Đúng ra thì việc làm này phải là để dành cho anh Phương vì anh danh chính ngôn thuận là chồng hợp pháp của chị Mỹ, cớ sao sự đời quá đỗi oái oăm, ngẫu nhiên, trùng hợp khiến cho đặc ân này lại chia sẻ cho Lợi thực hiện với chính chị ruột của nó ngay trong cái đêm cuối cùng này của cuộc đời chị Mỹ. Nó sao có thể ngờ được rằng không đến mười tiếng đồng hồ sau thì cái tấm thân mỹ miều của chị Sáu mà nó đã, đang và sẽ thưởng thức tan tành theo chiếc máy bay Boing của hãng hàng không Vietnam Airline, vụn vỡ tan tác rơi xuống Thái Bình Dương. Do lưng và hai ống quần chị Mỹ không bó sát chặt vào người cho lắm cho nên chẳng mấy chốc đã rời khỏi hai bờ mông no tròn cùng cặp đùi mềm mại, tiếp đến là qua hai đầu gối xuống cặp giò thon dài và cuối cùng là hai bàn chân nuột nà rồi kết thúc là động tác bàn tay phải Lợi cầm gọn chiếc quần chị mình bỏ qua một bên trên đệm lẫn lộn cùng áo thun, áo đồ bộ, nịt ngực. Vậy là trên thân người chị Mỹ lúc bấy giờ chỉ còn một cứ điểm che chắn cuối cùng tối quan trọng nhất, đó chính là cái quần lót bằng thun voan màu hồng tuy khá mỏng manh. Từ nãy đến giờ, trãi qua một khoảng thời gian khá lâu, xem như là thằng em đã gần biết hết cả người con chị rồi mặc dù vậy nhưng nó làm sao mà có thể bỏ qua không đi đến giai đoạn tận cùng cho được, nếu vậy thì rõ ràng là công dã tràng xe cát biển Đông rồi? Song song cùng ý nghĩ trên trong đầu, dĩ nhiên nó biết rằng sẽ phải thực hiện trên công việc bằng cách nào bởi lẽ từ trước đến giờ, nó đã từng cởi đến bốn chiếc quần lót của bốn người phụ nữ lần lượt trong bốn cuộc tình, đó là chị Đông, chị Sương, chị Liên và cô giáo Phụng và giờ đây lại là chiếc quần lót thứ năm của người chị ruột thứ sáu. Khi nhận thấy bàn tay phải thằng em giả vờ như đụng chạm đến lưng chiếc quần lót của mình, với bản năng e lệ vốn có của một người con gái, chị Mỹ lần tay trái xuống nắm giữ lại bàn tay thằng em nhưng suy cho cùng ra thì chị làm như vậy chẳng qua chỉ là cho có lệ mà thôi chứ thực ra từ lâu chị đã có ý muốn thằng em mình hành động và để xem nó có dám hay không. Quả thật hai chị em chẳng khác gì đi guốc trong bụng của nhau vậy? Chiếc quần lót chị Mỹ theo đà tuột lần, tuột lần của Lợi càng lúc càng nhích dần, nhích dần xuống dưới, từ từ phơi bày từng lớp da thịt trắng nõn, nuột nà chẳng khác gì bông tuyết miền Nam cực – nơi tận cùng trái đất và đến giờ phút này đây, Lợi thực sự mới bắt đầu cảm thấy có sự khác biệt là lạ xảy ra ở ngay bên trong chiếc quần đùi bằng vải kaki màu xám vàng nó đang mặc. Do đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên cho nên nó thật dễ dàng hiểu được chuyện gì cũng như không lấy làm ngạc nhiên cho lắm ; đó là con cu nó đã không chịu nằm yên nữa mà từ từ nhúc nhích chuyển động chậm dần, chậm dần để dài ra, to ra và cương cứng lên. Dù sao đi nữa thì nó vẫn cứ một mực tỏ ra bình thản, coi như không có việc gì là ầm ĩ cả và cứ thế mà cởi tuột chiếc quần lót chị Mỹ xuống dưới ra khỏi hai bàn chân chị cho xong một cách chậm rãi, không có một chút xíu gì gọi là hấp tấp vội vàng chi cả. Đấy chính là ưu điểm đặc biệt nổi trội của Lợi khiến cho bốn người tình trước đây của nó (chị Đông, chị Sương, chị Liên, cô Phụng) ai nấy đều chết mê chết mệt và hiện tại, chị Sáu Mỹ cũng không thể nào thoát khỏi lưới tình tàn nhẫn của loài nhện cực độc chết người giăng ra từ viên thuốc gợi tình đi vào cơ thể chị một cách vô tình hay hữu ý đây, thực là khó nói lắm chăng? Lúc bấy giờ, tuy đôi mắt chị Sáu cứ mãi miết nhắm nghiền thế nhưng chị vẫn cảm nhận rất rõ là bàn tay phải thằng em đang mày mò, sờ soạng nơi kín đáo quan trọng nhất cuộc đời con gái của chị ; chổ đáng lẽ ra là phải trang trọng dành cho anh Phương-chồng chị mới đúng. Chẳng mấy chốc mà Lợi đã tự có kết luận trong đầu óc là lông chị Sáu mình mặc dù không được nhiều nhưng rất mềm mại chẳng khác gì một lớp râu bắp non phủ xung quanh và phía trên hai bên mép âm đạo trinh nguyên của chị như rãnh nước được khơi đào từ một nguồn trắng trong tinh khiết. Chị Mỹ như là có hai con người hoàn toàn khác nhau nhưng lại quyện lẫn vào với nhau trong thân xác cũng như tâm hồn chị : người trị vì tâm hồn chị thì cứ thầm mong Lợi hãy mau ngừng tay thôi không lần mò “chổ ấy” nữa vì ngượng ngùng, xấu hổ nhưng ngược lại, kẻ chiếm đoạt thân xác chị lại mãi miết thúc giục thằng em “tiếp tục” để luôn mang đến nhiều thú vị, lắm sung sướng cho cả hai được hưởng thụ trong cõi tình với nhân gian. Khi mà chị Mỹ tự cảm nhận được như là có nước cứ tuôn trào ra từ nơi cửa mình chị thì chị cũng vừa thất kinh chết lặng vừa khoan khoái đê mê lúc mà chị nhận ra Lợi đang tự thoát y ; vậy là nếu có ai mục kích được màn làm tình cụp lạc của hai chị em giờ phút này đây thì cũng thật dễ hiểu là vì sao thân thể chúng lại hoàn toàn lõa thể 100%, không còn mảnh vải nào che thân cả.
Đó mới chính là tình yêu, là tự do ban phát và đón nhận xác thịt nhục dục, là tội lỗi loạn luân! Giây phút này đây, giây phút tối quan trọng nhất của hai chị em ; thằng em với con cu khá to, khá dài và khá cứng, không ngớt giựt giựt liên hồi đang từ từ trườn người tới leo lên mình con chị còn con chị tuy hơi e ngại, bẽn lẽn nhưng lại vồn vã lần hai cánh tay trắng muốt dài ngoằng qua sau gáy em trai, hổn hển kéo ghì nó xuống sát với người mình. Nguyễn Thị Tố Mỹ và Nguyễn Hùng Lợi, cả hai chị em đều không ai nói với ai một lời nào, vẫn yên lặng nhưng lại rất hiểu nhau và biết nhau vì chúng đang tự cùng nhau dẫn dắt nhau đi đến cõi địa ngục tình yêu trên thiên đàng, nơi có nhiều quỷ đầu trâu mặt ngựa đang đi đi lại lại dưới vầng hào quang nhật nguyệt của Thần Tình Ái. Hai chị em tuy thật hết sức vụng về, lụp chụp nhưng vẫn cố gắng kết thúc chuyện tình bằng việc giao hợp với nhau ; rất khó khăn và rất lâu, con cu Lợi mới may mắn ( chắc chắn là như vậy) tìm ra được lổ âm đạo chị mình để từ từ đút đầu khấc vào. Vì chính xác đây là lần đầu tiên giao hợp với người khác phái cho nên chị Mỹ chảy cả nước mắt, há hốc miệng vì nỗi đau đớn tận cùng khi cửa mình chị phải co thắt, dãn nở tối đa để chứa đựng con cu thằng em út càng lúc càng chui sâu vào ; hai bàn tay chị lập tức lần xuống rồi dùng những móng tay khá nhọn cào thành những đường xước trên lưng em trai như là thay thế cho một lời trách móc, dỗi hờn lẫn lộn với cám ơn, khuyến khích và khen tặng. Hai hòn dái Lợi tuy xệ dài xuống trông thật thảm hại làm sao nhưng nó vẫn cố gắng làm ra vẻ hùng dũng gác hai bên cửa mình chị, vắt trên cặp đùi nõn nà, trắng muốt của chị và đầu khấc con cu nó càng lúc càng len lỏi vào tận từng ngóc ngách trinh trắng của người chị thân yêu thứ sáu. Với kiến thức của một thằng học sinh lớp tám mới có mười ba tuổi đầu, nó làm sao biết được là nó vừa làm thủng rách lớp màng trinh mỏng manh như tơ trời của chị nó cho nên ở ngay phía dưới hai mông chị, trên lớp drap trắng phủ tấm nệm ấm êm vừa mới xuất hiện một hai giọt máu hồng hồng thắm nhỏ xuống. Đấy chính là vết tích con gái trinh nguyên của chị, minh chứng hùng hồn cho tình yêu chị bấy lâu nay dành cho anh Phương để rồi đêm nay, chỉ trong phút giây chị đã trao tặng cho thằng em út và coi như là một kỷ vật tối ưu nhất chị lưu lại đất nước Việt Nam hay nói cách khác là cõi dương gian trước khi chị phiêu diêu về thế giới cực lạc đầy oan khiên, khổ nhọc.