Truyện Sex – Ái Tình Thái Giám

Hình ảnh bà Đời Nhân ám ảnh mãi trong trí Tư Vạn và đến khi hắn nhớ đến thân hình trắng nuột của bà ấy chỉ còn lại cái quần lót mini mà bắn bú lồn ở bên ngoài làn vải mỏng ấy. Bà ấy khéo chọn quần lót bó sát vào mông và háng. Dưới lóp vải lồn bà nổi gò chắc nịt khi sờ vào mu. Bụng bà lép, eo chẻn, mông đít phồng căng, tứ bề mời mọc. Cho nên thấy cái hình hài ấy không thể cầm lòng mà chỉ muốn cởi gấp cái quần lót kia đi cho lộ nguyên hình cái lồn là một sự mong mõi khám phá kho tàng quí giá. Bà chưa cho cởi quần lót ấy để bà ôm ghì lấy Tư Vạn cọ xát cặc vào quần lót mà ở dưới quần lót là lồn đang nứng. Có lẽ đó là một sự tâm lý khêu gợi cho đàn ông dễ bề nứng cặc và lồn bà có cảm giác sự nứng lồn thú vị.

Tư Vạn bú vú là thời gian hắn đưa tay vào lưng dây thung quần lót của bà mà mò lồn. Bà Đời Nhân ưa thích gợi nứng cho bà từng bước nhỏ cho đến khi sự nứng cuồng nhiệt thì sẽ qua một giai đoạn khác. Sự kềm chế ấy làm cho Tư Vạn nóng nảy vào lần đầu đụ bà ấy nhưng càng về lâu về dài hắn thuộc lòng hiểu ý nên hắn cũng chẳng lấy gì làm vội vì hắn nghĩ rằng đường nào chẳng phải về La Mã. Và cuối cùng Tư Vạn thấm thía nghĩ rằng bà ấy có lý và đó cũng là phương pháp thần sầu làm cho người đàn ông có cảm giác tê dại về nứng cặc và về việc trổi cơn lợn lòng ngu ngơ đút cặc vào lồn mà không thể ngăn được tiếng than, ôi sướng cặc làm sao đấy !

Nghĩ và nhớ đến đâu về bà Đời Nhân là cặc Tư Vạn ngất ngư, ngất ngưỡng, vái lên vái xuống nếu hắn không cầm cặc trong lòng bàn tay. Một phút thoáng qua đầu, Tư Vạn giật mình tự bảo không lẽ xục cặc kho khí ra vào giờ này ư ?. Nghĩ thế nhưng hắn xua đuổi ý nghĩ nầy và sung sướng cho rằng hắn còn đầy đủ sức khỏe dù hôm qua hắn bú lồn bà Văn Cổng suốt đêm.

Khí cặc và khí lồn của đôi bên tung tóe nhiều lần mà nay hắn vẫn nứng lại nhanh chóng đến mức thèm khát. Tư Vạn bị ám ảnh bà Đời Nhân nặng nề hơn bà Văn Cổng nhưng cách làm tình của hai bà đều quặn thắt. Hơn nữa hắn không muốn buông trôi bà nào cả. Duy có việc hắn đang thèm khát đụ bà Văn Cổng. Vì hắn suýt được đụ bà ấy lắm lần rồi tắt nghẽn. Không phải bà ấy kkhông cho đụ mà trái cây chưa chín muồi đó thôi Ngày đụ bà Văn Cổng không còn xa, lòng hắn tự bảo thế. Hắn nhớ bà Đời Nhân nhiều là hắn đã đụ được bà ấy. Mà bà ấy đụ rất điệu mới chết cái cuộc đời hắn.

Ngồi thơ thẩn một mình trong chiếc xeđợi hai bà nhưng hẳn không cảm thấy cô đơn chút nào Nếu có cô đơn là sự lo lắng không biết bên trong ngôi nhà hai bà ấy đang bàn cải những gì, hại hắn hay lợi cho hắn. Đó là điều hắn muốn biết. Rồi
hắn cũng đánh bạt được những điều thất lợi sẽ tới.

Tư Vạn chủ quan tuyệt đối, dù cho đến nông nổi nào phần thắng cũng trong tầm tay. Hắn làm tình một lúc hai bà, nếu tự sự loang ra ngoài thì hai bà ấy xấu hổ trước. Mà hai bà ấy dại gì làm toáng câu chuyện tình tay ba, trong đó có tình thái giám, chuế biết bao qua lời mĩa mai của thiên hạ.

Tư Vạn yên chí lớn rồi vớ vẫn đi vào những trận làm tình với bà Đời Nhân và hắn tràn đầy hy vọng sau cuộc gặp gỡ của hai bà ấy chấm dứt trong ôn hòa thì hắn sẽ có màn đụ nữa. Chỉ có điều hắn không biết sẽ đụ được bà nào. Nếu được bà Văn Cổng thì khoái hơn. Hắn đang ao ước về bà ấy nhiều hơn. Bây giờ hắn đang nhớ lại những khúc phim con heo với bà Đời Nhân mà tự nhiên hắn vừa bỏ dỡ. Tư Vạn chuồi tay vào quần lót mò lồn. Móc lồn. Vê mồng đóc như vấn thuốc điếu.

Bà Đời Nhân lỏi chỏi, đứng không vững vì bàn tay lả lướt trên lồn của Tư Vạn. Khi bà chịu không nổi, nứng lồn vỡ bờ vỡ bến, bà thou thẻ bên tai Tư Vạn, tuột quần lót em đi. Môi tư vạn rời khỏi môi bà, lần xuống cặp vú, rồi chạy xuống lồn mà bà muốn cản nhưng tay chân nhủn ra như không đủ sức điều khiển. Tư Vạn lộ sự dâm trắng trợn. Lợi dụng sự yêu cầu cởi quần lót thì Tư Vạn tuột mặt xuống phía dưới để ngắm lồn trước khi bú.

Mới cách đây vài phút, một mình ngồi trong xe tưởng đến lồn vú của hai bà Văn Cổng và bà Đời Nhân phải nứng cặc, nay thì hắn không còn giàu tưởng tượng dâm dục cho cặc nứng nữa. Tư Vạn vừa bực mình vừa trông ngóng kết quả như thế nào về cuộc mặt đối mặt giữa hai bà ái tình thái giám nầy. Cuối cùng như một sự an ủi khuấy dậy trong tâm trí, Tư Vạn nghĩ rằng có lẽ họ đang tranh cãi và hắn phải chịu khó đợi chờ giờ phút ngã ngũ của họ.

Nếu hắn đường đột gõ cửa xuất hiện sẽ làm họ tức tối thêm thì trăm dâu đổ đầu tằm, vô tình hắn gặp nạn khốn khổ. Tư Vạn không thể hiểu nổi tại sao hai bà ấy giam lỏng ở ngoài ngôi nhà nầy. Hắn chán nản quay gót ra xe cố gắng đợi chờ nhưng trong lòng đầy thắc mắc. Tư Vạn nẩy sinh ra tò mò, hắn đặt tai vào cánh cửa lắng nghe động tĩnh ở phía trong nhưng tuyệt nhiên vắng lặng. Hắn nhẹ chân đi về phía sau nhà.

Lần đầu tiên Tư Vạn bước vào vườn sau của ngôi nhà nầy. Mẫu vườn rộng với nhiều loại cây ăn trái. Cây cối tiều tụy chứng tỏ thiếu bàn tay người săn sóc. Nhưng cây lá um tùm dầy đặc, hắn ven theo tường nhà đi hẳn vào phía sau. Trước mặt hắn những khung cửa sổ và nhận diện được căn phòng ngủ mà hắn nằm đụ bà Văn Cổng từ trủớc cho đến tối hôm qua.

Tư Vạn dừng lại bên khung cửa sổ phòng khách trủớc khi đến khung cửa sổ phòng ngủ. Hắn chếch người sang một bên và lặng lẽ hầu như nín thở quan sát vào bên trong nhưng hắn không thấy được gì cả vì tấm rèm màn mầu hồng nhạt che khuất Tư Vạn đặt tai sát vào khung kiếng nhưng hắn không nghe một tiếng động hay một âm thanh nào.

Phòng khách không có một ai. Hắn lại càng suy nghĩ vẫn vơ. Hai bà ấy không có ở đó thì họ ở đâu ? Họ không bàn cải ?. Họ không to tiếng ? Họ làm gì ?. Tư Vạn tiến về phía cửa sổ phòng ngủ. Bỗng hắn nghe tiếng nói lào xào rất nhẹ nhàng. Hắn dừng lại nghe ngóng. Hắn sợ hai bà đó phát giác sự rình mò của hắn thì không gì xấu hổ cho bằng.

Tư Vạn nhẹ chân lần đến bên cạnh khung cửa sổ và hắn nghe được tiếng nói thỏ thẻ của bà Đời Nhân, em sướng lắm chị à !,nữa đi chị. Hắn nghe bà Văn Cổng thì thào trong hơi thở khi vơi khi đầy em cũng làm chị sướng lắm, banh lồn chị thật rộng mà bú thì chị mới chịu.

Tư Vạn lịm người, tay chân hắn bủn rủn. Hắn đã hiểu những gì đang diễn ra bên trong căn phòng ngủ. Căn phòng mà hắn đã vào ra lắm lần dể đụ bà Văn Cổng. Tư Vạn không ngăn được sự hiếu kỳ. Hắn đã nghe được những gì giữa bà Văn Cổng và bà Đời Nhân bằng tai nhưng hẳn cảm thấy không tin tưởng hai cái tai của hắn. Hắn ù tai rồi chăng ?. Vì vậy hắn phải thấy bằng mắt mới chuẩn định được thính giác. Khung cửa sổ cũng có rèm hồng ở bên trong nhưng may mắn cho Tư Vạn là bức rèm được kéo ra hai phía để lộ những khung kiếng đón nhận ánh sáng chiều ở bên ngoài rọi vào. Cho nên Tư Vạn ló đầu nhìn vào dễ dàng Tư Vạn bàng hoàng cảnh tượng diễn ra trước mắt. Hắn chớp mắt ba bốn lần để xác định cảnh tượng tnlớc mắt hắn có thật hay hắn đang nằm mơ. Trên chiếc giường Tư vạn đụ bà Văn Cổng hôm qua không phải hắn và bà ấy nữa mà thay thế bà Đời Nhân. Hai bà trần truồng cùng nhau bú vú, bú lồn, móc lồn nhau. Bà Văn Cổng nằm ngữa trên giường. Cặp vú trắng hếu phập phồng dưới đôi môi của bà Đời Nhân. Cặp vú căng phồng với hai núm vú chổng thẳng cùng những đường nước miếng thấm ướt từ miệng bà Văn Cổng tuôn ra.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38Next page
Back to top button