– Anh Hoàng nói vậy đúng đó. Anh với anh Hà cùng mở công ty đi, hai đứa chúng em tình nguyện làm thư kí cho hai người, có phải không Ly. – Nhi thích thú phụ hoạ.
– Cậu thấy thế nào ? – Hoàng quay sang cậu bạn thân ngồi cạnh
– Dĩ nhiên là mình tán thành rồi, bao năm qua không có cậu chắc mình hổng lết nổi đến ngày tốt nghiệp hôm nay quá. Sau này lại được làm chung với cậu thì mình rất vui.
Hà tươi cười hớn hở vỗ vai Hoàng một cách thân thiết.
– Mày tính để tao cả đời làm đầy tớ cho mày à, đừng hòng. Hoàng và hai cô gái mải vui, mải nghĩ đến một tương lai sáng lạn đang chờ đón bốn người trẻ tuổi bọn họ mà không để ý tới một cái mím môi đầy ẩn ý của Hà. Hôm nay bốn người bọn họ ra khỏi trường đại học, kết thúc quãng đời sinh viên nhiều kỉ niệm. Và cũng ngày hôm nay, sóng gió mới chỉ bắt đầu.
Hoàng kiểm tra lại một lần nữa số liệu kinh doanh, lãi không nhiều lắm nhưng với một công ty vừa mới ra đời chưa lâu, lại do bốn chàng trai cô gái vừa mới rời khỏi trường Đại Học như bọn họ thì đây cũng đã là một con số vô cùng lí tưởng. Nhìn mãi những cột số như những ma trận dày đặc Hoàng thấy hơi hoa mắt, chắc vì hơi mệt. Ai trong số bọn họ cũng làm tời mười một mười hai tiếng đồng hồ một ngày, không thấy mệt mới là lạ, nhưng cái mệt đó cũng khiến cho họ thấy vui, niềm vui của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết chứng tỏ mình. Hoàng quay sang thấy Ly đang tíu tít trả lời điện thoại của khách hàng gọi tới, bây giờ cũng đã muộn nhưng khách vẫn phone tới rất nhiều. Hà và Nhi thì đang đi liên hệ thu mua sản phẩm đầu vào, phải xuống tận miền Tây, hai người đi từ sáng nhưng đến giờ vẫn chưa thấy về tới hay gọi điên thông báo kết quả đâm ra làm cho Hoàng cũng thấy hơi lo.
Đang nghĩ tới thì cũng vừa khéo họ về tới nơi, giọng nói nhí nhảnh của Nhi khiến cho Hoàng không cần nghe nội dung nàng nói cũng đã có thể thở phào, vậy là chuyến đi này của họ đã thu được kết quả.
– Mọi người biết không, chuyến này thành công ngoài mong đợi nha. Mình đã kí được thoả thuận với mấy cái trang trại ở dưới đó cung cấp hàng cho công ty mình. Chất lượng hảo hạng luôn, đến tuần sau chỉ cần xuống đó kiểm tra lại một lần nữa là có thể thu hoạch rồi đóng gói xuất đi được.
– Vậy thì tốt quá, mình với anh Hoàng nãy giờ chỉ lo không thoả thuận được. Tốt quá rồi, thế là đầu tháng sau mình có thể xuất hàng sang bển đó. Hợp đồng này lớn ghê à ha. Phải ăn mừng mới được. – Đôi mắt to tròn của Ly bừng sáng lên niềm vui, cái tin nóng sốt này của Nhi không những khiến cho Hoàng tỉnh cả ngủ mà còn làm cho Ly thấy vui vô cùng. Không vui vẻ sao được, đây là hợp đồng xuất khẩu đầu tiên ra nước ngoài của họ.
– Tuyệt quá, mình chỉ sợ không liên hệ được nguồn hàng thì chết. Lần này cũng đúng là mình làm liều thiệt, chưa chắc có hàng xuất không mà cứ kí bừa với khách, nếu không có hàng để xuất bị phạt cho thì phá sản luôn. – Hoàng cầm ly nước đưa tận tay của Nhi và Hà, coi bộ hai người bọn họ cũng phờ phạc chẳng kém sau một chuyến đi dài.
– Thế mới chứng tỏ tài của giám đốc chớ, nhưng nói thiệt nha, mình hổng tin hai người ở nhà lo cho tụi này đâu. Khai thiệt đi, hai người ở nhà có làm cái chuyện gì xấu xa không đó. Hoàng và Ly đỏ bừng cả mặt vì bị Nhi trêu chọc, cái tánh tía lia và trẻ nít đó của Nhi chẳng thể sửa được. Đúng là Hoàng và Ly cũng tranh thủ đôi lúc âu yếm nhau chút thôi chớ thời gian đâu để mà làm cái chuyện kia trong lúc công việc thì ngập đầu ngập cổ thế này.
– Tụi này trong sạch, chỉ sợ hai người mới là tranh thủ vừa công tác vừa yêu nhau thôi đó. Ly cũng dẩu môi lên trêu lại Nhi, nàng tranh thủ liếc mắt qua chỗ Hoàng đón nhận lấy cái nhìn đầy trìu mến từ anh.
– Chuyện này công đầu thuộc về hai người rồi. – Hoàng tươi cười – Thôi giờ cũng trễ rồi, bọn mình nghỉ ra quán ăn gì đó nha.
– Phải đó, em cũng đói muốn chết rồi nè – Nhi tán thành ngay.
– Đói thì lát nữa làm làm ăn được gì nữa, phải đó, đi ăn thôi. – Từ lúc về đến giờ Hà mới mở lời, nhưng mọi người đều nghĩ chắc do hắn mệt vì phải đi tất tả liên hệ cả ngày nay nên cũng không ai thấy lạ.
– Anh Hà có chuyện gì lát nữa phải làm với ai mà cần phải ăn no lấy sức vậy. Hoàng mỉm cười, hoá ra bạn gái của anh cũng chẳng phải vừa, chộp ngay lấy cơ hội này để trêu chọc hai người kia, khiến cho Nhi vốn tánh vậy mà cũng ngượng chín cả người. Hoàng lại gần choàng tay qua eo của Ly ôm lấy nàng, khẽ trách
– Thôi mà đừng trêu chọc nhau nữa, đi ăn thôi. Chờ cho Nhi và Hà đi đằng trước một đoạn xa, Hoàng mới ghé vào tai của người yêu nói nhỏ
– Anh cũng phải ăn cho no, lát nữa mới có sức để địt em được chớ.
– Anh này –Ly cấu yêu vào lưng của Hoàng nũng niu, cò khuôn mặt thì không còn chỗ nào là không đỏ, cũng may câu nói đó của Hoàng chỉ có hai người nghe được. – Anh đã kêu là không được trêu chọc mà anh lại còn trêu người ta. Lát nữa anh muốn ăn bao nhiêu là việc của anh, đâu liên quan gì đến người ta đâu. Còn anh ăn xong muốn người ta làm cái chuyện xấu xa đó thì đừng hòng nha.
Ly ngúng nguẩy giật tay ra khỏi tay Hoàng, chạy lẹ ra đằng trước rượt theo Hà và Nhi, chắc nàng sợ bị Hoàng trêu chọc tiếp. Cứ mỗi lần Hoàng nhắc tới chuyện làm tình thì Ly đều làm bộ không muốn nghe, cho dù Hoàng biết thực ra Ly rất thích làm chuyện đó cùng với mình.
– Sao lúc rày kêu không cho anh chơi cơ mà, sao bây giờ lại chủ động thế. Hoàng nhăn nhở khi thấy Ly bẽn lẽn bước tới sát giường, nơi Hoàng đã nằm chờ sẵn nãy giờ, trê người Ly chỉ quấn có chiêc khăn tắm màu trắng. Hoàng tính chọc quê nàng thêm chút xíu những thấy cái điệu bộ lúng túng đến tội nghiệp, chỉ một câu của Hoàng thôi cũng khiến cho Ly xấu hổ vục mặt xuống nềm không thèm ngẩng lên nữa. Cái khăn tắm quấn ngang thân không đủ để che những chỗ kín đáo của Ly, nàng thấy bầu vú của mình bị lộ ra quá nửa, ngay cả hai cái núm vú cũng bị vạch ra vội lấy tay kéo cái khăn lên cao một chút. Nhưng như thế lại khiến cho bên dưới, cái chỗ cửa lồn to của Ly bị lộ tơ hơ ra khiến Hoàng có thể thấy bên dưới cái mép khăn thấp thoáng những sợi lông lồn to đen nhánh của người yêu. Hoàng với tay sờ nhẹ vào mấy sợi lông chìa ra ngoài đó khiến Ly lại càng ngượng, lần này thì nàng kéo lại cái khăn lên chút xíu, đủ để cho lồn to của nàng không bị thòi ra, mà cũng vừa đủ để cho bên trên, hai cái đầu vú nằm dưới hai cái mép khăn.