vẫn còn mưa, mình và chị đứng ngay cửa nhà thờ lấp ló. Thằng trẻ trâu kia thì đứng xa xa, thỉnh thoảng ngó qua. Nhìn nó mà trào máu, gặp mấy thím nóng tính đầu gấu chắc đè nó ra dần một trận bỏ mợ rồi. Mình không phải dạng nhát gan, nhưng cũng chẳng muốn xảy ra những chuyện xô xát không đâu. Thôi thì một câu nhịn chín câu lành vậy, nó cũng chưa đụng chạm gì đến mình.

Nhưng chị thì khác.

– T..

– Hả?

– Ông kia nhìn qua đây hoài à. Chị hơi sợ!

Chị nép vào người mình như để tránh ánh mắt thằng kia.

– Kệ nó đi. Nhìn cho nó thèm thấy mẹ nó luôn.

Mình bực nên buột miệng chửi thề.

– T nói gì vậy? Đừng chửi bậy, chị không thích đâu!!

Chị nhăn mặt.

– Em lỡ miệng. Mặc kệ nó đi, nó nhìn chứ có làm được gì mình đâu.

– Ừm, hay mình đi đi T, đừng ở đây nữa.

– Còn mưa mà?

– Thì mặc áo mưa, chứ đứng đây ta nhìn hoài, chị khó chịu lắm!

– Ừ, vậy đi.

Mình nắm tay chị chạy ra nhà để xe, mặc áo mưa vào, rồ máy vọt đi. Chạy được một lúc, ngó qua ngó lại không thấy thằng kia bám theo, mình mới thở phào nhẹ nhõm.

– Giờ đi đâu đây? Chị đói chưa?

Mình hỏi.

– Ừm, cũng hơi đói rồi.

– Vậy đi ăn hén. Chị muốn ăn gì nè?

– Gì cũng được, tùy T. T thích món nào thì chọn đi.

– Chài, ưu tiên cho chị mà!

– Chị ăn gì cũng được hết à, cứ chọn món nào T muốn ăn đi hi hi..

– Vậy ăn phở nhen? Được hem?

– Ừm, được.

Mình thích nhất là phở, thế nên chạy ngay lại quán quen thuộc, gọi 2 tô phở tái nạm gân bò viên đặc biệt.

Mình ép dữ lắm chị mới ăn được hơn nửa tô, đành bấm bụng chén sạch nửa tô còn lại phụ chị, no căng.

Nhìn đồng hồ mới gần 7h, còn sớm chán. Trời vẫn mưa rả rích, kiểu này đến sáng chưa biết tạnh không nữa. Mình nhìn chị..

– Giờ đi đâu nữa? Chị cần mua gì không?

– Không. Mưa vầy đi đâu được, hay mình về nhà hén T? Chị thấy còn vui hơn!

– Ở nhà hoài chị không chán hả? Lâu lâu có dịp ra khỏi nhà, mình đi dạo lòng vòng cho vui, về chi sớm.

– Mưa mà sao đi dạo được?

– Thì…mặc áo mưa vô, có sao đâu.

– Trời…

Mình bỗng nảy ra một sáng kiến, chả biết là sáng hay tối kiến nữa, mà giờ khi đang ngồi gõ chap này trán mình cứ nóng bừng bừng.

– Hay là… mình tắm mưa hén?

Mình đề nghị.

– Thôi, lạnh lắm đó! T bệnh nữa cho coi, chưa ớn hả?

Chị rụt cổ.

– Chưa. Bệnh tha hồ được chị chăm sóc, em còn khoái nữa là…he he..

– Hứ, không biết giữ gìn sức khỏe gì hết. Lần này T bệnh nữa chị bỏ mặc luôn.

– He he, bỏ nổi hem?

– Thử đi rồi biết, xí..

Mình nhìn ra ngoài trời, mưa này mà đi dạo thì lãng mạn phải biết. Hồi trước cũng có mấy nhỏ rủ mình dầm mưa, mình toàn cự tuyệt, trong đầu nghĩ tụi nó chắc bị chập mạch. Không ngờ bây giờ mình lại sến giống tụi nó, chẳng lẽ khi yêu ai cũng trở nên điên điên mát mát vậy sao trời?

– Đi hén. Lâu rồi em không tắm mưa.

Mình tiếp tục đề nghị.

– T rủ thiệt đó hả?

Chị tròn mắt nhìn mình đầy kinh ngạc, chắc nãy giờ tưởng mình giỡn cho vui.

– Thiệt.

– Bệnh rồi sao?

– Không đâu mà. Làm như em yếu lắm vậy. Em chỉ lo chị bệnh thôi!

– Chị ở quê dầm mưa dãi nắng quen rồi, không bệnh được đâu. Lo cho T đó..

– Rồi, quyết định vậy nhen.

Mình kêu tính tiền. Sau đó kéo chị ra xe, cất áo mưa vào cốp, bắt đầu chuyến bão đêm trong mưa chẳng biết có lãng mạn hay không, nhưng điên khùng thì chắc là có rồi đấy!

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64Next page
Back to top button