Con Thanh chật vật leo lên ngồi sau lưng con Trinh để nó chở mình về nhà. Trên đường đi, con Trinh miên man suy nghỉ : Tự nhiên ông Trời khiến cho nó có cơ hội bất ngờ để con Thanh nằm trong tay nó. Nó ghét con Thanh nên muốn tìm cách phá con Thanh một cú cho đích đáng nhưng nó do dự không biết phải làm gì bây giờ.
Chạy lòng vòng một đoạn, con Thanh bắt đầu gục mặt vào lưng nó mà ngũ gà ngũ gật …con Trinh nẩy ý định tìm chổ vắng để kiếm cách làm nhục con Thanh cho vui. Nó chạy ra phía ngoài đồng ruộng, tìm được một căn chòi vắng vẻ nơi nó đã quen hay dụ dỗ mấy đứa con gái non nớt về đây để cưỡng ép chúng nó.
Nó dìu con Thanh vào trong, đặt đứa con gái ngồi lên cái giường gỗ tre cộc cạch. Lúc đó con Thanh tĩnh ngũ mà lè nhè :
Đây là đâu vậy em trai ? sao không giống nhà của chị chút nào vậy ?
Con Trinh cười :
Ngồi đây chơi một chút rồi mình về. Còn sớm mà chị !
Chị buồn ngũ muốn chết, không thèm chơi nữa đâu…
Con Trinh ngồi xích lại bên con Thanh, đưa tay quàng qua vai đứa con gái. Con Thanh đưa tay đẩy tay nó mà lãi nhãi :
Không được hỗn với bà chị nghe em trai.
Con Trinh không nghe, lại đưa tay đụng vào ngực con Thanh làm đứa con gái sừng sộ :
Đã nói không được hỗn mà ! nghe chưa ?
Nhưng con Trinh đâu thèm nghe, nó mạnh dạn bóp vú con Thanh bên ngoài cái áo thun làm con Thanh đổi giọng :
Tao đã nói, mầy điếc không nghe sao ? mầy biết tao là ai không ?
Con Trinh tỉnh bơ :
Ủa, thì chị tên là Thanh chứ là ai !
Mầy có biết ba tao là Công an trưởng của tĩnh nầy không ? mầy lớ xớ tao kêu ba tao bỏ tù mầy rục xương.
Con Trinh nổi dóa, nó ghét bọn con nhà quan chức cán bộ mà lại ỷ vào đó làm phách, nó gằn giọng :
Kệ mẹ thằng cha công an của chị, chị mà lọt vào tay tui rồi thì thử xem thằng chả có cứu chị được hay không ?
Lúc đó con Thanh bắt đầu hơi lo :
Mầy không sợ ba tao hay sao ? mầy định làm gì tao, thằng khốn ?
Con Trinh tức giận vì bị chửi là thằng khốn, nó thẳng tay tát một bạt tay vào má của con Thanh làm đứa con gái ngã lên giường, con Thanh rít :
Đụ mẹ mầy, dám đánh tao hả ?
Hì hì, cũng biết chửi thề nữa sao ? Tui phải dạy cho chị một bài học.
Con Trinh giận lắm, nó vớ lấy sợi dây dừa dưới đất rồi nằm đè lên con Thanh. Con nhỏ cố vùng vẩy nhưng rồi hai cườm tay của nó cũng bị cột lại. Con Trinh sẳn đó cột luôn vào thanh tre đầu giường. Lúc đó con Thanh đã tỉnh rượu, nó bắt đầu hoãng sợ :
Mầy điên rồi sao ? … mầy … định làm gì vậy ?
Con Trinh xoa tay gằn giọng :
Thiệt ra thì lúc đầu tui chỉ định rờ vú chị một chút cho vui thôi rồi chỡ chị về, nhưng chị lại lên giọng đem ông già của chị ra mà nhát tui, rồi con lại chửi tui thậm tệ. Vì vậy tui sẽ không tha chị đâu. Tui sẽ …
Con Thanh xanh mặt, nó mường tượng đến cảnh nó bị thằng khùng này giết chết rồi bỏ xác nó nơi hoang vắng nầy. Nó toát mồ hôi, xuống giọng năn nỉ :
Đừng làm hại tui, tui năn nỉ em đó. Nhà tui giàu, em muốn bao nhiêu tiền tui cũng đưa hết cho em. Tui hứa trên danh dự của tui.
Xí, chị tưởng bỏ tiền ra là mua được tui dễ dàng lắm sao ? Tui đéo cần tiền hôi thúi của gia đình chị.
Con Thanh mếu máo :
Vậy thì em muốn gì ?
Con Trinh nhìn đứa con gái đang bị trói, nó mỉm cười lạnh lùng, rồi đặt bàn tay lên bụng con Thanh. Con nhỏ thất kinh hồn vía, biết là đại nạn của mình đã đến, nó cất tiếng kêu la nhưng giữa đồng trống, trong đêm tối thì nó có kêu la bao nhiêu cũng vô ích mà thôi. Con Trinh không nói không rằng, luồn tay dưới áo, kéo bật cái nịt vú ra rồi úp trọn bàn tay mình lên gò vú săn cứng của con Thanh. Lần đầu tiên có một bàn tay lạ rờ lên thân thể mình, con Thanh nổi da gà, vặn người cố thoát khỏi bàn tay tham lam nhưng nó bị trói chặt thì có chống cự cũng như không mà thôi. Sau một lúc vùng vẫy, con Thanh nằm thở hồng học, con Trinh được dịp vuốt ve gò vú làm cái núm vú căn cứng lên. Bị thất thế, con Thanh chỉ còn biết òa lên khóc ròng. Mặc kệ, con Trinh cúi đầu xuống mà ngậm đầu vú vào miệng để bú. Tội nghiệp, con Thanh không quen nên bị nhột nó vừa khóc vừa cười mếu máo :
Đừng … đừng … nhột lắm … ngừng đi.
Con Thanh cứ dẩy dụa, con Trinh cứ bú …Con Thanh đành nằm đó cắn răng chịu trận … và lạ lùng thay, cảm giác nhột nhạt tan biến dần và một cảm giác thoãi mái kỳ lạ bắt đầu nhen nhúm làm con Thanh ngạc nhiên rồi mắc cỡ đỏ mặt…
Cùng lúc, bàn tay của con Trinh luồn được vào quần lót của con Thanh rồi dịu dàng úp lên mu lồn của nó làm con Thanh run lẩy bẩy. Vừa được bú vú vừa được bóp lồn ! một tình huống hoàn tòan mới lạ cho con Thanh. Thật ra mà nói thì con Thanh tuy bề ngoài làm ra vẽ kênh kiệu nhưng bên trong thì nó mù tịt về chuyện tình dục vì dù sao gia đình của nó cũng thuộc thành phần nề nếp cách mạng. Nó lại ham học nên cũng không có thì giờ đâu mà mơ mộng về chuyện trai gái. Con Thanh làm quen được với thằng Liêm rồi từ đó gắn bó tình cảm với thằng Liêm và trong cái đầu rất giản dị của nó thì trong tương lai nó sẽ lập gia đình với thằng Liêm để có cuộc sống ổn định và hạnh phúc.
Không bao giờ con Thanh có thể tưởng tượng được là đêm hôm nay nó lại bị gặp đại nạn, bị trói gọn như cái bánh tét và đang bị một thằng con trai trẻ măng đang xâm phạm thân thể nó một cách thô bạo và tục tĩu ! Và điều làm nó cực kỳ hoang mang là cái cảm giác thoải mái lạ kỳ đang nẩy nở trong cơ thể nó. Nó cố hết sức chống chọi lại cái cảm giác lâng lâng nơi đầu vú đang bị bú mút một cách tham lam trong khi núm vú kia đang bị bàn tay se bóp làm núm vú cứ cương cứng lên. Nó càng cuống quít hơn lên khi mu lồn của nó bị chiếm đoạt. Giọng thằng con trai chế diễu :
Ôi cha ! Chị nhiều lông lồn thật đó nhe !
làm Con Thanh càng xấu hổ thêm. Vì là con Thanh có một mặc cảm đặc biệt với lông lồn của nó : lông nó quả thiệt là rậm hơn mức bình thường. Lần đầu tiên mặc cảm đó xuất hiện lúc nó 16 tuổi khi Mẹ nó dạy cho nó những kiến thức căn bản về kinh nguyệt và những gì phải biết phải làm. Sau đó Mẹ nó biểu nó cởi truồng ra cho Bà xem xét.. Khi nhìn thấy mu lồn dầy đặc lông của nó, khi thấy lông phủ gần hết cái tam giác của bụng dưới, Bà đả ngạc nhiên và thốt lên câu nói :
Trời Đất ơi, sao con có nhiều lông quá vậy ! phải cắt bớt đi chứ !