cách trân trọng lên gò vệ nữ một lần nữa và trở xuống liếm nhẹ lên hai cánh cửa còn khép kín của động đào nguyên như muốn gõ cửa xin vào thì Ngọc bật ngồi dậy trong một chút lý trí còn xót lại nàng nhẹ kêu khẽ :
– Đừng Vũ ơi … Ngọc sợ?
Vũ ôm Ngọc vào lòng hôn say đắm lên đôi môi chín mọng , bàn tay không ngừng vuốt ve bộ ngực thanh tân săn chắc tràn đầy nhựa sống, trong giây lát Vũ nhẹ nhàng đẩy Ngọc nằm xuống? Vũ nằm song song ngược chiều kéo hai đùi Ngọc dang ra háo hức trở lại khám phá động đào? lưỡi Vũ như con rắn trơn ướt tìm thấy hang cửa mình len lỏi xuyên qua đám cỏ chui vào âm đạo uốn éo quét ngang quét dọc? Ngọc thấy cái sướng dồn dập như ngọn sóng rào rào đẩy từng đợt đê mê khắp cơ thể, mọi thứ trong mình cùng một lúc trào ra hết? Ngọc dúi đầu vào giữa háng Vũ như muốn tránh né? hai tay quều quào ôm đùi Vũ như muốn bấu víu vào cái phao để khỏi bị chết đuối trong biển khoái lạc … nàng trân người thốt tiếng rên rỉ :
– Ahhh?Ahhh?Vũ ơi?Ô..ôô?Vũ …
Lấy đầu ra hít một hơi dài vì nãy giờ bị nước suối tiên rỉ ra làm ngộp thở, Vũ hấp tấp cởi quần mình cho cái vật truyền giống cương cứng thoát khỏi sự gò bó? Ngọc mở to hai mắt trân trối như đang bị thôi miên nhìn cơ quan sinh dục của thằng con trai ở độ tuổi sung mãn sừng sững bật tung ra như cái lò-xo gật gù lắc lư?Vũ vục đầu trở lại giữa hai đùi Ngọc tiếp tục công phá thành trì con gái , hạ thể Vũ ép tới trong sự vô thức thèm muốn sự va chạm xác thịt, Ngọc há miệng đón nhận trái còng to thập thò chui vô thụt ra dưới sự điều khiển của đôi mông Vũ? mùi vị mằn mặn cảm giác ấm áp trong cái cứng ngắc gân guốt còn có sự mềm mại của da thịt làm Ngọc mê muội bất chấp tất cả nồng nhiệt đón tiếp, bú mút cuồng nhiệt như đang ăn cà-rem … nóng. Điều kỳ lạ ở chỗ cây cà-rem này không tan chảy nhỏ đi mà lại to hơn , cứng hơn , hình như dài thêm hơn trong khi nước vẫn ri rỉ ra hòa lẫn nước miếng thơm tho của nàng?
Trước khi cho cái bộ phận nối liền cơ thể nam nữ vào Vũ nhìn sâu trong mắt Ngọc khẽ hỏi :
– Ngọc có hối hận khi cho Vũ … không?
Hàng lông mi dài cong vút từ từ khép lại Ngọc nhắm mắt trong tiếng thở dồn dập hồi hộp khẽ lắc đầu . Vũ và Ngọc cùng một lúc rên lên :
– Ahhhh?.khi lớp da bọc đầu đời trai tân bị kéo trật hẳn xuống và bức màn che chắn đời con gái bị đâm thủng. Nóng rát quá, cả hai lịm người nằm im trong nỗi đau đớn thoáng qua của cơn đau tình ái, cũng là cái giá phải trả cho sự hoan lạc đầu đời … mười đầu móng tay Ngọc bấu chặt lưng Vũ rướm máu nới lỏng dần khi sự đau đớn dần biến mất nhường chỗ cho cái sướng tăng nhanh theo đà nhấp nhổm nhịp nhàng của Vũ ra vô trong cơ thể trơn ướt của Ngọc. Cả hai người song tấu khúc nhạc giao? hợp, tiếng rên rỉ ngân vang hòa tiếng sột soạt của đám lá dừa bên dưới to dần và không gian như ngừng lại khi Vũ và Ngọc đồng lúc gồng người rùng mình xuất tinh? chấm dứt bản hợp xướng, họ vẫn giữ nguyên nhịp cầu nhỏ nối liền nam nữ ôm chặt lấy nhau mà linh hồn và thể xác cả hai như hòa nhập lại thành một thể? Một lần nữa? rồi lại lần nữa?Vũ và Ngọc lại đi vào đời nhau cho tới khi cơ thể mệt nhoài khoái lạc, nhục cảm đầy ắp không còn có thể chứa thêm được nữa thì mới chịu về. Vũ dìu Ngọc đi trong ánh trăng sáng vằng vặc, lúc này mặt trăng như có vẻ tròn hơn cũng đang mỉm cười đồng tình chia sẻ tình yêu trọn vẹn của họ?
Và cũng kể từ đêm đó Vũ và Ngọc hân hoan háo hức chìm đắm ngụp lặn trong biển tình, trong làn sóng ái ân cho đến một ngày khi Vũ vừa bước vào cửa thì Ngọc đã ôm chầm lấy, bật khóc nức nở trước ánh mắt kinh ngạc của thằng Hòa và thằng Thuận. Ngọc nghẹn ngào cho biết gia đình nàng sẽ dọn ra Huế vì đơn vị ba nàng phải di chuyển tới đó và Ngọc phải theo bà, sẽ xa Vũ. Vũ lặng người đi, trời đất như quay cuồng, cõi lòng tan nát, tuy hai mắt khép lại nhưng không cản được những giọt lệ lưng tròng tràn lan xuống đôi má non. Vũ không thấy gì ngoài một màu đen tối, tai Vũ ù đi chỉ còn nghe được loáng thoáng tiếng Ngọc khóc bên vai, nước mắt làm ướt cả áo.
Tối hôm đó Vũ và Ngọc trắng đêm không ngủ ngồi trên băng ghế gỗ trước sân, hai người ôm xiết lấy nhau như sợ giờ chia ly thình lình đến bứt lìa họ. Trời đất cũng xót xa cho mối tình của họ, mặt trăng dường như xấu hổ đã không giúp được gì dấu mình sau vầng mây, tiếng dế kêu rỉ rả phụ hoạ với tiếng ếch nhái tạo thành một giai điệu sầu thảm bi ai than khóc cho đóa hoa tình yêu sớm nở tối tàn của đôi trẻ.
Ngàn trùng xa cách thư đi thư lại một tuần có khi 4-5 lá Vũ và Ngọc gởi cho nhau những nhớ thương được viết bằng mực hòa với nước mắt. Được gần một năm thì tạo hóa lại trớ trêu, biến cố Mậu Thân đã xảy ra, thư từ bị đứt đoạn rồi Vũ bặt tin của Ngọc, hỏi thăm mãi thì mới biết nhà Ngọc bị trúng pháo kích nhưng không biết rõ có ai còn sống hay không …
Ngọc ơi , em còn sống hay đã mãi mãi lìa bỏ Vũ trong nỗi khắc khoải đợi chờ.(Hết)