Yêu thầm chị họ

Nghe vậy, chị nhăn mặt:

– Vậy hả? Chết rồi, kì quá. Làm sao đây?

– Thì mốt chị tự nhiên đi, đừng mắc cỡ ngại ngùng gì nữa hết là được. Ba mẹ em không thích vậy đâu!

– Ừ…!!

Chị đáp, giọng ỉu xìu.

– Chài, nói vậy chứ không có gì đâu. Chị cứ coi nhà em như dưới chị là được rồi.

– Sao được, nhà cưng mà sao coi như nhà chị được .

– Ax, có gì không được? Chị xa cách quá ba mẹ em ghét chị ráng chịu..

– Ừ, thôi để chị ráng.

Chị chu môi, làm điệu bộ như đứa bé vừa bị thằng cô hồn nào đó ăn cắp cây kẹo, đang hờn dỗi. Mình nhìn mà thèm cắn cho vài miếng…

Sau đó, mặc cho mình nài ép, chị vẫn ăn có một chén cơm, húp thêm tí canh rồi thôi. Rồi chị dọn dẹp nhà bếp. Bình thường ăn cơm xong là mình tót lên phòng ôm cái máy tính ngay, hoặc lên đồ đi chơi với bạn bè. Tùy hôm và tùy theo lịch hẹn, gái trai không phân biệt, đứa nào đt trước thì đi với đứa đó. Hôm nay thì khác, mình ở lại, đứng xớ rớ phụ chị, làm ba mẹ mình ngồi trên nhà coi tivi cứ nhìn xuống bằng ánh mắt sảng hồn .

– T lên trước đi, để chị dẹp được rồi.

Chị đuổi mình lên, không cho làm phụ.

Mặc kệ chị nói, mình lăng xăng đi tới đi lui gom chén đũa, cất nồi cơm…

– Thôi, được rồi. Giờ chị rửa chén, T lên trước chơi đi.

– Làm gì đuổi em hoài dzậy? Đứng đây chơi hem được hả?

Bị đuổi như đuổi tà, bực quá, mình sầm mặt xuống, làm mặt ngầu .

Thấy vậy, chị le lưỡi:

– Đâu có. Tại chị rửa chén sợ văng nước xà bông dơ trúng T thôi, mất công tắm lại nữa.

– Không sao, em chưa tắm mà.

Mình cười he he.

– Hèn gì nghe hôi chua nãy giờ, đi tắm đi ông tướng, ở dơ thấy ớn!

Chị lườm mình.

Mình chưa kịp đáp thì có tiếng mẹ gọi:

– Đt con reo um sùm nãy giờ kìa T.

Mợ, đang vui thì thằng nào phá đám đây, bực vãi. Mình chạy lên lầu, cầm đt lên xem thì thấy 3 cuộc gọi nhỡ của thằng Thanh sida, liền gọi lại cho nó.

– Nãy giờ làm gì không nghe đt vậy mạy?

Đt vừa reo chưa dứt tiếng thì nó bắt máy hỏi ngay.

– Tao bận, có gì mà gọi dữ vậy?

– Lên đồ đi, 15p nữa ghé tao, mới tán được 2 em kute vãi lúa, hẹn đi cf tối nay rồi.

– Vậy hả? Ở đâu ra ngon vậy?

– Hè hè, lượn trong siêu thị săn được. Rồi, vậy nhen, tao chờ đó.

Mình đang định đồng ý, không hiểu sao tự dưng lại từ chối.

– Tối nay tao bận rồi, mày rủ thằng Hải khìn đi đi.

– Ơ dm thằng này, bận clgt?

– Tao có hẹn chat với em kia rồi, mày éo biết đâu mà hỏi nhiều.

– Ừ, dm không đi đừng có tiếc nhen ku, 2 em này kute lắm đó!!

Thằng Thanh sida gầm gừ trong dt.

– Ừ, nhường 2 đứa mày, éo tiếc đâu. Thôi à .

Mính tắt máy, lót tót chạy xuống nhà dưới. Chị rửa chén xong rồi, lẹ vãi, gái nhà lành đảm đang có khác.

– Chị…

Nghe mình kêu, chị đang lau dọn khuôn bếp thì quay lại.

– Gì T?

– Chị sắp xong chưa?

– Sắp, lau cái này nữa là xong. Chi vậy?

– Đi uống café với em không?

Mình cười hiền lành, miệng dụ khị.

Chị lắc đầu.

– Thôi, T đi đi. Chút chị phải ngủ sớm, mai ra tiệm học nghề rồi.

– Chời ơi, mới 7h, đi chút về sớm tha hồ mà ngủ.

Nghe mình nói cũng có lý, chị trầm ngâm 1 chút rồi lại lắc đầu.

– Thôi, uống café nóng lắm. T đi với bạn đi.

Cái đệch, bực lắm rồi nhá. Xưa nay ít khi mình mở miệng mà bị gái từ chối, giờ bị chị lắc đầu 2 lần, thiệt đúng là… không biết nói gì nữa. Vào quán café thì bắt buộc phải uống café à? Đang đứng xớ rớ chưa kịp nói, thì mẹ mình lù lù đi xuống kêu chị.

– Diễm thay đồ đi con, đi đây với dì chút.

– Dạ, dì chờ con tí.

Haizzz… Mình rủ nãy giờ không đi, bà già vừa mở miệng là chạy đi thay đồ ngay, chẳng thèm hỏi là đi đâu? Loạn cmn hết rồi .

Bực bội quá, mình leo lên phòng, khi đi ngang phòng chị không quên ngó vào, cửa đóng kín mít, chả nhìn được gì .

Cầm dt lên bấm số gọi cho thằng Thanh sida.

– Gì đó ku?

– Đang ở đâu vậy? Đi chưa?

Mình hỏi.

– Đi rồi, tao với Hải khìn đang ngồi với 2 ẻm đây. Sao vậy? Bể kèo rồi hả há há..

– Ờ, ngồi quán nào vậy? Tao ra.

– Thôi mày ở nhà đi, nãy rủ éo đi thì thôi. Giờ 2 thằng 2 ẻm đủ cặp rồi, ra làm gì nữa.

– Ờ, éo cho thì thôi. Biến mày.

Mình bực dọc tắt dt, sau đó bật máy tính lên. Không cho đi thì thôi, bố mày ở nhà xem xxx cũng sướng kém gì….

Yên lặng một lúc, chị tiếp lời:

– Chị nghĩ đã đến lúc T nên chấp nhận sự thật là tình cảm T dành cho bé Uyên không ít như T nghĩ. Hay nói cách khác là T luôn trốn tránh. Chị nói có đúng không?

Mình im lặng. Vì thực ra mình cũng chẳng biết câu trả lời là thế nào.

– T ra ngoài tìm bé Uyên với chị đi. – Chị kéo mình đứng dậy.

– Tìm Uyên để làm gì? – Mình ngơ ngác.

– Chị có chuyện cần nói.

Chị ném lại một câu rồi bước đi, để lại mình như người mộng du với những nỗi lo âu.

Nhưng chưa được vài phút sau, chị chạy vào, gương mặt thảng thốt:

– Bé Uyên đi mất rồi.

Từ ngày có chị lên, cuộc sống gia đình mình vui hẳn. Không khí lúc nào cũng ấm cúng, mình ít đi chơi hơn, học về toàn ở nhà, chẳng những vậy còn loanh quanh phụ chị một số việc lặt vặt trong nhà, ba mẹ mình có vẻ rất hài lòng .

Chị nấu ăn rất ngon, mẹ mình dù vô cùng tự hào về khả năng nội trợ nhưng cũng phải công nhận điều đó. Hơn nữa, mình thấy chị siêng năng và có một niềm đam mê cháy bỏng đối với việc bếp núc, thu vén cuộc sống gia đình, đúng là mẫu vợ lý tưởng luôn các thím ạ .

Hơn 2 tuần từ khi chị đến, mình cảm thấy rất hạnh phúc, cuộc sống nhìn đâu cũng thấy màu hồng. Bạn bè, gái gú dẹp qua hết một bên, trong đầu mình lúc này chỉ có chị thôi. Đi đâu, làm gì mình cũng nghĩ đến chị Dù biết mình và chị, với mối quan hệ rắc rối như thế này sẽ khó có kết quả, nhưng mình không thể dừng lại được.

Lúc đầu chỉ là một chút say nắng của thằng em dành cho một người chị xinh xắn, đáng yêu, nghĩ cũng không có gì đáng ngại. Dần dần, gần gũi tiếp xúc với chị mỗi ngày, mình cảm nhận được một thứ gì đó đang len lỏi hình thành trong tim mình và ngày càng lấn chiếm, lan rộng ra. Đến bây giờ, mình không biết sự quan tâm, nhớ mong mình luôn dành cho chị được gọi là gì nữa .

Chị phải ở tiệm cả ngày, từ sáng cho đến khoảng 4, 5h chiều mới về, hôm nào tiệm đông khách thì về muộn hơn. Trong lúc đó mình đi học nhưng đầu óc cứ như ở trên mây, hay ngồi suy nghĩ lung tung về chị, rồi tưởng tượng ra vài chuyện trong mơ để tdtt

Có hôm về sớm không biết làm gì, tụi bạn rủ cf nhưng mình chẳng có hứng đi, thế là xách xe chạy đến chỗ chị làm, chạy qua chạy lại chỉ để nhìn chị giữa trưa nắng chang chang . Nhiều lúc mình muốn đường hoàng đi vào tiệm thăm chị, nhưng chả biết nói lí do gì, với lại tiệm lúc nào cũng có khách, toàn nữ (ngại bỏ mợ), chị với chị Ánh bận bịu, mình cũng không dám làm phiền.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64Next page
Back to top button