Yêu thầm chị họ

– Ai là em của T chứ?

– Diễm chứ ai.

– Hứ…

– Hôm nay sinh nhật em, cho anh được xưng hô vậy được không? (mình không muốn thay đổi luôn, sợ quen miệng lỡ ba mẹ nghe được thì phiền toái lắm).

– Ừm..

– Em có yêu anh không?

– Có…

– Dạ có chứ?

– Dạ…có..

Mình khoái chí khi thấy chị ngoan ngoãn như thế:

– Yêu nhiều không?

– Nhiều lắm!

– Ừm, anh cũng vậy. Chờ vài năm nữa anh đi làm rồi sẽ cưới em hén..

– Ừm…

– Phải dạ chứ..

– Dạ..

– Em muốn vậy không?

– Dạ…muốn lắm!

Chị nói nhỏ như gió thoảng, mặt chị cứ cố rúc sâu vào lòng mình, chắc đang xấu hổ dữ lắm..

– T…à… Anh hát đó hả?

Bài hát mình up lên zing nên đến giờ giọng thùng thiếc bể của mình vẫn còn vang lên không dứt.

– Ừ, mới thu hồi chiều tặng em đó. Hay hem?

– Hay lắm…

– He he, không phải dở lắm những ráng chịu đựng hả?

– Không có. Hay thiệt mà…

Lại im một lúc lâu…

– Mấy thứ này là T…là anh làm hết đó hả?

– Ừm…cả buổi chiều đó.

– Hi hi…em thích lắm!

– Em thích là anh vui rồi, sợ em chê thôi.

– Không có chê mà.. chị… em hạnh phúc lắm!

Do chưa quen với cách xưng hô mới, chị cứ gọi loạn cả lên..

Mình chợt nhớ ra chưa đưa con gấu bông cho chị, liền nhổm dậy.

– Còn cái này cho em nữa nè he he…

– Gì dzạ..

– Nhìn lên đầu tủ đi, thấy cái gì không?

– A…thấy rồi…T mua…anh mua tặng… em hả?

– Chứ ai nữa. Không lẽ tặng má nuôi?

Chị hí hửng tót xuống chạy lại ôm con gấu, nhưng vừa bước xuống chợt nhớ ra cái váy vẫn chưa được kéo lên, liền sượng sùng lật đật chỉnh sửa lại cho ngay ngắn, sau đó mới dám ôm lấy con gấu bông to tướng hôn lấy hôn để..

– Chài, em làm anh ghen đó nhen. Hôn anh có mấy cái mà hôn nó cả chục cái vậy đó hả..

Nghe mình nói vậy, chị cười khúc khích chạy lại thưởng cho mình cả tá cái hôn vào mặt, vào trán, vào má…quay cuồng luôn…

– Thích không?

Mình đắc ý hỏi.

– Thích lắm!

Chị ôm chặt con gấu, có nó thì bắt đầu bỏ bê mình rồi.

– Tối ngủ em nhớ ôm nó nhen. Coi như nó là anh, ôm nó để nhớ tới anh..

– Ừm…

– Dạ chứ? Ừ ừ hoài..

– Dạ…

Lâu lâu được dịp bắt nạt chị, phải tận dụng tối đa thôi. Mình cười khoái trá.

Chị nghênh mặt nhìn mình:

– Nhịn bữa nay thôi đó. Mai đừng hòng..

– Ờ, để coi hơ hơ…

Mình lại kéo chị lên giường, hai người ôm nhau thủ thỉ. Chị cứ nói yêu mình lắm, muốn đêm nay được ở lại ngủ cùng mình, nhưng bắt mình phải hứa không được làm quá giới hạn. Mình rất muốn được ở cùng chị, nhưng cuối cùng đành phải khuyên chị đi về phòng. Mình sợ không thể kiềm chế được nữa, nhất là khi trong người có men bia thế này, chị lại quá hấp dẫn… lỡ có việc gì xảy ra, mình không đành lòng nhìn chị buồn…

Trước khi về phòng, chị không quên bắt mình chép bài hát của mình vào đt cho chị nghe. Chị còn nói sẽ rất ngon giấc khi nghe mình khủng bố, đúng là khi yêu thì ca lẻ cũng thành ca sĩ.

– T… hi hi, gọi lần cuối là anh nha, anh ngủ ngon!

Chị cười, hôn má mình.

– Em cũng ngủ ngon!

Mình hôn chị.

– Quên nữa, để…em phụ anh dọn dẹp cái này…

– Không cần. Cứ để đó, anh ngắm tí nữa, mai dẹp sau.

Chị luyến tiếc nhìn lại hình trái tim lung linh bằng nến lần cuối, rồi ôm bó hoa cùng gấu bông về phòng sau khi nhìn mình một cái thật say đắm…

15/9.

Một đêm hầu như không ngủ, mình cứ ngồi ngắm những ngọn nến, rồi lại cạy mớ sáp chảy xuống gạch đắp lên trên cây nến, thỉnh thoảng cười tủm tỉm một mình..

3h sáng, chị nt cho mình..

“T ngủ chưa hay còn thức vậy?”

“Đang ngồi nghịch nến nè he he.. sao chị chưa ngủ nữa?”

“Không biết nữa… chị vui quá à, không ngủ được.. biết chị đang làm gì hông?”

“Đang…nằm ngủ chứ làm gì? He he, ừ em cũng vui lắm nên chẳng thấy buồn ngủ..”

“Chị đang ôm T đó, vừa hôn T một cái nữa hi hi..”

“Ax, có đâu. À à, con gấu đó hả?

hôn nữa đi..”

“Hi hi.. hôn nãy giờ nhiều lắm rồi. Thôi chị cố ngủ đây, T cũng ngủ đi, mai còn học nữa đó, không được nghỉ học nhen!”

“Ừm, em biết mà. Chị ngủ ngon! Hôn tục tưng 10000000000 cái he he..”

“Hôn gì dữ vậy..hứ…T ngủ ngon! Hôn T…”

Ngồi đến khi nến tàn, mình mới lò dò lên giường ngủ mê mệt…

– “Cộc..cộc..” T ơi dậy ăn sáng rồi đi học nữa…trễ rồi đó!

– Ừ, em nghe rồi.

Đang ngủ ngon, mình bị chị gõ cửa kêu dậy, nhìn đt đã 6h30 rồi. Một ngày mới lại bắt đầu, lịch sử sang trang.

Mình bước xuống nhà, chị đang nêm nếm nấu nướng gì đó.

– Chị nấu gì vậy?

Mình đi lại gần hỏi.

– Hủ tíu. T thích ăn hủ tíu mà phải không?

Chị xoay lại nhìn mình cười mỉm.

– Ừ, he he. Nhìn thèm ghê! Chị mua hồi nào vậy?

– Chiều qua đó. Tính nấu đãi cả nhà mừng sinh nhật chị, mà dì dẫn đi nhà hàng rồi..

– Ừm, nhớ rồi.

– Đi súc miệng rửa mặt lẹ đi, ra chị làm cho ăn còn đi học nữa..

– Ừ, nay đốc thúc em đi học hoài vậy ta.

– Chứ sao. Lớn rồi, phải biết lo tương lai đó.

– Ừ, ừ. Hiểu thưa Madam!

Mình cười he he, đi súc miệng.

– Chu choa, thơm quá chài..

Ngồi vào bàn, nhìn tô hủ tíu xương thơm nức mũi, mình ứa nước miếng.

– Hi hi, T ăn đi. Dì dượng mới ăn xong, đi làm rồi.

– Chị ăn chưa?

– Chưa, chờ T nãy giờ, đói muốn chết luôn!

– Ax, chị lại ăn với em đi.

– Ừm…

Chị bê tô hủ tíu lại, ngồi cạnh mình. Tô của chị nhỏ xíu, chắc được chừng một chén hủ tíu là cao. Chị ăn ít quen rồi, mình ép mãi mà không được, đành chịu thua.

Hủ tíu chị nấu ngon cực kỳ, mình làm hẳn hai tô, húp cạn nước, mồ hôi mồ kê tuôn đầy mặt.

– Ăn từ từ thôi, gì mà… sợ ai giành ăn với T hả?

Chị chu môi, tay cầm cái khăn lau mồ hôi cho mình.

– Tại ngon quá, để nguội mất ngon he he..

Mình cười khà khà, hai mắt lim dim tận hưởng sự săn sóc đến tận răng của chị.

– Chị, chiều đi chơi không?

Mình nói.

– Đi đâu nè?

Không còn những lời từ chối như trước đây của chị nữa, thay vào đó là hỏi địa điểm và kế hoạch he he.

– Đi dạo phố, ăn kem, ăn chè, ăn tàu hũ chiên, uống nước mía nước sâm, rau câu…

Mình kê ra một lèo danh sách các món ăn vặt đặc sản.

– Hi hi, gì mà toàn ăn không vậy?

– Ờ, ăn nhiều cho chị mập, ốm nhom à..

– Thôi, chị thích vầy à, không muốn mập đâu!

– Chời, chị phải thêm vài kg nữa, vậy đẹp hơn á!

– Thôi.. không thích mà..

– Ờ, ờ. Không thích thì thôi, đi dạo phố được chưa? Chị muốn sao cũng được.

– Ừm..

Mình hôn chị một cái rồi thay đồ đi học, không quên dắt xe ra để sẵn trước sân cho chị.

Tiếc là đến chiều, trời bắt đầu đổ mưa to khiến kế hoạch của mình và chị đành tạm gác lại. Mùa này cứ mưa rỉ rả suốt cả ngày, không khí mát mẻ cũng thích thật đấy, nhưng tối nào cũng phải ru rú trong nhà, mình hơi bực bội. May là chị ở chung nhà với mình, nếu không chắc chả có thời gian để gặp nhau.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64Next page
Back to top button