Tối đến là Cô trở thành một núi lửa nóng rực : Cô nhắm mắt trao thân cho người tình, thằng Dũng muốn gì Cô cũng mù quáng trao cho nó, không so đo, không tính toán. Cô muốn tận dụng tối đa những giây phút cuối cùng của cuộc tình đã đem lại cho Cô biết bao là cảm xúc khổng lồ. Bao nhiêu lổ trong cơ thể của Cô đều được người tình viếng thăm. Người Cô thơm phức mùi tình dục.
Sau khi thằng Dũng lên Sài Gòn mà lập nghiệp thì nó cũng kín đáo kiếm được việc làm trên thành phố cho Nguyệt để cho Nguyệt được ở gần với nó. Nguyệt thấy Mẹ đã tự túc được một phần nào rồi và Mẹ mình cũng thúc hối mình phải lo cho bản thân nên nó khăn gói lên Sài Gòn.
Thằng Dũng và con Nguyệt nối lại mối liên hệ một cách tự do hơn. Thằng Dũng càng quí mến tánh hiền hậu và tích cực của con Nguyệt. Có lẽ nhờ vào cái tính tình đó mà đứa con gái giữ chân được người đàn ông hào hoa phóng túng như thằng Dũng.
Và điều lạ lùng là con Nguyệt vẫn giữ được trinh tiết của mình !
Trong ba cái lổ tự nhiên (miệng, lồn và hậu môn) thì hai cái lổ miệng và nhất là hậu môn được tiếp đón thường xuyên con cặc của thằng Dũng còn lồn thì không hiểu tại sao, thằng Dũng lại chu đáo giữ gìn, không bao giờ đụng đến. Lẻ dĩ nhiên là nó không ngần ngại liếm lồn đứa con gái, hoặc chà xát con cặc lên khe lồn con Nguyệt đến khi con cặc bắn khí tung tóe vào chổ đó nhưng không bao giờ nó chịu phá trinh con Nguyệt.
Nguyệt là người phụ nữ rất thùy mị và giản dị, do đó nó không bao giờ vặn hỏi người tình mà chấp nhận một cách thản nhiên điều đó. Nó cũng không quan tâm cho lắm đến những người đàn bà vây quanh thằng Dũng nên nó cũng không khám phá ra mối liên hệ sâu đậm giữa Mẹ mình và thằng Dũng.
Vả cả mối tình nhanh chóng giữa chàng ta và người chị của nó !!!
Như chúng ta đã biết, Cô Hai có hai người con gái, người con gái đầu tên là Hạnh, đả sớm lập gia đình và đi xuống Hà Tiên theo chồng, và người con thứ là Nguyệt.
Hạnh ra đi sớm vì Cô Hai không chấp nhận nàng gia nhập Đảng ; cô Hai không ưa cộng sản chút nào nên Cô giận con gái khi Hạnh lấy quyết định đó.
Thằng Dũng tánh tình cũng lạ lùng : biết được lồn của hai mẹ con chị Nguyệt nhiều lông một cách lạ lùng, nó thường thắc mắc không hiểu nếu hai mẹ con chị Nguyệt đều có nhiều lông lồn thì điều đó là do gen truyền thống hay là chỉ suông là điểm tình cờ ?
Vì vậy mà nó có ý định phải làm quen với Chị Hạnh để kiểm tra thắc mắc kỳ cục đó, xem Chị Hạnh cũng có lông lồn đầy đặc hay không ? Với lại, cái ý tưởng cố gắng chinh phục cho được cả 3 mẹ con cùng một lúc cũng làm nó thấy kích thích và khoái chí.
Biết là Chị Hạnh có chút mâu thuẫn với mẹ và ít khi về Vĩnh Long thăm nhà nên nó lập kế hoạch để xuống Hà Tiên thăm dò.
Nhờ vậy mà nó biết được là Hạnh đang làm trưởng phòng ở Sở Giáo Dục tỉnh, một chức vụ khá quan trọng. Chồng Chị cũng là một quan chức có máu mặt trong chính quyền sở tại.
Một ngày nọ nó bắt được thông tin là Chị sẽ lên Sài Gòn công tác mấy ngày. Nó tìm đến Minh để tâm sự với Minh về ao ước thầm kín của nó. Minh cả cười hứa sẽ giúp nó. Chàng về bàn lại với vợ và được Trinh đồng thuận. Trinh nhớ lại lúc xưa, mình đã từng tác quái, giăng bẩy gài người yêu của anh trai mình để hiếp dâm người chị dâu tương lai.
Cả ba lên kế hoạch chu đáo.
Khi Hạnh vừa bước xuống xe đò tại bến xe Miền Tây thì nàng ngạc nhiên thấy một người đàn ông đến chào hỏi nàng và cho biết là cơ quan nơi nàng đến công tác cử anh ta ra đón nàng.
Thấy anh ta lịch sự và ăn mặc đàng hoàng, Hạnh không đề phòng, theo anh ta leo lên chiếc xe hơi, ngã mình thở phào nhẹ nhỏm sau mấy giờ mệt mỏi trên chiếc xe đò nóng bức.
Đến một điễm đèn giao thông khi xe dừng lại thì đột nhiên một người đàn ông nhanh nhẹn mở cửa xe chui vào. Hạnh chưa kịp trở tay thì đã bị người đàn ông chụp một khăn tay tẩm thuốc mê lên mũi làm nàng ngất đi, không còn biết gì nữa.
Lâu lắm, Hạnh mở mắt ra thì thất kinh hồn vía khi nhận ra mình bị trói hai tay, cột vào đầu giường trong một căn phòng xinh xắn. Nàng kêu la nhưng không thấy ai trả lời làm nàng càng lo lắng hơn nữa …
Trong căn phòng bên cạnh, hai vợ chồng Minh và thằng Dũng thản nhiên ngồi quây quần xem tivi. Họ đã mướn căn nhà kín đáo ở ngoại ô để đem Hạnh về nhốt nơi đây. Minh đã giả làm tài xế dụ dổ được Hạnh và chính thằng Dũng là người đã chụp khăn mê lên mặt của Hạnh.
Nghe tiếng kêu la của Hạnh, Trinh mỉm cười :
– Cứ để cho cô ta la làng đến khan cổ thì mới làm nhục bớt khí thế của cô ta.
Thật đúng như lời nói của Trinh, sau một lúc kêu la mà không có ai trả lời, Hạnh càng lúc càng hoãng sợ, nàng lo nghỉ viển vông không biết điều gì kinh dị sẽ xẩy ra cho mình.
Chợt Hạnh cảm nhận bọng đái hối thúc mình. Nàng cố kêu cứu :
– Có ai đó không, tôi cần đi vệ sinh. Hảy giúp tôi …
Hai vộ chồng Minh và thằng Dũng cả cười, họ đứng dậy bước qua phòng bên. Thấy họ, Hạnh nhận ra ngay anh tài xế đã gài nàng lên xe. Hạnh tức giận chửi ngay :
– Thằng khốn nạn, chính mầy đã làm hại tao. Tao kêu công an bắt mầy bỏ tù rụt xương !
Thấy chồng mình bị chửi, Trinh tức mình, bước đến bên giường, thẳng tay tát một bạt tay toé lửa vào gò má của Hạnh. Bạt tay làm Hạnh đau điếng người, nước mắt không cầm được, tuôn ra ràn rụa.
Trinh từ hồi nào giờ vẫn không ưa bọn quan quyền, nàng gằn giọng :
– Cô hãy coi chừng lời nói của cô đó ! Đây không có chổ cho quan liêu và hạnh hoẹ đâu à nhe. Cô mà không nghe lời tôi thì đừng có trách tôi.
Thật ra thì ở vị trí của mình Hạnh cũng đâu phải vừa gì, nàng cũng có đôi chút quyền hành, cũng hét ra lửa, củng làm cho nhiều người phải quỳ luỵ nàng để được ban phát ân huệ. Nhưng cái tát trời giáng của Trinh làm nàng trở lại thực tế hiện tại : nàng đang nằm trong tay bọn người này và không biết mưu đồ của bọn họ là gì ? Nhưng Hạnh vẫn cố bướng bỉnh :
– Tôi không sợ mấy người, đừng tưởng doạ nạt tôi dễ dàng.
Trinh cười khỉnh, nàng quây sang vớ lấy một con dao cắt trái cây rồi xoay sang Hạnh :
– Cô nòi nhiều làm tôi mệt quá. Hay là tôi cắt lưỡi của cô cho cô im miệng, cô nghỉ sao ?
Lần này thì Hạnh thất kinh hồn vía, líu lưỡi mà lắp bắp không ra lời. Bao nhiêu hùng khí còn lại đều tan biến mất. Nàng xuống nuớc năn nỉ :
– Mấy người muốn gì ? tha tôi đi. Muốn bao nhiêu tiền tôi cũng chịu …
Trinh cười ngất :
– Tiền vơ vét từ tham nhũng của Cô thì có cho không tôi cũng không thèm. Loại tiền bất chánh đó chỉ đáng cho tôi khạc nhổ lên mà thôi.