Chuyện xảy ra cách đây 13 năm, vào một đêm mưa gió bão bùng. Ngôi nhà nhỏ ven hồ chìm trong bóng tối mù mịt, những hạt mưa đập lên cửa kính nghe tanh tách. Người mẹ đã đi trực đêm, cô ta là một y tá, trong nhà chỉ còn lại người bố và đứa con gái. Trong căn phòng màu hồng, đứa bé gái nằm ngủ ngoan ngoãn trên giường của nó, đang mơ những giấc mơ đẹp nhưng nào ngờ cơn ác mộng chỉ vừa mới bắt đầu.
Ánh chớp lóe lên qua khung cửa sổ, một bóng người đàn ông khe khẽ mở cửa phòng, ông bố trần truồng đi vào phòng đứa con gái bé bỏng, nhẹ nhàng leo lên giường, lão kéo tấm chăn nhỏ trên mình nó ra. Đứa bé gái tỉnh giấc, giọng nó vẫn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra :
– Bố à, bố làm gì thế
Ông bố nằm sát đằng sau bé gái, rồi ông ta ôm chặt đứa bé, tay vuốt ve nó :
– Bố sẽ làm con thấy hạnh phúc, con gái yêu của bố
Rồi ông bắt đầu cù nó khiến nó cười rất to
– Bố ơi dừng lại đi – Đứa bé la lên
Đôi bàn tay to tướng, thô ráp của ông tay bắt đầu lần mò xuống dưới, ông ta kéo váy nó lên, và sau đó…ông ta cởi váy ngủ nó ra, bàn tay tiếp tục sờ mó, vuốt ve
– Con thấy thích không ? Tay của bố tuyệt không ? – Ông ta hôn lên gáy con bé, mũi hít hà hương thơm của nó
Cảm giác nhồn nhột nơi giữa 2 háng làm con bé lạ lẫm, nó vẫn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra, nó mới có 8 tuổi, với nó chỉ đang nghĩ rằng bố nó đang nghịch ngợm cái chỗ để đi tiểu của nó mà thôi.
– Bố dừng lại đi, đừng làm thế- Tiếng con bé bắt đầu van xin
Nhưng nào có dễ dàng gì, ông ta vẫn cứ ôm chặt lấy nó, cứ tiếp tục mơn trớn, cố gắng, cố gắng…cố gắng cưỡng hiếp đứa con gái mới 8 tuổi của mình. Cô bé la hét, giãy giụa mọi cách nhưng vô ích, đôi tay to khỏe của ông ta khóa chặt con bé. Con bé la lên thảm thiết khi ngón tay ông ta tiến sâu hơn vào trong nó :
– Dừng lại, dừng lại đi, không…..
Khuôn mặt ông ta vẫn chìm trong bóng tối phía sau, miệng rên rỉ :
– Không phải con thấy dễ chịu lắm sao
Đúng lúc ánh chớp bên ngoài lóe lên rọi vào căn phòng, soi rõ khuôn mặt ông bố, không còn hiền hậu như lúc vui đùa cùng con gái, đó là một khuôn mặt bệnh hoạn, biến thái. Ông ta từ từ cởi chiếc quần đùi của mình xuống, để lộ ra hình thù một thứ dài dài và to tướng. Trên giường, con bé nằm rên rỉ vì đau, nó khóc thút thít
– Con là người đàn bà của bố, bố yêu con. Không được kể chuyện này với ai kể cả mẹ con, rõ chưa ? – Ông ta hôn lên chán con bé, rồi tiếp tục đi sâu vào trong nó
Và đó không phải là lần duy nhất.
Em rít một hơi thuốc thật sâu, khẽ thở một làn khói mỏng manh, những kí ức dần theo làn khói mỏng đó tan biến. Trời thu Hà Nội se se lạnh, em dựa vào gốc cây xà cừ ven đường, suy nghĩ mông lung, điếu thuốc trên tay dần tàn. Sau buổi tiệc, em uống hơi nhiều, tâm trạng không được tốt, em muốn đi dạo một chút. Một người thanh niên tiến lại chỗ em, dáng người cao ráo, quần áo chỉn chu ra dáng một người có học thức, anh ta rụt rè lại gần
– Em có « đi » không ? – Hắn ta hỏi em
Em hơi bất ngờ vì lời đề nghị khiếm nhã đó, lẽ nào anh ta lại nghĩ mình là « gái đứng đường» sao. Bực mình, em trả lời cộc lốc
– Không
– 1 ngày em kiếm được bao nhiêu ? – Sau 1p im lặng, hắn lại hỏi
– …………- Em không trả lời, trong đầu như bốc hỏa, tại sao lại có thằng dở hơi như thế này chứ, em thầm nghĩ, đang định bảo hắn đi chỗ khác đi, em không phải « gái » nào ngờ hắn đã lên tiếng trước
– Tôi sẽ trả em 10 triệu. Chỉ cần em đi với tôi 1 ngày.- Gương mặt hắn quả quyết, em biết hắn đang nói thật.
Chỉ có thằng điên mới ra cái giá đó, tên này quá « bấn » hay là mất trí rồi, em thầm nghĩ
– Trông thư sinh thế có làm nổi 15p hay không mà đòi “chơi” nguyên ngày.- Em trêu hắn
Vẻ mặt hắn hiện rõ sự bối rối
– Không….không phải chu…yện đó, tôi không đòi hỏi cái đó, chỉ…cần em đi với tôi..- Hắn lắp bắp
– Ok..- Em ném điếu thuốc xuống đất.- 10 triệu, cũng bõ..
– Vậy mai 7h tôi đón em sao?
Em lấy cây bút từ trong túi ra, ghi nhanh số điện thoại của mình lên tay hắn. Tiếng còi xe ô tô làm em hơi giật mình, cách đó không xa, một chiếc Camrry đen dừng lại, 1 người đàn ông to béo, bụng phệ bước ra nhìn em dò xét
– Gọi theo số này – Em nhắc hắn, rồi đi về phía chiếc xe
Chẳng hiểu em nghĩ gì mà lại cho hắn số của mình, em không thường làm những chuyện như vậy, có thể là ở hắn có chút gì đó thú vị làm em tò mò, em muốn biết cái giá 10 triệu đó dùng để làm gì.
– Ai vậy con ? – Người đàn ông to béo hỏi em
– Một người bạn của con thôi, con đi dạo và gặp anh ấy- Em trả lời một cách vô cảm
– Ồ, trong con và anh ta thân mật thật đấy- Giọng ông ta đầy chế giễu
– Bố đừng nghĩ linh tinh, mọi chuyện chẳng có gì cả đâu. – Em trả lời rồi leo lên xe.
Em nằm trên giường, trong căn phòng của mình, suy nghĩ vẩn vơ. Người thanh niên đó làm em thực sự tò mò, dám ngã giá 10 triệu cho một cuộc tình, hắn ta điên chắc nhưng chính vẻ hiền lành, thật thà và có chút gì đó ngại ngùng của hắn khiến em thấy thú vị. « Sao mình lại bị ám ảnh về hắn ta nhỉ » Em lắc đầu nghĩ thầm rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Em không biết rằng không chỉ 1 đêm này mà còn nhiều đêm về sau em sẽ bị hắn ta ám ảnh, và có một điều mà em không thể ngờ đến đó chính là tình yêu.
Em thực sự hạnh phúc khi ở bên Tuấn, ở Tuấn có cái gì đó tựa như một nơi mà em có thể tin tưởng, một bờ vai cho em dựa dẫm. Tuấn làm em quên đi quá khứ đen tối, em muốn bắt đầu cuộc sống mới với Tuấn, chỉ có 2 người và một tình yêu hạnh phúc. Nhìn Tuấn đang xếp hàng chỉ để đợi đến lượt mua kem cho em, những giọt mồ hôi nhễ nhại trên trán, Tuấn nhìn em, cười, lòng em ấm áp đến lạ, đó là thứ mà người ta gọi là « tình yêu » sao.
– Chào cô
Một giọng nói đàn ông làm em giật mình, em ngước lên nhìn người lạ, là một thanh niên, dáng người đầy đặn, dù đang trong bộ vest chỉnh tề nhưng vẫn dễ dàng nhìn thấy những bắp thịt cuồn cuộn, bộ ngực săn chắc
– Cô có phải là cô Nhung – Người đàn ông tiếp tục hỏi
– Vâng tôi là Nhung
– Xin cô đi theo tôi một chút, ông chủ của tôi muốn gặp cô- Người lạ đề nghị
– Sao tôi lại phải theo anh nhỉ ? Ông chủ anh là ai ? – Em hỏi lại
– Ông chủ tôi muốn nói chuyện với cô về quan hệ của cô với cậu Tuấn. – Vẻ mặt của người đàn ông không hề có chút cảm xúc, dường như là một cỗ máy vô tri, nãy giờ chỉ 1 biểu cảm, nghiêm túc
Cái vẻ mặt nghiêm túc của anh ta làm em thấy sợ, em đang tưởng tượng hắn ta có thể bóp nát em dễ dàng như một trái cam vậy.
– Về tôi với anh Tuấn sao ? – Em ngạc nhiên, quay sang nhìn Tuấn lúc này đang gần đến lượt mình.
– Vâng, xin mời cô đi theo tôi, xe đang đợi.
Và rồi em đi theo người lạ, em linh cảm có điều gì đó không bình thường, em không biết rằng đó còn là một điều thay đổi cuộc đời em. Rút điện thoại nhắn cho Tuấn để anh yên tâm về sự biến mất của mình, em hồi hộp chờ đợi xem họ đưa em đi đâu.
30 phút sau, em đang bước theo người đàn ông mặc vest đi trong hành lang của một khách sạn sang trọng có những cánh cửa cầu kì và những ánh đèn hoa lệ. Người đàn ông dừng lại trước một cánh cửa cầu kì nhất, những họa tiết được mạ vàng công phu, hắn mở cửa, cúi mình :
– Mời cô vào, ông chủ tôi đang đợi bên trong.
Em nhẹ nhàng từng bước, từng bước bước vào trong phòng. Căn phòng được bày biện sang trọng, những đồ vật sáng loáng ánh kim giống như trong những cung điện của châu Âu. Thực sự em chưa bao giờ được thấy căn phòng nào đẹp như vậy, nhưng không có ai bên trong.
Bỗng từ cánh cửa đối diện, một người đàn ông bước ra, ông ta cũng mặc một chiếc áo vest đc cắt sửa rất hợp với người, một mái tóc lấm tấm những sợi bạc, những nếp nhăn trên trán, ánh mắt sắc sảo của một người có quyền lực.
– Cô không cần phải đánh giá tôi làm gì cho mất công đâu ? – Người đàn ông lên tiếng- Chúng ta sẽ chỉ gặp nhau 1 lần này thôi
Lời của ông ta nói làm em hơi ngỡ ngàng, ông ta muốn gì ở mình, em thầm nghĩ
– Ông muốn gì ?
– Tôi sẽ trả cô 200 triệu- Ông ta ngã giá thẳng thừng, tay cầm ly rượu đưa lên miệng nhấp một hụm nhỏ
Choáng váng, chẳng lẽ lão ta muốn ngủ với mình sao, lão ta nghĩ mình là hạng người gì vậy, thật trơ trẽn- em thầm nghĩ
– Ông đang nói gì vậy ? Ông điên à ? Dù ông có trả tôi 1 tỷ thì tôi cũng không đồng ý, ông hiểu nhầm rồi, tôi không phải loại người ông nghĩ đâu. – Em xổ ra 1 tràng dài, nhìn vẻ mặt lão em muốn đấm vào mặt.
– Ồ…vậy tôi sẽ trả cô 2 tỷ. – Vẻ mặt ông ta rất bình thản
Điên rồi điên rồi, một lão già điên, lão ta nghĩ tiền là rác hay sao- Em nghĩ
– Tất nhiên, không phải là để ngủ với cô- Ông ta nhún vai- Cô thấy đấy tôi đâu còn đủ sức khỏe
– Vậy ông cần gì ở tôi- Càng nói em càng thấy hoang mang
– Cô chỉ cần làm theo chỉ dẫn của tôi, và diễn một vở kịch, chỉ cần vậy, số tiền đó sẽ là của cô.
– Tại sao tôi lại phải nghe theo lời ông nhỉ ?- Em nhìn thẳng vào ông ta
– Tại sao ư ?..haha…câu hỏi hay lắm
Người đàn ông cười, ông ta cười rất thoải mái rồi rút từ túi áo ra một tấm ảnh cùng một tờ giấy đưa cho em.
Vừa nhìn vào bức ảnh, đầu óc em như quay cuồng, em gần như không đứng vững được nữa, mắt em nhòe đi nhưng em vẫn cố gắng đọc những gì in trên tờ giấy.
– Cô Hoàng Kiều Nhung, 21 tuổi, là sinh viên năm thứ 3, quê quán Vĩnh Phúc, bố mẹ đã li dị từ năm cô 10 tuổi, vì bố ngoại tình và có vợ lẽ. Hiện cô đang sống với người mẹ bị suy thận nặng, hàng tuần phải đi chạy thận nhân tạo để duy trì sự sống.- Người đàn ông dừng lại nhìn em rồi tiếp tục- Bị người bố lạm dụng tình dục từ năm 8 tuổi, và cho đến bây giờ vẫn lén lút qua lại với bố mình để kiếm đủ số tiền chữa trị cho người mẹ ốm đau.- Nói đến đây ông ta dừng lại.
Còn em lúc nào như người mất hồn, đầu óc quay cuồng, những kí ức về buổi tối ác mộng đó lại ập về. Tiếng em kêu la thảm thiết, tiếng sấm chớp ùng ùng.
– Tôi có thể cho cô một cuộc sống khác, quên đi quá khứ, cô còn trẻ, cô rất đẹp, cô còn có tương lai dài phía trước đang đợi mình. Chỉ cần cô làm theo lời tôi.
– Ông muốn tôi làm gì ? – Em lấy lại bình tĩnh.
Ông ta uống một hơi hết ly rượu trên tay, rồi tiến lại gần em, hơi rượu phả lên tai em nồng nặc. Ông ta thì thầm chính xác những gì mà em cần làm. Gương mặt em thay đổi từ ngạc nhiên đến ngỡ ngàng và rồi em bật khóc.
– Tôi không ép buộc cô phải đồng ý, cô có thể suy nghĩ và cho tôi câu trả lời sau. Nhưng tôi hi vọng cô sẽ đồng ý. Đây là 50 triệu, cô cứ cầm lấy coi như tôi giúp đỡ gia đình cô.- Ông ta cầm chiếc phong bì và đưa vào tay em.- Cô cứ từ từ suy nghĩ.
Rồi người đàn ông đó biến mất sau cánh cửa, chỉ còn mình em ngồi đó, một mình.