Lần gặp gỡ thứ ba, sau buổi thi nên rất sớm; chúng tôi tắm rửa lẫn nhau, phòng tắm khá to trang hoàng thật mỹ thuật, nơi chúng tôi làm tình tự do giữa lối đi từ bồn tắm đến vách hơn hai mét ngang. Tấm thảm to bằng cao su đầy hơi, phủ kín khăn lông, ánh đèn pha trên trần tỏa xuống hơi nóng sưởi ấm hai thân thể đang trần truồng, cô nằm dài dang cánh tay ra dấu cho tôi nằm kề bên. Chúng tôi ôm nhau hôn, mút lưỡi tận hưởng hương thơm từ môi miệng, mùi da thịt ngọc ngà quý phái của cô gây hưng phấn cách mau lẹ; tay cô thoa khắp người tôi càng làm rạo rực, nổi dâm dục chợt ập đến mỗi lúc chim tôi cương cứng dần lên, nó cọ xát vào khoảng mênh mông khe lạch của cô. Bàn tay mỹ miều cũng đang vọc lấy của quý tôi, thật sự yêu thương với niềm khoái lạc tuyệt vời…
-Em ơi, cho cô thưởng ngoạn của quý ngàn đời được chưa?.
– Bây giờ tất cả những gì của em thuộc về cô hoàn toàn.
Vậy em ngồi dậy, chồm nằm đè trên người cô, hôn cô trước thoa vú sau; kế đó em nắm con chim nhét vô âm hộ cô mà nắc, nhịp từ từ theo ý em.
Em đâu biết làm sao?!, cô hãy nắm chim em nhét vô cửa mình,- âm hộ cô trước rồi bảo em làm gì tiếp, chứ nói nhiều em tiếp thu không kịp. Theo lệnh và ý muốn người tình, tôi vừa nắc được đôi ba lần đang mơ màng đang tận hưởng nổi khoái lạc lên đỉnh vu sơn, thì chợt cảm thấy đau nhói ở đầu con cu, vội rút ra một dòng máu tươi vươn rải theo, tôi nhìn nó cách kinh hãi.
Cô Kim ngồi dậy ôm tôi hôn và vỗ về khuyên: không sao, em vừa “bị mất trinh”, dâng sự trinh nguyên cho cô, nó đau nhưng sẽ phục hồi trong chốc lát.
Cô cám ơn em, em thành đàn ông, em là người tình nho nhỏ mãi mãi bên nhau, là chồng cô… Chúng ta nên ngưng một hai hôm tiếp tục lại nhen.
Thương em lắm, người tình bé nhỏ kia ơi.
Phần thứ hai
Mọi thí sinh đang thi tốt nghiệp lớp 10, tôi vào 3 ngày đầu với môn toán và lý hóa, sinh ngữ nó qua dễ dàng, nhưng các môn sau từ từ khựng lại có môn bỏ giấy trắng, đầu óc tôi bị thu hút bởi vầng môi, ánh mắt, cặp vú, hình ảnh cô Kim đã chiếm trọn suy nghĩ của tôi, lúc nào cũng tơ tưởng, mơ mộng sự học bị sao lảng…, nên cuối học kỳ tôi trượt vỏ chuối.
Tôi bị rớt Trung học, người xẻ chia và cảm thông cho tôi nhất có lẽ là cô giáo Kim; nhưng ngược lại thấy nét mặt mẹ tôi không vui và có nhiều ngôn từ mất tình đoàn kết giữa mẹ con.
Bà theo dõi tôi, do đó bà phát giác tôi có tư tình, “dan díu” với cô giáo Kim đang dạy thể dục tại trường: là hoa đã có chủ – tức trái tim có sở hữu chủ – và qua lời tự thú đã nhiều lần chúng tôi làm tình tại tư gia của cô. Tệ hại hơn, Mẹ tôi, thay vì khuyên bảo tôi, tác hợp duyên tình hay tìm phương thức ôn hòa thì trái lại nhờ pháp lý phân xử.
Pháp bất vị thân. Cô Kim gánh trọn trách nhiệm pháp lý và mặt xã hội; còn tôi trẻ vị thành niên, quan tòa không chụp “vòng kim cô” lên đầu.
Nhưng tôi không hề oán giận ai cả, nhất là Mẹ tôi, nhiều khi tự oán trách mình đồng tình, bị cám dỗ, ham vui xác thịt để cô Kim lãnh đủ…thương cô Kim quá! Tôi, chính tôi phải có trách vụ bảo vệ người yêu của tôi, vì chưa có sự nghiệp…
Chuyện“Với vòng tay học trò em không ôm giữ nổi đời cô…”đang vào khúc quanh. Tôi nghĩ vòng vo – mượn ý và lời thơ người khác:
Không phải tại em,
Không phải tại cô,
Tại Trời xui khiến
Nên chúng mình ”đụ nhau”…
Tôi như mất quân bình, đầu óc bấn loạn không muốn ở chung nhà cha mẹ; nhớ đến ông bà Nội và người Chú có thể nương thân làm lại cuộc đời.
Dù rớt trung học- nó chỉ là mảnh giấy đo học lực- nhưng lên lớp 11, tôi vẫn xuất sắc các môn sở trường: toán-lý-hóa, và sinh ngữ nhất nhì trong lớp. Gây được sự tin tưởng phần nào trong gia đình.
Hơn bảy tháng trôi qua, tôi biết cô Kim cuộc sống rất vất vả trăm bề vì mất việc làm, mất thể diện…, có thể bị anh chồng dày vò phần tinh thần nữa, nên tôi thưa với thiếm dâu, mở đường giúp đỡ và liên lạc với cô Kim trở lại.
Tôi cứ ngờ thiếm là người đàn bà khó tính và nghiêm minh, tôi vừa nói câu là thiếm “đi guốc trong ruột” tôi ngay. Thiếm rất cảm thông cô Kim, vì là thân phận chung đàn bà với nhau. Vậy cháu ý muốn gì?.
-Con muốn thiếm kiếm việc trong hãng in của gia đình giúp đỡ cô Kim?
-Việc thì chắc không có, ai bắt cháu dâu đi làm lao động, không thuận lẽ chút nào!. Thiếm đang nghĩ sẽ mở rộng dịch vụ ngành in và quảng cáo lấy khách hàng bằng hình thức “mở thêm chi nhánh mới” khi ông Nội mua dàn máy in mới thay các máy in kém năng suất; giúp Kim tự điều khiển và làm chủ.
Lẽ dĩ nhiên tiền bạc, chi phí hãng in mình khuếch trương đài thọ.
Còn thâm ý thiếm nghĩ:”hai đứa có cơ hội gặp nhau để hú hí phải không?”
-Dạ đúng, cháu nhớ cô Kim lắm. Nhưng đầu óc mê muội chưa có kế sách.
Muốn mở dịch vụ Busines, Kim phải vô trường Cao đẳng học lấy hai ba chứng chỉ về “computer office và computer skill”, mới điều hành được, vì thiếm nghĩ Kim có trình độ học và kinh nghiệm lịch lãm ngoài đời, nhưng khác: lãnh vực giữa giáo dục và thương mãi. Đằng sau trở ngại đã có Nội có Chú thiếm…
Số điện thoại trong đầu, thiếm cho phép cháu thăm hỏi cô Kim?
-Cô Kim hả?,- cô khỏe không?, nhớ giọng ai không? – Tony đây cô ơi …
Em vui sướng gặp lại anh Tony, -chúng ta hàn huyên nhau sau-, nên gặp thiếm Jimmy, thiếm ruột sẽ giúp đỡ tụi mình… đang chờ đầu dây.
-Chào thiếm, cháu là Kim đây.
-Đừng gọi thiếm chúng ta là bạn, là chị em, tốt hơn gọi tên Jenny cho thân mật.-Chị muốn gặp Kim để bàn việc làm ăn, em phải lên ngay, chạy đậu ngõ sau, nơi Tony đứng chờ Kim.
-Vâng, khoảng hơn 50 phút lái xe nữa.
Thiếm muốn Tony học hết term đầu lớp 11, nên vào trường Cao đẳng ghi danh học về ngành In hay học Plumbing, tức thợ ống nước kèm theo thợ lắp ráp ống cống xi măng thoát nước (drainage). Khu vực mình chưa có ai đảm trách.
Hiệu trưởng Cao đẳng kiêm phân xưởng sắt, đồng, xi măng là em ruột thiếm, nhưng nó không quyền bằng bà coucillor- để họ test phiền phức lắm, vì sợ học viên bỏ nửa chừng. Cháu cứ ghi danh học lãnh Austudy, tức lãnh trợ cấp học của chánh phủ đi học, thực tập tại hảng nhà.
Mặt khác, cuối tuần hai đứa giao hàng in của hãng kiếm thêm xài vặt, hoặc cháu dồn tiền cho Kim nuôi con, và đi học, bỏ job hiện tại.