Truyện sex Hai thiên thần

– Ưm… ưm… Ny Ny ơi… tuyệt quá…

– Em… em cũng vậy… chị ơi… a…

Tiếng rên rỉ của cặp chị em song sinh như một bản đồng dao da diết buổi sáng của bản năng. Các điểm nhạy cảm đều được kích thích đúng như mong muốn, không cần trao đổi, không cần ra hiệu. Sóng tình lúc dịu dàng lúc tới tấp, lồng ngực nghẹn ứ căng phồng hơi thở. Mép âm hộ co giãn liên tục như đang hấp hối.

– Chị… chị sắp… a… a…

– Ưm… Em… em cũng…

Huyền My chịu hết nổi rồi, cực khoái của nàng đã lên đến đỉnh điểm. Hai chân gồng cứng co lên chống cả xuống nệm giường, lưng nàng ướt đẫm mồ hôi đổ dốc xuống gối nằm. Bờ mu vốn đã cao múp gợi đòn nay còn cao hơn nữa. Huyền Ny vốn cũng chẳng thể kềm chế thêm được nữa, nàng quay người ngược đầu với cô chị, rúc đầu ngay lập tức vào giữa bẹn đùi non tơ. Cặp chân vừa bước qua, âm hộ nàng đã ngay tầm mặt Huyền My, đỏ hồng nhoẽn nước. Cùng một động tác, cùng một thời điểm, cùng một kỹ thuật, cả hai úp trọn môi trên của mình vào môi dưới của đối phương, lưỡi vừa đưa vào nếm vị nồng nàn khoan miệng đã cật lực tạo sức hút nơi cửa mình. Cùng một cảm giác, cùng một cơn co giật, cùng một khoái cảm tuôn tràn, bờ mông trắn tròn của hai chị em rát đỏ bởi móng tay của đối phương cáo cấu… Dâm thuỷ từ môi dưới phóng xuất thẳng vào môi trên…

– A… a… ưm…

– Ưm… a… a…

Gương mặt cả hai nhão nhoẹt dâm tình, tiếng rên rỉ tắt nghẹn trong cuống họng. Âm thanh chuông điện thoại reo vừa đủ nhỏ trên bàn trang điểm…

Hành lang trước hội trường lầu sáu mới hơn sáu giờ sáng đã có một vòng người tụ tập. Bình thường giờ này sinh viên chỉ lác đác vài ba mống siêng năng đến sớm chứ không đông bất thường như hôm nay. Mặt ai cũng lộ rõ vẻ căng thẳng kinh hãi chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của bóng dáng mảnh mai nhỏ bé ngồi vắt vẻo trên thành lan can.

Hải Hà đối diện với vòng vây xung quanh mình, ánh mắt vô hồn trống rỗng. Cô bé vẫn còn mặc bộ đồ tối qua, chiếc áo len màu trắng, váy xếp ly màu đỏ, đôi giày đế xuống đặt dưới chân. Đám đông trước mặt Hải Hà giữ khoảng cách đủ xa để cô bé cảm thấy an toàn mà không manh động, có người cô quen có người không. Họ đang cố nói với cô điều gì đó, nhưng cô không quan tâm, bây giờ mọi thứ đã không còn quan trọng nữa…

– Này… này em ơi… xuống đi… đừng làm chuyện dại dột…

Lão bảo vệ già đứng ở hàng đầu vòng vây, miệng run lẩy bẩy cố sức to tiếng mong thức tỉnh được con bé sinh viên rồ dại kia. Trong cuộc đời làm bảo vệ của lão chưa bao giờ gặp phải tình huống kinh dị này, thật vô cùng lúng túng chẳng biết phải xử trí làm làm sao. Xung quanh lão khoảng hai chục đứa sinh viên cũng kinh hãi không kém trước tình cảnh mới lần đầu được mục kích. Một vài đứa ra sức khuyên can, vài đứa khác giơ điện thoại cố ghi bắt lại bất cứ khoảnh khắc bất kỳ nào của cô bé đáng thương.

Hải Hà đảo mắt khắp vòng vây, cả người cô đau nhức tê rần, âm hộ và hậu môn bên dưới chả còn có cảm giác gì nữa. Cô muốn khóc nhưng khóc không được, nước mắt đã cạn rồi. Mệt mỏi nhưng bình thản đến lạ lùng. Mọi thứ đã được an bài. Hải Hà đã được an bài.

– Hà ơi… đừng mà em… xuống đi mà… có gì từ từ nói…

Giọng cô Bảo Thy la lên thất thanh. Cô lách mình qua khỏi đám đông, vật vã tiến lên trước. Mặt Bảo thy tái mét không còn giọt máu nào, mắt ngấn lệ nức nở. Đứa sinh viên hiền lành tốt tính cô yêu thương nhất thường ngày đang làm gì trên thành lan can thế kia. Bảo Thy vùng chạy tới, cô muốn kéo nó xuống, giữ nó lại, cô muốn tát cho nó vài cái bạt tai thức tỉnh, cô muốn ôm trầm lấy nó trong cảm thông, và hơn hết thảy… cô không muốn nó thực hiện việc tự tay kết liễu đời mình.

– Cô ơi… đừng đến gần nữa…

Thanh âm Hải Hà nhỏ nhẹ êm nhu như chính bản tính của cô bé trước giờ. Dù chuyện gì xảy ra, cô bé vẫn là Hải Hà e ấp hiền lành của mọi người. Một bàn tay kịp chụp lấy cùi chỏ của Bảo Thy kéo lại, bàn tay xương xẩu của lão bảo vệ già nhát cáy. Bảo Thy vùng vẫy, đứa học trò dại dột chỉ cách cô khoảng năm bước chân nhưng sau lại xa vời vợi. Nước mắt cô chảy dài bất lực, giọng nói yếu ớt nức nở với chút hi vọng mong manh.

– Hà ơi… sao lại thế này…

Huyền My bụm miệng hốt hoảng, chị em nàng vừa tới trường ngay sau khi nhận được tin nhắn của cô Bảo Thy. Huyền Ny cũng giống như Bảo Thy, không thể giữ nổi bình tĩnh trước tình cảnh kinh hoàng của bạn mình. Nàng bật thốt lên tiếng gọi lao tới ngay thành lan can. Lại một lần nữa, một bàn tay kéo lại người nôn nóng không hiểu rõ tình thế căng thẳng tột độ. Lần này, không phải lão bảo vệ, là Gia Bảo. Không chỉ có hai người, toàn bộ thành viên đội văn nghệ đều đã nhận chung một tin nhắn cùng một thời điểm, và ba người bọn họ có mặt tại đây chỉ sau cô giáo Bảo Thy.

Huyền My lặng lẽ ngó cô bạn trong tiếng la hét xôn xao xung quanh. Cô bạn tính tình gần như tương đồng với nàng nhưng có phần dễ thương cam chịu hơn. Cô bạn lúc nào cũng nở trên môi nụ cười hiền hoà, cô bạn lúc nào cũng ân cần với tất cả. Tại sao? Tại sao phải đến nông nổi này? Tại sao lại phải chọn con đường tuyệt lộ như thế?

– Đừng manh động… con bé sẽ nhảy xuống bất cứ lúc nào… phải từ từ nghĩ cách…

Gia Bảo lên tiếng khi thấy Huyền My vô thức nhích người lên phía trước một bước, tay gã vẫn kềm kẹp cô em gái Huyền Ny ngăn cho cô gái làm trước khi nghĩ này có thể vô tình khiến sự việc tồi tệ hơn. Huyền My hít một hơi gật đầu khẽ. Đúng… chuyện cần làm bây giờ là nghĩ cách chứ không phải hốt hoảng. Gia Bảo nhận ra con bé năng động trong tay gã có lẽ nhìn nhận một sự việc không thể nào sâu xa được bằng cô chị. Cô giáo Bảo Thy giờ không còn vùng vẫy nữa, chỉ biết gọi tên Hải Hà trong nước mắt. Cô mong ai đó, bất cứ ai cũng được, có cách giải quyết tình thế hiểm nghèo này. Cô không muốn mất đi người học trò xinh xắn ngoan ngoãn kia.

Huyền My đang bận suy tính thiệt hơn trong từng hành động, không ai để ý có hai người nữa, một nam một nữ vừa xuất hiện sau lưng cô Bảo Thy. Nam lãng tử, nữ khiêu khích. Nhưng có lẻ trong hoàn cảnh này, chuyện tình cảm nên gác sang một bên. Ai nấy cũng đều biết rằng phải làm một cái gì đó, nếu không chuyện tồi tệ nhất có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Huyền My nắm chặt bàn tay ướt rịn mồ hôi, dứt khoát bước lên một bước.

– Hà ơi… Nhận ra mình không? Cậu xuống đây nhé… Chúng ta lại cùng đùa giỡn… Chúng ta lại cùng đi tập nhảy… Chúng ta cùng nhau… còn phải cùng nhau đi lưu diễn các trường khác… Chúng ta còn một MV để thực hiện… Chúng ta… chúng ta…

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95Next page
Back to top button