Tuấn thở hổn hển, nhẹ nhàng rút buồi ra khỏi lồn Huyền, nó nằm bệt xuống sàn nhà, rồi thiếp đi lúc nào không biết. Chưa bao giờ nó cảm thấy sướng khoái và thỏa mãn như lúc này.
Trong cơn mê, Huyền những tưởng đang làm tình cùng với người chồng yêu của ngày xưa. Sau cuộc làm tình dữ dội, chồng nàng lại đứng dậy và bỏ đi, Huyền gọi với theo, nhưng bóng dáng của chồng càng lúc càng xa, trước sự níu kéo vô vọng của nàng. Nàng muốn chạy theo, nhưng lại có cảm giác tay mình bị trói lại, rồi nàng từ từ mở mắt và nhận ra mình đang còng tay khóa lại với thành giường ở phòng Tuấn. Phải mất một lúc lâu sau, nàng mới định hình ra rằng mình đang khỏa thân, và có cảm giác ươn ướt khó chịu nơi cửa mình. Kết nối lại tất cả, nàng giật mình nhớ lại mình đã ngủ quên trước khi ra khóa cửa, nàng cố giằng tay ra, nhưng tất cả chỉ là vô vọng. Tuấn nghe thấy tiếng động, vội đứng dậy, Huyền sững người nhìn Tuấn. Trong giây lát, Tuấn đã thót tim lại vì sợ mẹ mình phát hiện ra mình. Nhưng không ngờ Huyền lại hét lên:
– Mày… mày đã làm gì tao thế này? Mau thả tao ra, thằng côn đồ kia!!!
Sau một giây sững người, Tuấn cũng bình tĩnh lại, và quyết định diễn nốt màn kịch mà nó đã chuẩn bị từ rất lâu…
– He he, em thật sự không biết sao. Em không cảm thấy sướng sao?
Thằng Tuấn đã phải luyện tập nói giọng ồm ồm miền Nam này từ cả tháng rồi. Ngày nào cũng đứng trước gương luyện tập ít nhất 2 tiếng mới dám thực hiện kế hoạch. Nó đúng là một kẻ cẩn thận.
– Mày… thằng khốn nạn. Mày có biết tao là ai không hả? Rồi tao sẽ bắt mày vào tù, mau thả tao ra.
Tuấn từ tốn nói:
– Cô em nói ngu vậy, vừa dọa dẫm sẽ thả anh vào tù, rồi lại bắt anh thả em ra, vậy chả hóa là anh tự trói mình rồi ngồi trong tù sao?
Huyền gắt lên chửi Tuấn mấy hồi, rồi hét toáng lên xung quanh. Nhưng vô ích, chỗ này là một khu khá vắng vẻ, xung quanh phần lớn là mấy căn biệt thự của các đại gia, mà các đại gia quanh đây ai cũng phải có vài ba căn, Tuấn tính toán kỹ, khu xung quanh này, hôm nay không có ai ở nhà cả. Vậy nên nó cứ để mặc cho mẹ nó la hét. Mà mẹ nó vốn là một cảnh sát, cũng gây thù chuốc oán cũng kha khá, cho dù xui xẻo có ai ở nhà mà nghe thấy tiếng la mẹ nó thì cũng mặc kệ, sợ đụng phải một toán cướp côn đồ, một hội lưu manh xã hội đen nào thì sao. Thà cứ đắp chăn nằm ngủ máy lạnh còn hơn là ra ngoài giờ này.
Biết la hét cũng không được ích gì, Huyền đành ngậm miệng lại, dưỡng sức.
– Đúng rồi, cô em cũng biết điều đấy, la hét làm gì, tốt hơn hết là câm mồm lại.
Tuấn từ từ tiến tới cơ thể Huyền, đặt tay lên đùi nàng, Huyền dãy mạnh cái chân ra, thấy có tốn sức hơn mọi ngày rất nhiều, nhưng nàng cũng không để ý lắm, mà chỉ quan tâm đến tay lưu manh trước mặt. Tuần làm thế khoảng 20 phút, cứ vờn qua vờn lại, Huyền chỉ dãy mạnh được khoảng thời gian đầu, nhưng rồi sau đó càng ngày càng yếu.
Đó vốn là tác dụng khác của viên thuốc ngủ của Tuấn, gần như rút cạn sức của đối phương. Tuấn làm vậy nãy giờ là để rút nốt những gì còn sót lại của Huyền.
– Hehe, cô em không biết rồi, lúc em ngủ, anh đã cho em uống một loại thuốc, còn thuốc gì thì… Hì hì, bí mật.
Huyền thở hổn hển, nghe giọng rất yếu:
– Thằng… khốn nạn. Đồ chó. Địt mẹ mày.
Trong lúc phẫn uất quá Huyền mới văng ra được một câu đầu đường xó chợ vậy thôi chứ bình thường nàng không bao giờ nói vậy. Điều này càng làm kích thích Tuấn, chưa bao giờ nó thấy mẹ nó giận dữ và văng tục như vậy. Nhìn mẹ nó lúc này đẹp và kích thích thật. Nó vội tiến tới, tách hai đùi Huyền ra. Huyền không còn sức nữa, chả thể làm gì khác ngoài việc nhìn cậu quý tử của mình hãm hiếp mẹ mình lần hai, chỉ có điều nàng không biết đó là Tuấn mà thôi.
– Đừng… không… Á…
Con cặc Tuấn lại chui vào trong Huyền một lần nữa. Không có một sự chống cự, lồn Huyền thật khít. Huyền lắc đầu nguầy nguậy, không muốn chấp nhận sự thật, cặc Tuấn thật to, ban đầu nó làm nàng đau, nhưng càng vào sâu, nó lại gây cho nàng những khoái cảm kỳ lạ. Vì ban nãy, khi mơ, trong tâm trí nàng đã chấp nhận nó là cặc của người chống yêu quý của mình, và chấp nhận rằng con cặc này đã làm nàng sướng, nên bây giờ vẫn còn đọng lại một phần suy nghĩ vô thức này, nàng không thể xóa bỏ nó. Lần này Tuấn dập thật mạnh như vũ bão. Vừa dập nó vừa khẩu dâm:
– Địt… Địt… lồn em sướng quá… A a…. Còn ra nước nữa…. Hẳn là em cũng đang sướng lắm không? Nước nhiều quá…
Huyền tủi hổ không nói nên lời. Nàng chẳng thể làm gì khác, không cam chịu những gì xảy ra trước mặt, nàng chỉ còn biết nhắm mắt lại, nước mắt rơi ra từng giọt từng giọt. Nàng xấu hổ vì những gì Tuấn nói là đúng, dù nàng không muốn, nhưng cơ thể nàng đã phản ứng lại. 10 năm thiếu mùi đàn ông, giờ đây lại được đáp ứng, cái lồn như muốn đồng tình với những cú nắc của Tuấn, như muốn phản lại chủ nhân của nó. Nàng thấy xấu hổ vì cảm giác sướng khoái của mình hiện tại.
Được một lúc, Tuấn nói:
– A…a… sướng… Anh ra em ơi!
Huyền vội mở mắt nói:
– Đừng… Đừng… xin…. Đừng ra trong tôi
Tuấn khựng lại, một suy nghĩ bệnh hoạn chợt lóe lên trong đầu nó.
– Tại sao anh phải nghe lời cô em nhỉ.
Huyền cứng họng, không biết nên nói gì.
– Nào, nếu em không nói thì anh sẽ ra trong em đấy.
– Không… xin anh… – Huyền muốn chửi tên này lắm nhưng nếu làm vậy chỉ sợ hắn sẽ càng không làm theo mất, bao năm trong nghề cảnh sát, dù ở trong tình huống khiến nàng gần như mất hết lý trí như vậy nhưng nàng vẫn biết lúc nào nên nặng lời còn lúc nào nên nhẹ giọng. – Chỉ cần anh không ra trong tôi, tôi sẽ làm bất cứ điều gì, bây giờ tôi đã không còn sức chống cự gì rồi.
– Vậy em sẽ bú cặc anh nhé.
– Mày nói cái gì, đồ chó.
– Lại nặng lời rồi, vậy thì anh sẽ không kiêng dè gì nữa đâu.
Tuấn đột nhiên dập mạnh hơn, và làm ra vẻ sắp xuất tinh đến nơi. Đó là điều Huyền không muốn, nàng không thể để chuyện đó xảy ra được, dù sao thì ra trong miệng nàng vẫn tốt hơn là trong lồn nàng. Nàng sẽ mang thai của thằng chó đẻ này mất.
– Thôi được rồi, tôi đồng ý.
Tuấn cười đắc chí trong lòng, nó vội rút buồi ra khỏi lồn Huyền rồi nói:
– Đồng ý cái gì cơ?
– Đồng ý… đồng ý…
– Nếu em không nói hẳn ra thì anh vẫn sẽ tiếp tục ý định xuất tinh trong lồn em đó.
Huyền đành phải nói:
– Tôi đồng ý bú cặc cho anh.