Yêu thầm chị họ

Chờ nửa tiếng không thấy nó trả lời gì, mình và chị đang khấp khởi mừng thầm khi thoát được sự đu bám của con đỉa mặt inox, chợt nó reply.

“Không sao. Anh yêu em, anh không sợ gì hết. Phải chết vì em anh cũng cam lòng hi hi… Anh sẽ cố gắng cho đến khi nào em chấp nhận anh mới thôi..”

Đệt, đọc tn của nó mà không thể tin vào mắt mình luôn, chị cũng ngỡ ngàng, mắt chữ O mồm chữ A. Hình như mình đã đánh giá quá thấp “mặt dày thần công” của thằng này rồi, nó luyện đến trình độ xuất thần nhập hóa, miễn nhiễm với mọi lời đàm tiếu thế gian rồi hay sao ấy, sư phụ xin hãy nhận của con một lạy..

Đến nước này rồi, mình chẳng cần lịch sự giữ thể diện cho nó nữa. Thế là tương ngay và luôn một tn “phũ”..

“Xl, anh hiểu sai ý em rồi. Em không thích anh, sự thật là vậy. Em cũng không có time để tiếp anh, mong anh hiểu cho. Chào anh!”

Chưa đây 2p sau, nó reply tiếp.

“Anh có gì không tốt em cứ nói, anh sẽ sửa mà. Anh không tin em không có cảm tình với anh.”

Pó tờ rym, mình và chị ngồi nhìn nhau lắc đầu ngao ngán. Năm sau các thím theo dõi Vn got té lìn thấy thằng nào biểu diễn skill chạy xe cà mặt xuống đường bêtông nhưng mặt không bị sao, đường thì thủng một lỗ chính là thằng Tùng đấy nhé. Nhớ vote ủng hộ cho him, đừng để hoài phí một tài năng thiên bẩm đến thế.

Mình hoảng quá, biết không đủ khả năng ngăn chặn tình yêu điên cuồng của dị nhân mát dây này, vội lao xuống lầu trình bày mọi việc với mẹ. Dùng hết 3 tấc lưỡi trời phú nói cho mẹ hiểu chị Diễm không hề có tình cảm và cũng chẳng muốn quen nó, nhờ mẹ nói cho nó hiểu đừng làm phiền chị nữa. Mẹ mình lúc đầu hơi ngạc nhiên, nhưng một hồi cũng hiểu ra, không trách gì chị, chỉ tiếc vì thằng đó con nhà đàng hoàng lại khá giả thôi.

Hôm sau nữa, nó lại mò đến. Mình và chị ở trên phòng hồi hộp chờ thông tin khẩn từ mẹ. Tầm 10p sau thì nghe tiếng xe nó đi mất, mẹ lên thông báo đã chiêu hàng được địch, tuy vậy trước khi ra về địch còn kịp thòng lại một câu “con về nói lại mẹ con, nhờ mẹ sang thuyết phục Diễm..” Zzz…lạy hồn tha cho chúng con nhờ..

Riêng về hôm nay thì nó không xuất hiện, chắc là đang âm thầm dưỡng thương, chờ kéo da non sẽ lại dẫn theo “máy bay bỏ bom” đến nhà mình khủng bố tiếp..

Chiều giờ chị về nhà nấu cơm, ăn uống dọn dẹp xong xuôi, mình chưa nói được gì với chị thì mẹ đã gọi chị đi với mẹ. Hình như mua sắm đồ đạc gì thì phải, mẹ mình rất thương chị, mua đồ cho chị suốt thôi. Nói thật, giờ ai nhìn thấy chị mà bảo chị là gái quê mình đi bằng đầu, cứ tưởng là con gái tiểu thư nhà giàu thôi các thím ợ…

Đặc biệt, mình vừa nhận được một cuộc đt rất quan trọng, mình biết trước sau gì nó cũng sẽ tới, chỉ không nghĩ nhanh thế này..

Khi nãy, không có chị ở nhà, buồn quá leo lên máy ngồi review cho các thím thì đt reo, sđt rất đẹp và rất quen, nhưng mình chẳng nhớ của ai…

– Alo..

Mình bắt máy.

– Biết ai không?

Giọng nam ồ ồ bên kia đầu dây vang qua.

– Không, ai vậy?

– Quên nhanh vậy à? Bạn bè cũ đây..

Giọng nói lạ mà quen quen cười khẽ.

– Không nhớ. Là ai vậy, nói tên đi?

Có lẽ giọng nói qua đt đã khác đi ít nhiều, mình thật sự không thể nhận ra, chỉ thấy hơi quen.

– Quang đây. Nhớ chưa?

Nó im một lúc, rồi nói.

Ax, đúng là giọng thằng Quang rồi. Bỗng dưng gọi đt cho mình, nó muốn gì đây?

– Ừ. Nhớ rồi. Sao mày có sđt của tao? Mày kiếm tao làm gì?

Mình cố bình tĩnh, nói giọng thản nhiên như không có chuyện gì đáng ngại.

– Nhớ chú em nên kiếm, không được à? Sđt chú thì đơn giản thôi, gì anh muốn chả được.

– Tao chẳng có gì để nói với mày cả. Không nói tao cúp máy đây.

– Hờ hờ… nóng tính thế. Tất nhiên anh có chuyện muốn nói với chú nên mới đt..

– Ừ, nói đi.

– Mai chú rảnh không?

– Không. Làm gì?

Đệt, chẳng lẽ nó định hẹn mình kéo băng ra choảng nhau..

– Rủ chú uống cf trò chuyện chút thôi. Không có gì đâu mà phải căng thẳng quá..

– Tao éo sợ gì mà phải căng thẳng, không rảnh.

– Không được à?

– Không.

– Chú tránh mặt anh được mãi không? Còn chị chú nữa..

– Đm, mày dám đụng đến chị Diễm tao giết mày..

– Chú thật là… nóng tính không chừa, anh chỉ nhắc chú nhớ thôi.

Nó lại cười khe khẽ. Chẳng hiểu sao nghe giọng nó, mình nổi hết da gà lên..

– Rốt cục mày muốn gì?

Mình gằn giọng.

– Anh nói rồi. Mai anh em mình làm chầu cf..

– Tao éo anh em với mày, cf cái gì?

– Cái gì thì mai gặp chú sẽ biết. Ok?

Mình im lặng suy nghĩ, chả biết thằng này muốn bày trò gì đây? Nếu muốn xử mình, nó cứ canh mà chặn đường, cần gì phải bày vẽ uống cf? Hay là nó cho đàn em phục sẵn trong quán, chờ mình chui vào rồi úp sọt hội đồng..

Như hiểu được mình đang nghĩ gì, thằng Quang lại cười khà khà:

– Sợ anh hội đồng à? Yên tâm, anh không phải quân tử nhưng cũng chẳng bao giờ chơi cái trò hẹn chú ra để làm thế đâu.

– Tao còn lạ gì mày? Định lừa tao chui đầu vào tròng à, đừng mơ..

– Chú nghĩ kĩ đi. Anh muốn chơi chú thiếu gì cách, cần gì làm trò mèo này cho mất mặt..

– …

– Cái thị xã này nhỏ lắm, anh muốn tìm, chú không trốn được đâu. Anh muốn hẹn ra quán cf chỉ hai thằng đàn ông nói chuyện rõ ràng với nhau. Nói hết lời rồi đấy, đi hay không tùy chú. Sau này có chuyện gì, chú đừng trách sao anh không nói trước.

– Nói luôn đi, khỏi hẹn gặp làm gì mất công.

Mình cười khẩy.

– Nói qua đt không tiện, được thì anh đã nói rồi

– Có gì mà không tiên?

– Gặp rồi chú sẽ rõ.

Mình trầm ngâm một lúc rồi tiếp:

– Mày đi một mình?

– Ừ, việc gì phải kéo lũ làm gì? Anh muốn nói chuyện với chú thôi.

– Được rồi. Gặp ở đâu? Mấy giờ?

– Tùy chú sắp xếp, không thôi lại nghĩ anh dở trò..

– Ok, 7h tối mai. Còn địa điểm tao sẽ báo sau.

– Ok. Đàn ông thì uy tín đấy nhé.

Mình tắt máy, ngồi suy nghĩ lung tung nãy giờ. Chẳng biết nên đi gặp nó hay không? Chẳng biết sẽ có chuyện gì xảy ra? Nhưng nghĩ kĩ thì chuyện này trước sau gì cũng phải xảy ra thôi, đâu thể trốn tránh mãi được..

Chắc mai mình gọi Thanh sida lại nhà bàn tính xem sao. Thấy lo quá..

Hôm nay thời tiết âm u, một ngày thật dài đối với mình, những suy nghĩ trong lòng cũng vô cùng mâu thuẫn, vừa mong mau đến 7h gặp thằng Quang để giải quyết êm xuôi mọi chuyện, không phải chịu cảnh lo lắng nữa, vừa ngán ngại cái thời khắc đó nên lắm lúc lại trông cho thời gian trôi thật chậm…

Mình đt kể mọi chuyện với Thanh sida, hỏi ý nó thấy thế nào. Thanh sida cũng nghĩ như mình, nếu thằng Quang muốn chơi mình thì chẳng cần hẹn ra làm gì, như vậy khác nào cảnh báo trước cho mình có thời gian chuẩn bị? Cuối cùng, mình và nó quyết định gặp thằng Quang, chỉ đi hai thằng thôi, không rủ thêm ai nữa cả vì thật sự bọn mình chẳng quen biết gì nhiều. Thanh sida định gọi nhờ thằng Sang anh họ nó giúp nhưng mình không đồng ý, dính vào bọn đó mệt lắm, mà chắc gì bọn nó đã dám chạm đến thằng Quang? Hơn nữa như đã nhận định, mình tin chắc 80% lần gặp này thằng Quang sẽ không manh động.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64Next page
Back to top button