Truyện sex Hai thiên thần

Huyền My che miệng cười khúc khích khi thấy tư thế lúng túng của hai tên, mùi nước nhờn đàn ông trên tay xộc hẳn vào mũi làm tim nàng hồi hộp đập loạn xạ. Dường như Huyền My đã quên mất bọn chúng là đám đã bắt cóc nàng đến đây, quên đi bản thân mình là nạn nhân trong tình thế hung hiểm.

Nàng phải chăng đã chìm quá sâu vào dục vọng của bản thân mà biến đổi hẳn thành một con người khác…

Hai cái dương vật, kích thước không đồng bộ lắm, chỉa thẳng đứng gần như vuông góc với thân thể của chủ nhân chúng. Một bên còn đang rỉ ra thứ chất lỏng có chút đùng đục. Hai tên lưu manh đã ngay ngắn chờ đợi, ánh mắt chúng vẫn không hề rời khỏi cơ thể mơn man trắng mướt không tỳ vết. Bộ ngực con mồi dù đã cúi xuống cũng chỉ hơi thòng nhẹ săn chắc no tròn…

… Tuyệt phẩm…

Huyền Ny đưa ánh mắt đa tình nhìn cả hai tên, nàng lại ban phát nụ cười mê hồn cho chúng, cằm đã cúi gần sát hai cái dương vật. Lưỡi đánh xung quanh bờ môi mọng nước, rồi chu ra thổi nhè nhẹ lên giọt nhờn nơi đầu khấc tên hai mái. Giọt nước sờn sệt rung rinh như chẳng muốn rời nơi đậu, các ngón chân của hắn quíu lại co quắp trước hơi thở nóng ấm của nàng. Hắn ngửa đầu lên nhăn mắt xuýt xoa, mắt nhắm nghiền cảm nhân sự êm nhu lan tỏa từ hạ thể.

Tên đầu đinh cũng chịu chung số phận, gã đưa tay xuống nắm trọn gốc dương vật mình, cố gắng giữ nó đứng vững trước những kích thích từ làn hơi nóng ấm. Tóc Huyền My buông rũ xuống bắp đùi gã nhột nhạt rạo rực. Gã cũng nhắm mắt cố kềm chế sự thăng hoa có thể vồ vập đến bất cứ lúc nào.

Nhắm mắt lại khiến chúng cảm nhận trọn vẹn hơn xúc giác của da thịt hạ thể… Từ thế chủ động… chúng trở nên bị động trước từng hơi thở, từng cử chỉ của cô nàng xinh đẹp hoàn mỹ bị bắt cóc đêm qua…
…mỗi lúc làn hơi ngưng lại là mỗi lần chúng chia sẽ thống khoái cho kẻ đồng bạn… kiên nhẫn, kiên nhẫn chờ…

… Cả hai đều chờ…

… chờ trong hơi thở gấp gáp…

… chờ trong cảm xúc hồi hộp hỗn độn…

… chờ trong im lặng dù con lợn lòng ghéo thét ầm ỉ bên trong…

… chờ giây phút khúc thịt ấm ức được bao bọc bởi bờ môi, cái lưỡi và khoan miệng nóng ẩm…

… Chờ… chờ… và…

.
.
.

… RẦM…

… CẠCH…

***

– Tránh…. Tránh đường…

Chiếc băng ca tức tốc đưa từ võ đài xuống rồi nhanh chóng được chuyển thẳng ra ngoài xe chờ sẵn của Tổng Đàn Võ Thuật Thành Phố. Người con trai vạm vỡ nằm trên đó hoàn toàn bất tỉnh, quai hàm bị trẹo sang một bên, mắt trợn tròng trắng dã, bọt mép sủi dồn dập. Đám đàn em la hét dọn đường xung quanh, tên nào tên nấy mặt tái nhợt vì kết quả thảm hại của trận đấu.

Tổ hợp võ đường bằng container đã không thể nào thuộc về sở hữa của họ nữa rồi.

Hoàng Phong được Dương sư phụ nắm tay giơ lên trong nghi thức tuyên bố người chiến thắng. Chân tay run lẩy bẩy, thân thể anh ta bầm dập đến đáng thương nhưng chắc chắn không thảm hại bằng đối thủ của mình. Tiếng hò reo vang dội của đám huynh đệ Phong Bá Đường là thứ duy nhất giữ tâm trí Hoàng Phong tỉnh táo cho đến giờ.

Anh ta đã làm được, anh ta đã bảo vệ được những điều quý gía nhất của bản thân. Những cơn đau giờ chẳng xá là gì. Hoàng Phong đánh đôi mắt phồng rộp cố tìm người con gái yêu thương lẫn trong đám anh em lộn xộn. Trọng Bá vừa giơ ngón tay cái khen ngợi anh ta vừa điện thoại thông báo cho tên đàn em đang nằm viện vì đã liều mạng kiếm cho cả đám một cơ hội đòi lại võ đường. Và kia, người con gái xinh đẹp Hoàng Phong yêu thương cũng hào hứng hò reo theo đám đông xung quanh, da nàng trắng muốt bóng lưỡng, bầu ngực rung rinh vì phấn khích. Cơ thể mệt mỏi, Hoàng Phong chỉ cầu cho mọi thứ kết thúc ngay để được nghĩ ngơi trong vòng tay của nàng.
Đã lâu… lâu lắm rồi… hơn một tuần… họ không ở bên nhau…
Huyền Ny vỗ tay không ngớt, cú đấm cuối cùng của Hoàng Phong thật sư gây ấn tượng mạnh đối với nàng. Cả một hiệp nàng nơm nớp không nguôi khi anh luôn ở trong tình thế bị động phòng thủ. Chiến thuật của Gia Bảo nàng nghi ngờ rất nhiều. Là người ngoại đạo hoàn toàn, Huyền Ny chẳng thể hiểu thâm sâu trong kế hoạch đó, nàng chỉ biết anh lãnh trọn hoàn toàn mọi đòn công kích từ phía bên phải của tên Lưu Đạo xảo trá kia, anh răm rắp làm theo sự hướng dẫn của gã mập ù đáng ghét đó. Dường như, anh còn tin tưởng gã hơn cả chính bản thân nàng. Tảng đá lo sợ nặng chịch trong lòng Huyền Ny chỉ được cởi bỏ khi cú đấm toàn lực chứa đầy uất hận của Hoàng Phong trúng chính xác ngay cằm của địch thủ. Đòn của anh xuất ra quá nhanh nàng không thể quan sát kịp, chỉ thấy được thân hình ngang bướng của Lưu Đạo đổ nhào về sau, khóe miệng đầm đìa máu, quai hàm đã trật, vài cái răng cùng miếng đệm rớt hẳn ra sàn, mắt trợn tròng trắng dã. Hắn bất tỉnh, nàng thở phào, lần đầu tiên Huyền Ny vui mừng trước nỗi đau của người khác. Số phận đã không đùa giỡn với sự liều lĩnh của Huyền Ny, nàng giờ đây chỉ còn chờ khoảnh khắc của riêng hai đứa sau trận đấu này.
Thật sự… đã lâu… lâu lắm rồi… hơn một tuần… họ không ở bên nhau…
Dương sư phụ dìu Hoàng Phong về phía võ đài của Phong Bá Đường, anh ta mệt mỏi tựa hoàn toàn vào vòng vây của đám huynh đệ. Cái không khí oi nòng từ lúc trận đấu bắt đầu giờ đã dịu lại trong lòng mỗi người. Là do chiều đang dần buông hay là do chiến thắng quá đỗi ngọt ngào này.

– Khá lắm… Võ đường này giờ mãi thuộc về Phong Bá… Ta sẽ đứng ra đảm bảo cho chuyện này…

Cả đám huynh đệ Phong Bá càng hò reo lớn hơn với cam kết của Dương sư phụ. Một lời của ông buông ra nhẹ nhàng nhưng nặng tựa Thái Sơn, cõi lòng ai nấy cũng yên tâm ít nhiều. Dương sư phụ gật gù hài lòng với kết quả trận đấu. Ông đánh mắt về đứa học trò mập mạp trân quý vừa tiến sát lại mình. Cú đấm cuối cùng mà Hoàng Phong tung ra nhằm hạ gục địch thủ có ẩn chứa chiêu thức của Thái Cực Quyền trong đó. Mọi thứ đâu qua mắt được Dương sư phụ, ông nhận ra ngay tắp lự, cũng biết cả người đã mách nước cho anh chàng bất khuất kia.

Huyền Ny đứng lùi lại cho Hoàng Phong toàn tâm tung hứng giữa những lời chúc tụng của đám anh em. Cả hội đều vui mừng khôn xiết, chẳng còn ai để ý đến bóng hồng xinh đẹp, nên chỉ một ánh mắt hướng về thôi cũng đủ để nàng chú ý. Vẫn cái nhìn đê tiện ấy nhưng giờ đây Huyền Ny chẳng có một chút khó chịu nào gợn dậy trong lòng. Nàng hiểu gã, hiểu cái cách gã đối nhân xừ thế, hiểu những cái tài gã luôn ẩn dấu trong mình, hiểu luôn cái cảm giác trong lòng dành cho gã mà trước giờ bản thân luôn mơ hồ. Nhưng nhìn Hoàng Phong lúc này, Huyền Ny biết những cảm xúc lạc lối đó cần được dập tắc trước khi nó phát triển quá xa không kiểm soát được.

Một bóng dáng uyển chuyển nhưng khỏe khoắn lẳng lặng trở lại võ đường sau khi chiếc xe cứu thương chạy mất. Trên tay cô là hộp giấy nhỏ in kín chữ tượng hình, ánh mắt không cam lòng hướng thẳng về phía đám Phong Bá Đường đang vẫn đang reo hò chưa dứt.
… Không… Không cam lòng… quả thật không cam lòng… Hắn tuy chịu chút đau đớn nhưng vẫn cười đằng kia đó thôi. Hắn và người con gái bên cạnh hắn vẫn đang vui vẻ đó thôi…

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95Next page
Back to top button