Rồi một điều không thể ngờ lại xẩy đến : mặc dù đã thận trọng phòng ngừa nhưng Liên lại mang thai … Nàng hoang mang lo sợ, nàng ôm thằng Liêm mà mếu máo :
– Em xin lỗi đã gây phiền phức cho Mình. Em phá thai nghe Mình ?
Chị bỡ ngỡ khi thấy thằng Liêm vui mừng đón nhận tin đó. Nó hết sức động viên Chị, năn nỉ Chị phải giữ lại đứa con của hai người. Chị sung sướng đến ứa nước mắt. Và sau đó Chị sanh được cho thằng Liêm một đứa con. Chồng Chị vẫn tiếp tục thờ ơ với những gì liên quan đến vợ mình, cả đến đứa con vừa chào đời. Thằng Liêm lấy danh nghĩa nó là xếp của Chị, mà lại là người thân trong gia đình của vợ chồng Chị Liên nên nó đường hoàng đến gặp hai vợ chồng Chị Liên để xin được làm cha nuôi của đứa bé : chồng Chị Liên lịch sự cám ơn … Mặc dù trên giấy tờ thì đứa bé không mang họ của nó nhưng thằng Liêm cũng chu toàn cho đứa bé rất đầy đủ và càng cưng chìu Chị Liên hơn.
Rồi định mạng lại xoay vần … sau một buổi nhậu chếnh choáng chồng Chị Liên chạy xe về nhà, loạng choạng tông vào cột đèn mà tử vong. Từ đó Chị càng được tự do thương yêu và chăm sóc cho thằng Liêm. Sau này khi con Thanh đòi ly dị thì thằng Liêm tạo điều kiện để Chị Liên được đến gần với nó hơn nữa và một cách gián tiếp thằng Liêm đã mặc nhiên xem Chị như là vợ của mình. Hạnh phúc của họ kéo dài trọn đời.
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
Chúng ta hảy trở lại chuyện của con Trinh …
Hôm đó, con Trinh phải ở lại lớp để hoàn tất một chuyện nhỏ nên nó về hơi trễ một chút. Khi ra khỏi cổng, nó đi tà tà men theo bờ tường của trường. Nhưng cùng lúc nó thấy xôn xao lạ kỳ, nó không được yên tĩnh như thường lệ … một cái gì đó làm nó thấy hồi họp … nó đứng lại để trấn áp nhịp tim đập mạnh. Và linh tính thúc đẩy nó ngước nhìn về bên kia đường… tim nó nhói lên khi nó thấy một người đàn ông đứng trong quán nước bên kia đường đang nhìn nó chầm chập và người đó là Minh !
Hai người đứng đó nhìn nhau như hai bức tượng đá. Thời gian và không gian như cô đọng lại, cả thế giới bên ngoài hình như đã đứng sững lại … chỉ còn hai ánh mắt nhìn nhau …
Rồi con Trinh quay mình lại chạy nhanh về nhà.
Nó về phòng, khóa cữa lại rồi nằm lăn lên giường mà khóc. Nó thường hay chê những động thái ủy mị nhưng bay giờ nó lại khóc ngon lành, khóc như chưa bao giờ nó được khóc. Ngay giây phút đó, nó mới chịu chấp nhận là Minh vẫn giữ một chổ đứng khổng lồ trong lòng nó. Nó cứ cố gạt bỏ hình ảnh của người yêu xa xưa, cứ cố lấy lý trí mà dập tắc ngọn lữa lòng nhưng hôm nay bất ngờ gặp lại Minh thì bao nhiêu thành trì kiên cố mà nó xây dựng quanh nó để bảo vệ nó đều đổ sụp. Nó nhận ra là những thay đổi trong tánh tình của nó từ khi Minh ra đi đều là những ngụy biện để nó không nhìn sự thật.
Và sự thật là nó vẫn còn yêu Minh thắm thiết và cũng vì vậy mà nó hận Minh tận xương tủy. Nó hận Minh đã bỏ nó bơ vơ, đã để nó lủi thủi một mình suốt bao nhiêu năm. Nó trở thành lạnh lùng, đanh đá, vô tâm cũng vì Minh đã lấy đi sức sống trong nó. Tất cả những điều mà nó cố chôn vùi, ếm nhẹm, chỉ trong chốc lát đều nổ tung, phơi bày ra làm đứa con gái chới với, chỉ còn biết lấy nước mắt mà đối phó !
Con Trinh nằm khóc suốt buổi chiều, khóc đến sưng mắt. Ba Mẹ nó lo lắng đến gõ cửa nó cũng bất cần. Cô Tâm bức rức năn nỉ nó cũng vô hiệu.
Đến nữa khuya khi những xáo trộn trong nó đã vơi được phần nào thì con Trinh mới tìm đến phòng của Cô Tâm. Nó cần được khuây khỏa để tìm lại sự bình tĩnh. Hiểu ý người tình nhỏ của mình, Cô Tâm không vặn hỏi gì hết mà chỉ ôm nó vào lòng âu yếm vỗ về rồi Cô cởi quần nó ra để bú lồn nó cho nó ra khí tràn trề. Con Trinh cần được giải tỏa những dồn ép tâm lý nên tối hôm đó nó đòi hỏi thật nhiều làm Cô Tâm phải dùng hết công sức của mình mới đáp ứng được. Gần sáng Cô mệt lã người nhưng Cô sung sướng vì đã thỏa mãn được người tình của mình. Khắp giường của Cô và khắp cả người của Cô chổ nào cũng thơm phức mùi khí của đứa con gái.
Hôm sau Minh lò mò đến nhà để thăm hỏi gia đình vợ củ của mình. Ba Mẹ con Trinh mừng lắm vì hai gia đình xui gia vẫn giữ được mối giao hảo tốt mặc dù có chuyện ly dị của Loan và Minh. Họ thông cảm cho tình thế bất khả kháng và đặc biệt đó, với lại họ lúc nào cũng quí mến Minh.
Minh được mời ở lại ăn cơm nhưng con Trinh thì cương quyết không muốn xuống nhà tiếp khách.
Minh nhẫn nại tiếp tục làm đủ mọi cách để lấy lòng con Trinh. Và với thời gian thì tấm lòng thành của Minh cũng làm nó xiêu lòng. Sau khi đày đọa Minh đã đời cho hả giận và thấy Minh thật lòng đến với mình thì con Trinh sung sướng mỡ vòng tay đón tiếp người yêu củ của nó.
Từ đó, không cón có ai hay cái gì có thể cản trở họ được nữa.
Và một ngày nọ, Minh đến nhà để chính thức xin cưới con Trinh. Thật ra thì từ mấy tháng qua, Ba Mẹ con Trinh đã đoán được tiến trình của vụ việc và hai người đã đắn đo và cân nhắc thật kỷ mọi khía cạnh. Chính Mẹ con Trinh đã biểu nó đi khám bác sĩ về vần đề vô sinh để loại trừ nguy cơ đã làm tan rã cuộc hôn nhân của chị nó.
Ba Mẹ con Trinh đã chấp nhận lời cầu hôn của Minh.
Con Trinh theo chồng về Mỹ để có được một cuộc sống thật hạnh phúc.
Nó kiếm dịp để nói hết cho Minh về Cô Tâm và sự gắn bó của nó với Cô. Minh biết vợ mình là một người có lưởng tính mà lại rất mạnh về tình dục. Chàng có tầm nhín rất thoáng nên sau khi suy nghĩ kỷ, chàng chấp nhận bão lãnh cho Cô Tâm được xum họp với vợ mình.
Cô Tâm khóc ròng khi được gặp lại con Trinh. Cô héo sầu tưởng đâu là mình đã mất mác tất cả, không ngờ định mạng lại cho Cô được trùng phùng với người tình của mình.
Con Trinh sấp xếp lại cuộc sống của gia đình cho mọi việc được hài hòa : cứ cách vài ba bữa thì nó sang ngũ với Cô Tâm, phần còn lại nó dành cho chồng. Lâu lâu nó cũng được Minh cho phép được đi nghỉ week end với Cô Tâm vì chàng biết họ cũng cần có những ngày tự do để yêu nhau.
Con Trinh tuy rất sung sướng được chồng đụ hằng ngày nhưng kế bên đó, nó lại bức rức khó chịu khi chỉ qua vài ba ngày mà không được Cô Tâm ôm ấp làm tình. Nó cần được cảm nhận trên cơ thể của nó những cử chỉ âu yếm, kích dâm mà chỉ một phụ nữ mới có thể trao cho một phụ nữ khác.
Và rồi con Trinh mang thai và sanh được một đứa con trai làm cho ai nấy đều mừng rỡ không cùng. Thằng bé được người cha và hai người mẹ cưng chìu như trứng mỏng.
Năm sau con Trinh lại có thêm một đứa con gái nữa …
Hạnh phúc như thế là tột cùng rồi.