Cũng đã mấy năm trôi qua từ lúc nó rời quê hương lên Sài Gòn cuộc sống thì thay đổi rất nhiều nhưng cũng không ổn phải nói là rất tệ . Mấy năm nay nhiều việc sảy ra với nó, vui có buồn cũng có hạnh phúc thì cũng nhiều đau thương thì cũng không ít , từ lúc đó ngày mà nó không thể nào quên được sảy ra thì tính tình nó lầm lì ít nói hơn
– T ơi T……
Tiếng gọi làm nó giật mình quay qua là chị Vân gọi
– Dạ , chị kiu em
– Nghĩ gì mà Vân gọi nãy giờ không lên tiếng
– (Cười nhẹ) em không nghe chị à
– Kế bên vậy mà không nghe , chuẩn bị phòng đi tí chụp hình cưới
– Dạ để em lên chuẩn bị chưa tới mà , sao gấp vậy chị , còn trang điểm nữa mà
– Là bạn con P nó trang điểm bên nhà xong rồi giờ đang đi taxi qua chắc sắp đến rồi
– Dạ giờ để em chạy lên chuẩn bị
– Uhm , à T
– Gì nữa chị
– Chuyện qua lâu rồi thì quên đi T suy nghĩ nhiều cũng không thay đổi gì đâu , chuyện vậy rồi thì để nó ngủ yên đừng buồn nữa , mình còn trẻ không nên với lại bé O nó buồn lắm đó
– (Cười) em biết như vậy sẽ có lỗi với O nhưng chắc chị hiểu em đúng không
– Ừ, Vân khuyên vậy mà Y biết T như thế này cô ấy cũng không vui đâu
– Giờ còn vui buồn gì nữa chị
– T biết vậy sao T vẫn buồn ? nhiều người lo cho T lắm đấy
– Em biết chứ chị nhưng biết sao giờ em là vậy mà thôi em lên
– Ừ
Cũng tội cho bà chị lúc nào cũng ở bên nó khi nó gặp chuyện không hay , chị lớn hơn nó hơn con giáp , hơn 30 rồi mà chị đẹp lắm nét đẹp của người từng trải , không chồng con vướng bận với lại nghề chị là make-up nên lúc nào cũng thấy chị đẹp ăn mặt rất đúng mốt và sexy nói chung đi đâu ai cũng phải ngước nhìn.
Loay hoay chụp cũng xong bộ hình , chép vô máy chỉnh woa loa rồi xuống , cũng muộn rồi ai cũng về hết rồi , thấy vậy nó cũng về phòng trọ sau khi cô Ba đóng cửa cẩn thận , nằm được một lúc thì cái đt Nokia thần thánh có chuông cầm lên xem là số chị Vân
– Em nghe
– Ngủ chưa , xuống đất đi ăn với Vân lúc nãy có tiền boa
– À , cũng được , dù sao cũng ngủ không được xuống đi ăn rồi tám với chị vậy
– Xuống nhanh luôn đi
– Rồi, rồi xuống liền
Đập vào nó là một thân hình đầy đặn săn chắc vì chị mặc áo hai dây nên hồ như nó thấy muốn gần hết bộ ngực nõn nà và công vút của chị có lẽ từ lúc đó tới giờ gần một năm nó mới bắt đầu để ý lại những điều đó ,nhưng nó chỉ nhìn thoáng qua thôi vì nó ngại và cũng không muốn phải như vậy biết rằng đó là bản năng của người đàn ông nhưng cũng cảm nhận đuợc là không nên
– Giờ đi ăn gì đây
– Tùy chị cho chị chọn mà đc boa nhiều hong
– Iên tâm thoải mái ăn uống
– Chị không rủ mấy chị kia à
– Lúc nãy Vân chia tiền hết rồi giờ còn hai đứa mình , Vân biết chỗ ngon lắm hơi xa T đi không
– Không , mệt lắm
– Nói nhiều lên xe chở Vân đi
– Cái này là ép buộc nè
– Kệ nói gì nói, đang đói đi nhanh
– Ở đâu chị
– Chạy qua Trần Văn Đang chỗ đường ray xe lửa
– Trời , xa vậy giờ ra đó chỉ nhậu chứ ăn uống gì
– Uhm, thì đi nhậu mà hôm nay Vân sẽ nhậu tới bến với T
– Được à
– Chạy nhanh đi
– Tuân lệnh đại tỷ
Quán này nó cũng ghé vài lần rồi chắc chị không biết , vào ngồi kiu hết những gì cần kiu rồi vừa uống vừa chờ .
– Hôm nay uống rượu , không như những lần trước chị uống không lại em đâu nhé thua sớm khỏi bị quê
– Còn lâu nhé coi ai chết trước
Bà chị này uống thì thôi rồi , bia mà chị ấy uống như trâu uống nước đìa , rựu chắc ít hơn nhưng cũng không thể xem thường , hai chị em vừa ăn vừa uống vừa vui cũng hơn chai nhỏ , thấy cũng hơi lâng mà chị tỉnh bơ , mặt chỉ hơi hồng kiểu này không ổn tìm cách chuồn về không thôi tí mang nhục
– Sao em no quá chị à
– Luyên thuyên uống đi đừng chạy
Rồi hiểu luôn hôm nay muốn ăn thừa đủ với nó rồi , thôi cũng được dù sao về cũng buồn ,nó là vậy với người mới quen thì thấy nó khó gần ít nói và nó cũng vậy , sau ngày đó nó cũng ít nói với ai nhưng với chị thì khác , có lẽ làm chung mấy năm nên cũng quá hiểu tính nhau nên lúc nào tâm trạng không ổn chị cũng làm trò để nó vui , đối với nó chị giống như người ruột thịt nó rất kính trọng , điều gì nó cũng có thể tâm sự với chị hết không ngần ngại gì cả
– Uống đi sao nhìn Vân , không cho qua đâu mà nhìn , à sao mấy hôm nay không thấy bé O qua chơi , bộ hai đứa giận nhau hả
– Không có chị à , tại O nói mấy hôm nay có việc
-Sinh viên chỉ đi học và không đi làm mà việc gì , chắc giận nhau rồi mà T cũng kì chuyện qua lâu rồi thôi sao cứ buồn mãi không quan tâm gì nó , nó buồn thì phải , riết nó chán có người quan tâm là nó yêu liền đó lúc đó đừng hối hận
Chị nói cũng đúng sinh viên thì làm gì bận mấy ngày , mà thôi nó cũng không suy nghĩ nhiều được , dù sao từ lúc em lên đây học tới giờ nó cũng ít ở bên và ít quan tâm em , rồi chuyện đó sãy ra khiến nó hồ như rục ngã càng ít ở bên em hơn em buồn thì cũng không trách em được , sau bao nhiêu chuyện sảy ra những gì nó đã làm chắc em bị tổn thương rất nhiều
– Gì mà suy tư vậy , Vân nói đúng nên suy nghĩ chứ gì , à hôm bữa Vân đi ngang chổ đó thấy bé O và thằng L chở nhau đi chơi hả gì ấy thấy cũng tình cảm lắm , nè coi chừng nhé T Vân thấy không ổn đâu đó
– Không sao đâu chị của mình thì sẽ là của mình , không phải của mình có giữ cũng không được
– Tầm bậy , hai đứa là vợ chồng chưa mà của mình , không nói vậy được sai lầm , bây giờ phải giữ mới của mình được em cứ ngang bướng không biết giữ là của người ta đó
– Hì nghe lời chị để mai em qua xem thử, chị say rồi kìa tính tiền đi rồi về , chắc 12 giờ rồi
– Uhm , hôm nay vậy đủ rồi Vân cũng hơi mệt , kiu tính tiền đi T
– Dạ
– Giờ T chỡ Vân về rồi lấy xe về nhé mai qua đón Vân
– Dạ
Nhà chị ở cư xá Bắc Hải nên cũng gần , chở chị về rồi nó cũng đi về , trên đường về đi một mình làm nó lại nhớ chị da diếc cũng lâu lắm rồi mới đi khuya cũng đoạn đường này mà nó và chị hay đi qua nhưng giờ chỉ có một mình nó lang thang với bao nỗi niềm câm lặng ……. “Chị à sống một mình ở đó có lạnh lắm không nhớ mặc thêm áo ấm chị nhé em nhớ chị nhiều lắm”…..
Về tới phòng chắc lâu lắm rồi không uống nhiều nên thấy mệt nằm xuống cái ngủ luôn
– Alo T nghe
– Ông kia giờ là mấy giờ rồi mà chưa qua đón Vân hả
– Hả à chờ em tí
Chết, ngủ quên hơn 7 giờ rồi , sao gọi mình muộn vậy trời , vội rữa mặt mày, vệ sinh răng miệng mặc lẹ bộ đồ lấy xe chạy nhanh qua nhà đón chị thì thấy chị ngồi chờ
– Ngủ dữ thế anh hai
– Hì , ngủ quên mà sao chị gọi em muộn vậy
– Vân tính gọi lúc 6 giờ mà nghĩ T mệt nên không gọi nghĩ T thức T sẽ chạy qua ai ngờ…. Thôi nhanh con P nó qua mà chưa thấy nó la đó
– Dạ
Qua đến cửa tiệm không thấy xe chị P hai chị em mừng thầm , thế là không bị la bước vào tiệm thì nghe chị kia N nói chị P không qua nên hai chị em dắt nhau đi ăn sáng
– Đói lắm hay sao mà ăn dữ vậy
– Hì đói lắm chị cồn cào hết cả ruột
– Ăn nữa hong Vân kiu thêm
– Thôi đủ rồi chị , mình về tiệm đi chị
– Ừ
– Hôm nay có chụp gì không chị
– Không mốt chụp album ở Đầm sen
– Dạ , vậy em lên làm hình hôm qua chụp nhé , tối em có việc đi chút
– Ừ , qua bé O à
– Dạ
– Ừ lên làm đi
Có mấy tấm hình nó làm hơn buổi là xong , tối đến nó lấy xe chạy một mạch phòng trọ nơi O ở đậu xe cẩn thận ở ngoài nó nhẹ nhàng bước vô , phòng O ở là phòng ở cuối cùng nên không có chỗ để xe toàn để ở ngoài rồi đi vô , tới nơi thì cửa khóa không có ai mà O thì không có điện thoại nên đành quay ra lên xe về , định ghé qua nhà mà thôi mẹ có ở đó nữa đâu mà ghé với lại ghé đó giờ chắc buồn lắm , về phòng trọ thì còn sớm đành lang lang , lúc trước lang thang khi có chị sao mà vui mà hạnh phúc thế giờ một mình thì thấy nhạt nhẽo không có tâm trạng gì cả thôi về ngủ cho khỏe