– Tùng! Chị đây nè, nhìn đâu vậy?
Tôi giật mình quay lại, Tôi thật sự sững sốt vì trước mắt tôi một người con gái cực kỳ quyến rũ và xinh đẹp, phải nói đúng là phiên bản của mẹ tôi lúc còn trẻ, gương mặt thon thon , mũi cao xinh xắn, và nhất là đôi môi mũm mĩm đỏ ao, so với lúc chị chưa lấy chồng bây giờ người chị nẫy nở tròn trịa hơn, nhất là đôi bầu vú chị căng phồng tràn trề nhựa sống của người con gái tuổi đôi mươi, trông chị khó người đàn ông nào mà không nhìn tắm tắc, chị mặc một cái áo bằng siu mỏng màu hồng hồng càng làm nổi bật làng da trắng ngần thừa hưởng từ mẹ, mùi nước hoa từ chị thật dể chịu và qúy phái, bất giác tim tôi đánh thìn thịt và nhìn trân trân vào chị mà chẳng biết nói câu gì
Tròn xoe mắt nhìn tôi chị nói:
– Em sao vậy? không nhận ra chị àh?
Tôi giật mình:
– Dạ . . . . không! Chị. . . . .trắng hơn trước nhiều nên em nhìn không ra.
Chị lấy tay nhéo nhẹ vào má tôi và nói:
– Hơn nữa năm trời mới gặp lại em, chị nhớ em lắm, lúc này trông em rắn rỏi hơn, đẹp trai nữa chứ, thôi, lúc khác mình nói chuyện, bây giờ em chở chị vô bệnh viện đi.
Đến chiều tối hôm đó, chị ba nói với tôi:
– Em đem dùm đồ đạc của chị về nhà em đi, chị lấy vài bộ ở đây thôi, buổi tối chị sẹ trông ba cho mẹ nghĩ ngơi, chị thấy mẹ xanh quá.
Thế là mẹ và chị ba thay phiên nhau chăm sóc ba tôi, còn tôi buổi nào không học thì cũng vô thăm.
Từ ngày có chị ba về phụ mẹ chăm sóc ba, tôi thấy mẹ trông khá hơn, tuy vậy ba tôi vẫn chưa có dấu hiệu hồi phục, nằm thêm một tuần nữa, sốt ruột chị ba vào hỏi bác sĩ xem cách nào điều trị tốt hơn không, tốn kém cũng được, bác sĩ trả lời, thật sự ba tôi khó lòng hồi phục, nếu đi Singapore trị tiếp tục mặc may có thể khá hơn. Gia đình tôi bàn bạc, cuối cùng mẹ và chị ba sẽ đưa ba tôi đi Singapore chữa trị,mong còn nước còn tác. Tối đó tôi có vào thăm ba thì mẹ nói với hai chị em tôi:
– Tùng! Hôm nay con chở chị ba về nhà ngũ một bữa cho lại sức đi, vã lại còn chuẩn bị mọi thứ để đưa ba con đi Singapore, ở đây có mẹ được rồi.
Chị ba nói:
–
– Có tiện không mẹ, hay là để con ra khách sạn ngũ một đêm cũng được mà.
Mẹ nói:
– Tiện chứ sao không, nhà trọ có gác mà, con ngũ trên gác để em con ngũ dưới đất, vả lại quần áo đồ đạt con để ở nhà nếu ở khách sạn không lẻ sáng con phải về nhà lấy nữa thì bất tiện lắm.
Tôi cũng chiêm vào:
– Đúng rồi, ở khách sạn không tiện đâu, em tình nguyện nhường Long
Sàng của em cho chị tối nay đó, hihi
Thấy cũng hợp lý, nên chị ba không nói gì nữa.
Tối đó trên đường chở chị ba về Thủ Đức, trời mưa kinh khủng, hai chị em phải vào đục mưa trong một quán ăn, nhưng chờ mãi, chờ mãi, mưa vẫn trút nước ào ạt, đã gần 10giờ mà vẫn chưa tạnh, tôi và chị ba quyết định đội áo mưa về vì sợ tối quá,
Vì mưa lớn quá, rất nhiều đường bị gập nước, chúng tôi thấy nhiều nhà hai bên đường, nước ngập lên vài tấc, đồ đạc giầy dép trôi lĩnh kỉnh, chị ba ngồi phía sau tôi, đường xa, trời mưa nên lạnh rung cầm cập, bất giác trời nhá lên sáng loáng, tiếp theo 1 tiếng:
– Rầm!
Chị ba hết hồn ôm chầm lấy tôi, tôi nói:
– Trời gầm có gì đâu mà chị hết hồn, chị lạnh lắm không? Nếu lạnh thì ngồi sát vào em cho đở lạnh, một đoạn nữa là đến rồi.
Có lẻ chị lạnh thật nên chị ôm tôi cứng ngắt, tựa ngực mình vào lưng tôi làm tôi lâng lâng sung sướng, qủa thật vú chị ba khá to và rất săn chắc, tôi có thể cảm nhận bằng lưng mình. Dẩu biết chị tôi không có ý gì vì chị coi tôi chỉ là một đứa em dể mến mà.
Về đến nhà, tôi và chị ba giật mình vì nước ngập lên láng từ ngoài sân vào đến trong nhà, trời đã bớt mưa, nước đang bắt đầu rút, nhưng vì nền nhà thấp hơn bên ngoài một chút, nên nước trong nhà không thể rút được, dẫn xe vào nhà, tôi xắn tay vào việc tát nước trong nhà ra ngoài, chị ba thấy vậy cũng phụ một tay, hai chị em hì hục tát một hồi, sau đó lau lại thì gần 11giờ đêm, tắm giặt xong chị ba lên gác sắp xếp đồ đạc, còn tôi chẳng biết tối nay phải nằm ở đâu ngũ, vì dưới đất nền nhà còn rất ẩm ướt, tôi loay quay dưới đất mãi mà chẳng biết phải làm sao, bổng chị ba gọi tôi lên, chị bảo:
– Tối rồi sao em không ngũ đi,
Tôi bối rối:
– Dạ . . . em. . . .! em. . . Chị ba ngũ trước đi, em . . . .chưa buồn ngũ.
Nhìn thấy cử chỉ ấp a ấp úng của tôi chị ba phì cười:
– Thôi đi ông tướng, xạo hoài, con mắt đỏ hoe muốn ngũ rồi kìa, đây nè, lên đây ngũ đi, dưới đất ướt nhem sao mà ngũ, nằm ở dưới hơi nước lên em bệnh còn khổ hơn nữa.
Vừa nói chị vừa lấy cái gối kê sát vách và nằm xuống chừa cho tôi một khoản trống phía bên ngoài.
Tôi ngập ngừng:
– Dạ . . .thôi chị ba ơi! Em. . . . sợ. .. . .!
Chị nhướng mắt ngạc nhiên nhìn tôi trông chị rất xinh đẹp:
– Sợ gì! Mình là chị em mà, hay là sợ chị gác, chị cười khanh khách
Vừa nói chị vừa để cái gối ôm ngăn giữa chị và tôi, chị nói tiếp:
– vậy được chưa? Mỗi người một bên
sau đó chị quay mặt vào vách. . . . Chị đang mặc một bộ đồ pidama bằng siu láng mịn màu trắng kem, vì chị nằm nghiên nên đưa mông về phía tôi, tôi đâu có bảo tự nhiên dương vật tôi căng cứng chỉa thẳng trong quần, vì mông chị thật nẫy nở, lại mặc bộ đồ siu bóng láng mịn càng làm cho nó có cảm giác thật mát lạnh mềm mại.
Tôi bước xuống đất tắt đèn, sau đó lên gác, nói thật tim tôi đập thình thịt, không biết mình có đủ can đảm để cưỡng lại ham muốn nhục dục không nữa, vì hôm nay kế bên mình là một người con gái tràn trề nhựa sống, một phiên bản thứ hai của mẹ, ngày xưa mình làm “chuyện” đó với mẹ lần đầu trot lọt là do mẹ đã biết mình từng thủ dâm vì mẹ, và mình cũng từng rình xem mẹ tắm nên cũng hiểu được phần nào về mẹ, nên mình mới dám làm như vậy. Còn với chị ba thì sao? nếu mình làm chuyện đó thì . . . .coi chừng ăn bạt tay là chết, chị ba mà mét mẹ nữa là coi như chết toi,
Vừa đi lên gác tôi vừa suy nghĩ: cũng chưa chắc chị ba không chịu vì từ lúc lấy chồng đến giờ, đây là khoản thời gian chị ba xa chồng lâu nhất, hơn nữa tháng rồi còn gì nữa, với tuổi xuân còn phơi phới như chị, lại không gần chồng một thời gian dài, nếu mình kích thích đúng cách, chắc chắn cơ thể chị sẽ đòi hỏi mảnh liệt, về khoản kích thích thì mình rất là tự tinh, một người kính đáo dịu dàng như mẹ mà còn chết mê chết mệt, nói chi một người con gái đang tuổi sung sức như chị ba, nghĩ vậy tôi mạnh dạng bước lên lầu, định tắt đèn, không hiểu sao tôi vẫn để thế, và nằm xuống kế bên chị.