Truyện sex cổ trang trai tài gái sắc

Càng nghĩ Tây Môn Lộc càng phấn chí, và ra sức thọc thủng tấm bì trinh đàn hồi ấy, và nắc những cú dồn dập. Nhụy hoa của Tố Quyên bấy giờ đã ẩm đầy những chất nước dâm, và trải dài hai bên háng, giúp cho dương vật của Tây Môn Lộc dễ dàng xâm nhập âm hộ của nàng. Hợp cẩn như vậy độ chừng tàn một cây nhan. Thấm mệt vì phải lao động nhiều, Tây Môn Lộc bèn ôm chặt tấm lưng thon của nàng, miệng nút chặt lưỡi của nàng, rồi lật xấp người nàng lại, mình đè lên tấm lưng ấy, nắc những cú thật gần thật sâu, vào lồn của Tố Quyên theo kiểu cẩu nhập. Tố Quyên chới với vì sức đụ dai dẻo của Tây Môn Lộc, nhưng cũng không kém phần thích thú. Hai chân nàng dang ra hai bên ghế, hai tay soải nắm hai thành ghế, hạ thể nhấp nhô đáp ứng với người tình. Miệng nàng thoát ra những dâm ngữ xốn xáo, tục tĩu nhưng không kém phần mê ly:
_Nựng em nữa đi anh, nịu em ấy, Đúng rồi, chỗ ấy đó anh, em thấy tê, ôi nhưng không phải tê, ôi mê nhưng không phải mê, em chịu không thấu nữa rồi, ôi nhưng đừng bỏ chỗ ấy anh nhé, Nắc em đi, ối, á á á, nựng em nữa đi, nựng em chết đi anh.

Khác với những người con gái khác trong Hồng Lầu, những lời nói, những cử động của Tố Quyên, như những mũi tên nhọn xuyên sâu vào con tim, mù lờ đầu óc minh mẫn của hắn. Hương nhu của nàng làm thính giác hắn nhạt đi, nét đẹp dịu dàng của nàng làm hắn đắm đuối, lời nói của nàng làm hắn mất đi sự bình tĩnh. Huyết mạch trong người hắn căng đầy. Tây Môn Lộc trở nên đờ đẫn hẳn ra. Hắn cảm giác như huyết quản trong người hắn đổ dồn xuống dương cụ của hắn, và cái cảm giác xuất tinh mà hắn mong đợi bấy lâu giờ đã xuất hiện.

Tố Quyên như cảm nhận được điều đó, nàng ta choàng dậy, bíu vào hai vai của Tây Môn Lộc, nàng ngồi xổm vào giữa lòng hắn. Kề con cu giữa cửa miệng lồn, Tố Quyên ngập ngừng vài giây rồi nàng hạ người xuống thật thấp. Con cu đã xuyên ngang rạch giá âm đạo của nàng, chọc thủng tấm lưới trinh đàn hồi, khiến nó bị ép tuốt lại phía sau và đầu cu đã dích dích đụng vào bờ rìa tử cung. Sức ép mạnh bạo, cộng với sức nóng từ dương vật của Tây Môn Lộc như muốn đốt cháy âm hộ của Tố Quyên. Nàng ta rùng mình, đôi mông uyển chuyển lúc lắc, sàn nhịp, đung đưa qua lại, khiến cửa âm hộ lúc kềm lúc thả,dẫn nhập Tây Môn Lộc vào phút chót của ái ân. Đôi má của Tố Quyên bấy giờ đã ửng hồng như người thiếu nữ trong men rượu tình nồng thắm. Dâm thủy trong người nàng đã tràng ngập ở miệng lồn, chảy dài bên háng chứ không còn đọng và rỉ ít nước như lúc đầu. Thật vậy, cả Tố Quyên và Tây Môn Lộc như ngựa đã kiệt sức, họ bây giờ chỉ đụ nhau thật gần, thật chịt, hấp trộn lẫn nhau, cố níu kéo những giây phút chót cuối cùng của cuộc ái ân.

Rồi, trong phút giây ấy, Tố Quyên chợt mớ to cặp mắt ra, bộc lộ một ánh mắt đầy sắc xảo, nhưng không kém thần uy. Đôi tay ngọc của nàng bỗng xoè ra, tay vung huyệt Cẩm châu, huyệt Khí Hải và liên tục 36 đại huyệt chính trên cơ thể của hắn, và 72 tiểu huyệt nằm khắp châu thân. Chới với, bỡ ngỡ, bàng hoàng, nhưng Tây Môn Lộc đã không còn kịp phản ứng theo trí óc nữa, nhục dục khoái lạc của hắn đã đến tận điểm, hắn chỉ có thể há lên một tiếng ‘ớ’ rồi toàn bộ tinh lực của hắn bấy giờ tập trung ở dương vật như dồn nén hết mức và đã phát tiết ào ạt. Tố Quyên môi nở một nụ cười mỉm chi, hạ thể nhấp nhố những cái uốn éo cuối cùng và rồi, nhắm mắt lại, một mặt phì ra âm khí bộc chứa từ âm đạo, mặt khác, nàng ta điều hoà nhịp thở, thả lõng châu thân, rồi mở rộng cửa âm đạo, vận khí nuốt hết tinh dịch đang bài trừ liên tục từ qui đầu của Tây Môn Lộc. Phần Tây Môn Lộc, sau khi thoát tiết, hắn chợt cảm thấy rùng mình sợ hãi, vì khác với những lần xuất dịch mà hắn thường có, lần này, tinh dịch của hắn miên man chảy ra không dứt. Nên biết, đối với người nam, tinh dịch không khác gì sức khỏe của họ. Nếu xuất tinh đều đặn, chừng mực, thì làm cơ thể thanh thản, đầu óc thoải mái. Nhưng ngược lại, nếu như giao hoan quá độ, thì trơ nên phản hại, sức khoẻ tàn tạ, tinh thần suy nhược. Aáy thế, mà từ trước đến nay, thầy tu đều phải kiêng nữ sắc, cũng chỉ đề phòng ngừa hai lẽ, bảo vệ sức khỏe, và cõi lòng thanh thản.

Nhưng bấy giờ, Tây Môn Lộc dù muốn hãm lại cũng không hãm được. Đại tiểu kinh mạch của hắn đều bị phong toả khiến hắn muốn cử động cũng không cử động nổi. Tinh lực càng thoát tiết, nội lực của hắn bị giảm sút trầm trọng. Nó tuôn theo dòng tinh dịch và bị hấp sâu vào âm đạo của Tố Quyên rồi thấm dần vào cơ thể nàng. Rồi trong giây phút ấy, Tây Môn Lộc chợt nhớ đến một người bạn đã từng kể cho hắn nghe về nghệ thuật ‘Hấp Dương Bổ Âm Nhiếp Tinh Đại Pháp’. Người bạn hắn từng kể như sau:
“Hấp Dương Bổ Âm Nhiếp Tinh Đại Pháp không chỉ đơn giãn như những nghệ thuật ái ân tương trợ âm dương thông thường. Nên biết cơ thể con người được ví như âm dương ngũ hành tạo nên: da thịt là thổ, máu là thủy, sức nóng từ đan điền tỏa bộc ra là hỏa, kinh mạch là mộc, xương cốt là kim. Hoả trợ kim, thủy trợ mộc. Người nam bẩm chất khoẻ mạnh hơn người nữ, do vượng khí mạnh hơn, khiến xương cốt rắn chắc, lực lưỡng. Còn người nữ, âm khí cuồn cuộng,, khiến kinh mạch ẻo dẽo, nên làm việc nhẹ nhàng, khéo léo hơn đàn ông. Và rồi, khi nam nữ giao hợp, là thời điểm thích hợp để trợ âm tương dương. Người nam giảm bớt vượng khí, người nữ có thêm sinh khí. Trở nên cân bằng hòa hợp của vũ trụ. Tuy nhiên, nếu vượng khí quá mạnh, thì người nữ sẽ xanh xao, và ngược lại, nếu tính nước cực mạnh, sẽ tiêu diệt tính lửa, gây ra thể lực suy yếu cho người nam. Áp dụng theo nguyên tắc đó, một ma nữ mấy trăm năm trước đây hiệu là Xuân Cơ Tiên Tử, đã sáng chế ra một loại ma pháp, giúp người nữ tăng trợ âm tính và khắc phục hỏa tính. Người nữ khi sử dụng loại ma pháp này, ngoài việc bổ cho sức khỏe còn có thể dưỡng sinh, giữ được xuân nhan vĩnh cửu. Tuy vậy, loại ma pháp này có ba cái hại: một là trong trường hợp người nữ thành công trong việc hấp thụ dương tinh của người nam, người nam sẽ mất hết đi tinh lực, nếu không nói là bị bất lực, và sau ba ngày, nếu chân dương không được hoàn nguyên thì da thịt sẽ nhăn nhúm như một cụ già rồi qua đời. Hai là trong trường hợp, người nữ không gượng được sướng khoái và xuầt tinh trước người nam, thì người nữ sẽ truyền ngược lại bao âm tinh, âm công luyện tập bấy lâu trả về cho người nam, và nàng ta sẽ bị hao lực tinh nguyệt và sẽ mất mạng. Và điều thứ ba là, cứ vào rằm trăng tròn mỗi tháng, lúc người đàn bà, xuất hiện hiện tượng kinh nguyệt thì cũng là lúc, người nữ phải giao hợp với người nam để hút đi dương tinh của họ bù vào cho sư thất thoát âm tinh đã mất, còn bằng không, máu huyết trong người nữ sẽ theo đường kinh nguyệt mà trào ra cho tới lúc họ trở thành một cái xác không máu. Chính vì những điều đáng sợ khi luyện tâm pháp này, nên người luyện phải là một người phụ nữ biết chinh phục đàn ông, yêu mến sắc đẹp hoàn mỹ của mình, sẵn sàng hy sinh tất cả bất chấp mọi thủ đoạn để đoạt được cái mình muốn có, một niềm đam mê dục vọng không bờ không bến, và người ta gọi loại phụ nữ này là ma nữ.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12Next page
Back to top button