Bà Văn Cổng nứng lồn hết cở nên khi bú vú không giữ được nước miếng trong miệng. Hai tay bà Văn Cổng với những móng tay đỏ chói vừa xoa móc lồn bà Đời Nhân. Thân thể bà Đời Nhân rướn lên cao cùng với những cái hẩy và nắc lồn khi bà văn Cổng bú lồn thật sát hay nút mồng đóc rồi kéo lên cao như sợi dây thun.
Bà Đời Nhân ngồi banh lồn lưng chừng eo hông bà Văn Cổng để bà Đời Nhân thuận tay sờ được lồn bà. Cặp vú của bà Đời Nhân rung rinh từng nhịp móc lồn, xoa lồn của bà Văn Cổng. Chứng tỏ bà Đời Nhân cũng quá sá nứng lồn. Tư Vạn thấy nước lồn cả hai bà chảy ướt lồn mà họ vẫn chưa hạ cơn dục vọng. Theo Tư Vạn suy đoán thì hai bà ấy đã diễn cái trò áp chão nầy đã lâu lắm rồi. Tóc tai hai bà rối bù, lắm khi khỏa lấp cả khuôn mặt, phải vén nhiều lần để dễ bề hôn nhau bằng môi và nút lưỡi.
Bà Đời Nhân bất thần ngồi dậy đổi thế khi bà ôm ghì lấy bà Văn Cổng và đè thật mạnh xuống giường. Bà Văn Cổng không một phản ứng, như theo lệnh của bà Đời Nhân. Hai thân thể trần truồng của hai người đàn bà nằm ngược chiều. Mặt bà nầy úp lên lồn bà kia, mặt bà kia úp lên lồn bà nầy. Bà Văn Cổng nằm chồng lên người bà Đời Nhân. Trong lúc hai bà vận chuyển thân thể, Tư Vạn thấy được lồn của họ há miệng là đòi hỏi sự đụ nhưng hai bà đã thay vàođó bằng sự móc lồn và liếm lồn lẫn nhau. Hai bà đều rên sướng như khi tiếp xúc với đàn ông.
Tư Vạn đứng nhìn mà hắn cũng nứng cặc như được đồng hội đồng thuyền với hai hbà ấy. Tư Vạn kéo khóa quần cho cặc trồi ra ngoài. Cặc hắn nứng gồng chắc cứng. Lồn bà Đời Nhân hiện ra trước mắt. Cái lồn ấy hắn đụ và bú nhiều lần nhưng bây giờ trông thấy vẫn thèm khát. Hắn nắm cặc tuốt lên tuốt xuống mà không thể nào vơi sự thèm muốn. Hắn bật cặc lên xuống như thỏi cao su tưng tưng, thích nứng cho hắn phần nào. Nhưng lồn hấp dẫn của hai mệnh phụ rõ mồn một trước mắt thì sự nứng của hắn khó bề kềm hảm.
Khắp châu thân Tư Vạn máu cuồn cuộn chảy, mặt hắn nóng bưng. Hắn ao ước nhập cuộc truy hoan tay ba thì sung sướng kể sao cho xiết. Hắn thấy tay hắn ướt dầm dề. Hắn xuất tinh rồi. Trong khi ấy bà Văn Cổng bành hai háng bà Đời Nhân vén lông lồn, đưa lưỡi liếm khe lồn. Bà Đời Nhân rên la thành tiếng lớn, bất chấp nếu có người nghe thấy.
Đứng truởc cảnh tượng nầy, Tư Vạn chợt nhớ ra kể từ ngày hôm nay hắn đã đứng ngoài cuộc đời của bà Đời Nhân và bà Văn Cổng. Hai bà ấy đã thõa hiệp với nhau về dục vọng. Họ thừa sức giãi quyết cho nhau mà không cần đến Tư Vạn. Một ý nghĩ len lõi mau chóng trong trí Tư Vạn. Hai bà ấy đang diễn trò là do những bài học từ hắn mà ra. Nay hai bà ấy không cho hắn tham dự thì hắn cảm thấy ngu dại, phẩn uất. Tư Vạn vội đánh bài chót một thua một mất. Hắn đứng thẳng người, dán mặt vào khung kiếng cửa sổ. Bà Văn Cổng nằm ngữa nên thấy khuôn mặt Tư Vạn lép kẹp ấn lên trên khung kiếng. Phản ứng tự nhiên, bà la lên thành tiếng… Bà Đời Nhân giật mình buông khỏi lồn bà Văn Cổng và cùng nhìn ra khung cửa theo bàn tay của bà Văn Cổng chỉ về hướng ấy. Tư Vạn không nao núng, bình tĩnh mở đôi mắt thật lớn nhìn hai bà chòng chọc như đe dọa và thách đố.
Cả ba im lặng trong giây lâu, có lẽ không ai tìm ra một câu nói nào cho hợp với khung cảnh nầy. Tư Vạn tõ vẽ kênh kiệu, thị uy cho hai bà hiểu được rằng, hắn bắt được tại trận một cuộc làm tình kỳ quái của loại đàn bà thủ dâm kiểu tân kỳ. Với hành động của Tư Vạn là hy vọng hai bà ấy sẽ mở cửa, mời gọi hắn vào bên trong để có cuộc đụ tay ba. Nhưng Tư Vạn hoàn toàn thất vọng. Bà Đời Nhân đã dở mòi con buôn D lợm, điêu ngoa đối phó với một cuộc buôn bán mà đây lại là cuộc buôn bán tình dục, theo sự lý luận riêng tư của bà ấy.
Bà Đời Nhân đưa bàn tay mểm mại vẩy chào Tư Vạn. Ban đầu hắn tưởng bà ấy vẩy hắn vào trong nhà nhưng rồi bà Văn Cổng cũng đưa tay cùng một cử chỉ với bà Đời Nhân thì hắn hiểu ra là hai bà ấy từ giả hắn một cách thẳng thừng và vô cùng tự nhiên. Có nghĩa là hai bà ấy bất chấp dư luận thị phi nếu hắn tiết lộ câu chuyện tình thái giám nầy ra ngoài đường phố. Tư Vạn âm thầm rời khỏi ngôi nhà với lòng thầm nghĩ, những gì hắn làm, những gì hắn trông thấy tan trong buổi hoàng hôn chực chờ sụp xuống và hắn cũng khen thay tâm lý của hai bà ấy đúng chổ khi bất cần sự hiện diện trong những cuộc làm tình.
Thời gian lẳng lặng trôi qua. Vật đổi sao dời đã hơn mười năm, bóng câu thoáng cửa sổ. Ở đất lạ quê người, lắm người mơ về dĩ vãng vàng son nhưng chĩ là hoài cảm một giấc mơ đẹp hay bi quan thì có dĩ vãng quẩn bất thà quên đi còn hơn tưởng nhớ.
Trong một khách sạn hạng trung bình với một căn phòng khiêm nhượng mà đầy đủ tiện nghi văn minh, Lý Tòng nằm bên Tích Trữ kể lại một thời đã qua, một thời đã mất. Cả hai không còn ngày xưa nữa. Họ từng trãi hơn. Họ nhẹ nhàng từ cách ăn đến tiếng nói. Cả hai ôm nhau thật chặt như đôi sam ở mùa nước nước lên mà chưa làm tình. Tích Trữ cho chàng biết sau những ngày lấy chồng, nàng sống trong cảnh địa ngục mà nào ai có hay. Chồng nàng, người đàn ông bất lực, chẳng một ai biết đến điều bí mật ấy. Nàng gầy gò như con mắm vì chồng cứ đè nàng ra mà bú lồn. Quảng thời gian ấy nàng nhớ thương Lý Tòng không kể được. Dù rằng Lý Tòng cũng bú lồn như chồng nhưng chàng bú có kỹ thuật, rung cảm nhục dục tâm hồn nàng. Hơn nữa chàng là tình nhân thì việc bú lồn, bú vú, xoa bóp thân thể nàng giới hạn thời gian. Còn chồng nàng sát kề bên cạnh, bất luận giờ khắc nào cũng tiện lợi đè nàng ra mà bú lồn khi nứng.
Cặc chồng di truyền huyết thống của mẹ nên nứng lên là khí trào ra mào, khóc ngoài quan ải Sự đau khổ của nàng dấu kín khỏa lấp. Ai có qua cầu mới thấu hiểu niềm đắng nuết cay. Ai có thức đêm mới biết đêm dài. Nàng đã ở trong hoàn cảnh mà phải rùng mình khiếp sợ. Từ cái việc chồng không đụ được mà nàng vô cùng cô đơn và bất hạnh mỗi khi nhớ lại trong chuỗi ngày đó, Cha mẹ thĩnh thoảng gặn hỏi, có chồng đã lâu mà sao không có bầu bì gì cả. Nàng không thể nào nói lên sự thật, đành chịu cảnh trong nhờ đục chịu. Nàng cũng không thể hiểu tại sao nàng thuộc loại gái thời đại mà lại bảo thủ như vậy.
Cho đến nay nàng chưa giãi đáp được. Ngay cả cha mẹ chồng cũng băn khoăn, nhưng có lẽ vì thể giá, đành khép kín mồm miệng mà thở vắn thở dài trong kín đáo. Vì họ hiểu đời sống sinh lý của thằng con trai mình. Những bảo thủ ấy làm chết cuộc đời Tích Trủ mà họ khách quan, hửng hờ, ích kỹ. Cha mẹ chồng canh cánh lo sợ nàng tìm cách ly dị thằng chồng không đụ được. Nhưng rồi chẳng có truyện gì xẩy ra làm hao tổn danh dự nhà chồng, nàng vẫn sống, vẫn làm dâu, vẫn làm vợ. Và trong phòng the, chồng nàng chỉ làm nhiệm vụ bú vú, bú lồn kéo dài suết mọi đêm dài.