Một tên lính rằn ri bước tới, mở vải bịt mắt Audrey ra, nhìn huy hiệu trên cánh tay những tên mặc rằn ri này, Audrey biết được bọn chúng thuộc nhóm Al Hadi Project/Project 858, đây là toán tình báo điện tử đặc biệt, vô cùng quan trọng trong chánh quyền Iraq, nhóm này chỉ có 800 người hoạt động không những chỉ giới hạn trong lảnh thổ Iraq mà còn có tai mắt khắp mọi nơi trên thế giới. Sau trận chiến Desert storm năm 1991, nhiều liên lạc viên và tin tặc Nga, Ðông Âu và Bắc Triều Tiên đã chung vai sát cánh với nhóm Al Hadi này để đột nhập các mạng lưới của liên quân Mỹ Anh hầu lượm lặt tất cả các tin tức và dữ kiện liên quan đến kế hoạch hành quân của liên quân. Al Hadi đặt bộ chỉ huy ở Al Rashedia, một thị trấn nhỏ cách thủ đô Baghdad 20 km về hướng bắc.
Audrey ngoài mặt tỏ ra sợ hãi nhưng kỳ thực trong bụng nàng lại vô cùng phấn khởi. Khi nhận lệnh công tác, đại tá Smith đã lập đi lập lại nhiều lần là chuyến công tác này nguy hiểm trăm phần, chỉ khi nào nàng lọt vào tay bọn Al Hadi thì mới có quyền nghĩ đến chử thành công. Việc đại đội 507 bảo trì lạc đường lọt vào ổ phục kích của địch quân không phải là một rủi ro, mọi chi tiết để đưa đến “tai nạn” này đã được toán kế hoạch bộ quốc phòng Mỹ điều nghiên kỹ càng trước đó 1 tháng. Audrey được cài vào đại đội này để “vô tình” đưa đoàn xe vào chốn tử địa. Một sứ mạng cực kỳ quan trọng mà cái giá sơ khởi phải trả là 11 xác người bỏ lại bên cạnh 18 sườn xe nám đen và 5 người bị địch bắt…trong số tù binh này không có tên Audrey Barker…..một người lính không số quân.
Bọn chúng có vẽ tử tế với Audrey, hai tên xốc nách đở nàng đứng lên, một tên có vẽ là nhiếp ảnh viên, với máy hình nhà nghề đeo đầy người bước tới, hắn rút trong túi xách ra một chiếc khăn nhỏ cẩn thận thấm nước và bắt đầu lau sạch những bụi cát và khói bám đầy trên khuôn mặt khả ái của nàng, với mớ tóc vàng óng như tơ cắt ngắn ngang cổ tương phản với một làn da sạm náng gió sa mạc đỏ hồng, cái mũi thẳng, hai cánh mũi hẹp và cặp mắt xanh biếc như mắt mèo làm khuôn mặt nàng toát ra một vẽ nửa tinh ranh nửa huyền bí, đôi môi tuy se khô với nhưng vẫn làm cho bất cứ người đàn ông nào trên thế gian này khi nhìn vào đều cùng nghĩ đến một chuyện là phải đặt lên đấy một nụ hôn rồi có chết cũng mát dạ. Gã nhiếp ảnh viên móc trong túi áo ra một chiếc máy hình digital, chỉa máy vào người nàng và bấm lia lịa, hắn chụp chân dung nàng rất nhiều, đủ mọi góc cạnh, nàng như pho tượng không nói một lời nào đứng im cho hắn chụp. Tướng cao và rắn chắc, bộ quân phục rằn ri màu ngụy trang cát sa mạc tuy dầy cộm nhưng không dấu được những nét đẹp của một thiếu nữ siêng năng tập luyện, bộ ngực nhô lên cao khiêu khích, giá cởi được chiếc áo trận dầy cộm này ra được thì không hiểu ngực nàng còn quyến rũ đến đâu nữa. Chụp chân dung nàng xong hắn cho máy vào túi và run run mở dần hàng nút áo trước ngực Audrey, nàng vẩn đứng thẳng người chờ đợi. Chiếc áo trận đã bị mở hết hàng nút trước ngực, hắn nắm hai vạt áo vén qua hai bên, bên dưới là chiếc T-shirt nhà binh màu nâu đẫm ướt mồ hôi, Audrey không mặc nịt ngực, chiếc áo ướt dán sát vào da làm hai đầu vú hiện ra rỏ mồn một như hai ngón tay, nàng không mặc nịt ngực cũng phải thôi, hai bầu vú săn cứng đứng thẳng khiêu khích, gã nhiếp ảnh viên run tay, vừa nuốt nước bọt vừa kề máy chụp close-up cái phần thân thể vô cùng khêu gợi này. Ðứng trước một pho tượng thần vệ nữ bằng xương bằng thịt này, không riêng gì tên chụp hình mà nguyên cã toán lính rằn ri Al Hadi đều đứng im phăng phắc, đực mặt ra nhìn chòng chọc vào hai cái điễm nhỏ xíu đang phập phồng lên xuống trước ngực đại úy Audrey Baker. Thời gian dường như ngừng lại, bãi chiến trường đang hừng hực lửa chợt mát hẳn với một đoá hồng tươi tắn nằm lọt giửa một vòng người áo rằn sắt máu. Bọn lính Iraqi bị hai cái điễm nhỏ xíu này thôi miên cũng phải, vì ngoài những lúc ở nhà nhìn vú vợ ra thì bọn chúng không còn cơ hội nào khác, ra đường tất cả phụ nữ đều trùm kín mít từ đầu tới chân. Ðược một ít lâu thì tên chỉ huy chợt tĩnh mộng, hắn có nhiệm vụ áp giải nàng về cho chủ soái nên không dám chậm trể, hắn ra lệnh cho thuộc hạ dẩn nàng lên chiếc Walid dẩn đầu, bọn Al Hadi ào ào nhảy lên xe, trong nháy mắt đoàn xe đã khuất dạng để lại sau lưng đám vệ binh cộng hòa lăng xăng bên những xác người và Humvee cháy đen.
Al-Mansour, Thứ hai 24 tháng 03 năm 2003. 9 giờ sáng
Uday bước khập khiểng, mỗi khi xê dịch, hắn đều phải chống gậy, đậy là hậu quả của một vụ mưu sát hụt năm 1996 tại Al-Mansour, hướng Tây Baghdad . Nhiều tràng AK đã được một “nhóm phản động” ria tán loạn như tổ ong lên chiếc Porsche mới toanh mà hắn đang lái, nhờ chưa tới số nên hắn đã thoát chết trong đường tơ kẻ tóc, nhưng phải mang tật suốt đời, trong số 8 viên kẹo đồng ghim vào người hắn, một viên đã trúng ngay vào cột sống cắt đứt vài dây thần kinh. Tuy nhiên vết thương thể xác vẩn không đau bằng vết thương tinh thần. Với bao nhiêu là tay chân thân tín được đặt nằm trong tất cả cơ quan tình báo Iraqi, hắn vẫn tưởng rằng mình bất khã xâm phạm và chắc chắn sẽ là người kế vị Saddam, giờ mới ngã ngửa ra là đám đệ tử chỉ là một lủ ăn hại. Hắn bắt đầu nghi ngờ người em ruột của mình là Qusay có dính liếu đến vụ mưu sát hụt này.
Trong khi dân chúng Iraqi gần như chết đói hết vì Liên Hiệp Quốc đã có lệnh phong tỏa kinh tế sau trận chiến vùng vịnh năm 1991, thì gả con cả của Saddam Hussein là Uday sống một cuộc sống vương giả, với những lâu đài nguy nga tráng lệ, xe đua bóng lộn, với cả triệu đô-la rượu quí đầy ấp kho cộng thêm hằng trăm mỹ nhân bị bọn tay chân của hai anh em Qusay Hussein Uday Hussein bắt cóc mang về cho bọn chúng thỏa mãn thú tính.
Gọi là lâu đài e cũng không đúng, vì nơi trú ngụ thường trực của UdayHussein là một tiểu vương quốc, nằm sau lưng tổng thống phủ của Saddam. Toàn khu này là một thành phố riêng biệt có đại lộ 6 hàng xe chạy, nhà thương riêng đầy đủ thiết bị hiện đại nhất trên thế gian này. Khu vực dành riêng, ngoài dinh thự chánh ra còn có một nhà kho khổng lồ để tồn trử đủ các loại rượu ngon, heroin, thuốc lá, xì-gà hão hạng và thuốc men cao đơn hoàn tán, một nhà tập thể dục với hồ bơi tân kỳ và một sở thú nhỏ với cả sư-tử, gấu, báo…thêm vào đó là một toà nhà để giam giử các người đẹp, những đóa hoa biết nói này bị bọn tay sai của Uday mang về đây huấn nhục, chúng mặc cho các nàng kiều này những loại áo quần vô cùng khêu gợi rồi mới mang ra trình cho chủ nhân.