Truyện sex Hai thiên thần

Hoàng Phong biết thế, tâm kỹ thể biết thế, thân tại võ đài nhưng rõ ràng hồn phách vẫn chưa thể quay về.
Cả đám Lưu Đạo võ quán nghiến răng trèo trẹo, đôi mắt cứ giật lên nguy hiểm. Rõ ràng chiến thắng đã đến rất gần nhưng lại vụt mất trong thoáng chốc. Vài tên liếc nhìn qua Linh Đan, cục u giữa đũng quần teo lại đôi chút. Những tưởng tượng về một trận quấn quít hoang đàng chờ đón bọn chúng trôi tuột xa hơn khỏi đầu. Linh Đan là người tức giận hơn cả thảy, một kết cục ngọt ngào mà cô chờ đón chưa xảy ra. Nhìn vẻ hí hửng vui mừng của con bé bên phía đối phương lại càng làm lòng thêm phẫn nộ. Linh Đan hét lớn với Lưu Đạo…

– Tấn công đi… còn chờ gì nữa…

Trên võ đài, Lưu Đạo vận khí kín người gầm gừ nhìn Hoàng Phong run lẩy bẩy cố trụ vững. Rõ ràng đối thủ tuy đã đứng dậy nhưng sức lực lẩn ý thức vẫn chưa hồi phục hoàn toàn vậy mà nãy giờ hắn vẫn chưa ra tay. Hắn chờ… chờ một tín hiệu. Và Linh Đan đã cho hắn tín hiệu đó. Lưu Đạo gầm lớn lao vào Hoàng Phong ngay lập tức. Luồn gió từ cú đấm của hắn bạt cả sang hai phía như vũ bão nhưng trước khi chạm đến Hoàng Phong đã bị chặn đứng lại bởi một bàn tay nhỏ nhắn gân guốc. Bằng một thủ chiêu nhẹ nhàng, kình lực từ cú đấm của Lưu Đạo bị hóa giải vào hư vô tan biến. Dương sư phụ điềm đạm cất tiếng:

– Hiệp này kết thúc rồi… cậu không nghe tiếng chuông à…?

Lưu Đạo thu nắm đấm về trong hậm hực, mắt long lên sòng sọc đảo tròng từ Hoàng Phong rồi đến lão già trọng tài. Dương sư phụ chắp hai tay sau lưng, điềm nhiên nhướn mi lại nhìn hắn, phong thái ung dung, vững vàng. Lưu Đạo nghe rõ tiếng chuông vang lên lúc đòn tấn công đã tung ra được quá nửa nhưng chẳng muốn dừng tay. Chỉ cần hạ được đối thủ trong khoảnh khắc tích tắc ấy thì chẳng ai có thể bắt bẻ được hắn. Ấy vậy mà…

– Tôi khuyên cậu nên quay về phía đài của mình chuẩn bị cho hiệp sau đi…

Lưu Đạo hít thở gấp gáp như một con bò mộng đang chuẩn bị lao vào đối thủ. Hắn tuy tức giận nhưng vẫn tỉnh táo đánh giá những gì mình có thể làm được. Hắn biết thực lực của mình chẳng đáng xách dép cho lão già trọng tài có thể đỡ được cú đấm toàn lực của mình nhẹ nhàng như hứng một cộng lông là đà. Không cam tâm nhưng quả thật không thể làm gì hơn, đành quay lưng hậm hực trở lại góc đài của đám đệ tử.

Dương sư phụ hài lòng với biểu hiện của Lưu Đạo, ông vuốt ve chùm râu bạc phơ mỉm cười hiền hòa tự cảm giác rằng hắn còn có thể giáo huấn được. Bỗng bên tai ông vang lên một tiếng rầm lớn. Sau những cố gắng bắng ý chí kiên cường, khi tiếng chuông báo văng vẵng bên tai, tâm thức Hoàng Phong co giãn vô định, cơ bắp loãng ra.
Anh ta ngã quỵ một lần nữa…

***

RẦM… ẦM….MMM…
Sách tập trên kệ rơi xuống lạo xạo sau cú va chạm mạnh của Huy Phước. Lưng và mặt anh ta đau điếng đến thấu óc, bụi bay tung tóe quanh toàn thân. Huy Phước ho sặc sụa, phẩy tay cố xua đi đám bụi vần vũ quanh mũi. Anh ta lồm cồm bò dậy, mắt hướng về phía thằng bạn thân thiết nhất của mình.

– Tối qua mày đã làm gì Huyền My…?

Kỳ Nam lớn tiếng chỉ thẳng mặt Huy Phước hỏi. Trước mắt anh là vóc dáng cao kều của thằng bạn mà anh tin tưởng nhất. Ấy vậy mà những gì Kỳ Nam vừa phát hiện được lại khiến cho bản thân anh vô cùng thất vọng. Tình yêu, tình bạn đang xáo trộn, hòa nhập rồi tách ra làm lồng ngực như muốn nghẹn ói.

– Làm gì là làm gì…? Tao làm gì cũng phải báo cho mày biết sao…?

Huy Phước đã lấy lại được tinh thần. Anh ta đưa ngón tay trỏ quẹt đi giọt máu vừa rỉ ra từ khóe miệng mình. Cảm giác nhức nhối từ má trái vẫn còn đó nhưng e sợ thì không. Thằng bạn đang đứng trước mặt có thể giỏi đánh đấm hơn, nhưng một khi đã xác định theo đuổi Huyền My thì anh biết ngày này thế nào rổi cũng xảy ra. Chỉ là tình bạn thân thiết bao năm, nếu có thể Huy Phước chẳng bao giờ muốn đánh mất dù chỉ một lần. Khóe mắt anh ta hơi ướt đỏ, trách bản thân mình hình như luôn luôn là kẻ mềm yếu.

– Hừ… mày còn không nói sao…? Hôm qua mày đã dẫn Huyền My đi vô cái chốn dơ bẩn…

– Mày ăn nói cho cẩn thận… chốn nào là chốn dơ bẩn…

Huy Phước nheo mắt nhìn thằng bạn thân giờ đây như đang dần trở thành một người xa lạ nào đó mà anh ta chưa hế quen biết.

– Thì cái chỗ mà chỉ có thể làm được ba cái trò…

– Tao với My chẳng làm gì cả… chỉ là đi xem phim thôi…

– Ha ha… mày tưởng tao là con nít ba tuổi à… một nam một nữa vào phòng tình nhân chỉ để xem phim sao…?

– Đúng… đúng vậy…

Huy Phước hơi ngập ngừng trong câu trả lời. Những gì đã xảy ra giữa anh ta với Huyền My trong căn phòng chiếu phim đêm hôm qua rõ ràng là đã vượt quá giới hạn của một mối quan hệ nam nữ thông thường. Nhưng để gọi là có gì đó thực sự thì quả thật là không thể. Thái độ ấp úng của Huy Phước càng làm Kỳ Nam điên tiết hơn, anh nói chuyện trở nên bạt mạng mà không thể suy nghĩ kỹ càng gì nữa. Anh đánh mất chính mình của ngày hôm qua.

– Thật thất vọng… bạn thân tao… qua mặt tao… còn… còn con bé kia… nhìn thì đàng hoàng… thật không ngờ…
B…BINH…NH…HHH…
Lần này đến phiên Huy Phước không giữ được bình tĩnh. Thằng bạn thân thiết mà anh ta biết giờ đây đang phun ra những từ cay nghiệt cho chính cô gái mà cả hai đem lòng yêu thương. Chà đạp anh ta cỡ nào cũng không kể nhưng động đến người trân quý nhất của bản thân, Huy Phước không thể nhịn được nữa.

Kỳ Nam ngã sóng soài ngay bậc cửa phòng Huy Phước sau cú đấm bất ngờ. Thằng bạn cao lêu thêu của anh hôm nay sao lại có được thứ sức mạnh áp đảo này. Kỳ Nam đưa tay xoa xoa sống mũi nhức nhối, cảm nhận giọt máu ướt nhoen chảy ròng xuống cả môi trên. Mắt anh long lên sòng sọc, nhổm dậy chuẩn bị lao vào kẻ mà giờ đây tình bạn đã gần như cạn kiệt.

– Anh Nam…

Tiếng la làng hốt hoảng lảnh lót từ phía sau lưng Kỳ Nam. Cánh cửa phòng anh bật mở, gương mặt kiêu kỳ thảng thốt, bộ ngực săn tròn no nê trong chiếc đầm ngủ xuất hiện ngay lập tức. Cả hai người con trai dừng lại ở tư thế thủ ngay lập tức. Hồng Thanh xà vào ngay vòng tay Kỳ Nam cố kềm giữ anh lại trong khi Huy Phước cười khẩy quay mặt đi chỗ khác.

– Thì ra là cô báo cho nó biết…?

Giọng Huy Phước cố tỏ ra vẻ khinh khỉnh. Điều này Huy Phước đã biết được từ đầu vì chính anh ta muốn thế khi giả bộ vô tình trong cố ý để lộ thông tin cuộc hẹn cho Hồng Thanh. Cô ta đánh mắt nhanh qua cái tướng mạo cao kều đang loay hoay xếp lại kệ sách, cô mặc kệ anh ta chỉ lên tiếng với Kỳ Nam.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95Next page
Back to top button