Sự nứng lồn quyết liệt đi đến quá quắt ở bà Văn Cổng tuyệt đỉnh làm cho bà không còn kiểm soát cho chính bà và cho cả Tư Vạn. Nếu giờ nầy xuất hiện đột ngột của ông Văn Cổng, chắc chắn rằng bà không còn nhận diện ông ấy được nữa, bà đang lặn ngụp trong dục vọng để cho lồn bà được dịp rạng rỡ của sự nứng lồn và sau đó bà đivào ngàn thu vĩnh biệt cũng cam đành, mãn nguyện.
Tuổi tác bà, tuổi tác Tư Vạn khi đã nổi cơn dâm, cơn nứng thì nlng tàn, núi lỡ. Nguyên nhân sự hồi xuân bất thân trở lại hoặc đang ở trong tuổi hồi xuân mà họ vô tâm, vô tình không để ý tới Vì thế họ đụ nhau bằng mồm không thấy chán quyết liệt, trôi dài thời gian chẳng màng tới hồi ngưng chiến. Một cuộc làm tình, ái tình thái giám thời đại không bao giờ có đoạn kết…
Nước lồn đã ào ra ngoài lồn, bà Văn Cổng say nứng, chẳng khác người lính trận say mùi thuốc súng chiến truởng, không còn sợ sự chết, chỉ biết diệt thù, chỉ biết tiến không lùi trước địch quân. Bà lên tiếng trong vội vàng của kẻ qua đò ngang cho kịp phiên chợ :
– Anh ơi, em ra mất rồi.
Bà cất tiếng nói thì cặc Tư Vạn rời ra khỏi mồm. Tiếng nói đó làm cho Tư vạn cảm thấy mất mát một cái gí to lớn nhất trong đời. Cặc hắn rời khỏi sự nứng đang quần thảo. Hắn phản ứng rất tự nhiên mà đầy chủ động để cặc hắn được bú trong miệng bà Văn Cổng.
Tiếng bà Văn Cổng là tiếng sét ngang tai xóa vùi dâm dục đang ở giây phút cao điểm. Tư Vạn không chịu thua. Hắn dí cặc vào mồm bà Văn Cổng làm bà tắt hẳn khi bà toan nói thêm một điều gì đó. Hắn nắc mạnh. Nắc nữa…với chủ tâm cho khí cặc tuôn ra mới nhẹ cánh thân xác phàm. Hắn ích kỷ hơn cả bà Văn Cổng chỉ biết sướng một mình, một thân, khi để cho khí lồn ra. Cho nên hắn nắc cặc tơi bời hoa lá. Hắn không còn nhớ lại lời của bà ấy mong mõi, sau màn bú cặc, bà muốn hắn đụ vào lồn.
Tư Vạn không ngờ rằng, hắn bạo dâm với những cái nắc cặc không ngơi nghỉ đã làm cho bà Văn Cổng nối dài sự nứng lồn đã bị đứt khoảng. Cặc Tư Vạn lớn mạnh khi hắn nổi máu bạo dâm. Bà Văn Cổng bú cặc lộm cộm đầy mồm và không. quên trấn an Tư Vạn dù bà cất tiếng lúng búng :
– Anh nắc nhẹ, em đau miệng…Cặc anh lớn quá, mồm em không xuể…
Tư Vạn nghe thấy nhưng tiếng mất tiếng còn nhưng hắn cũng đoán được ra những gì bà Văn Cổng muốn nói. Thấy hắn còn tiếp tục nắc cặc khá gây khó không cho sự bú của bà nên lại lên tiếng :
– Anh giỏi lắm, em nứng trở lại thật mau, không thể ngờ…
Tư Vạn bỗng dưng rút cặc ra khỏi mồm bà Văn Cổng. Hắn gác cặc qua đôi môi của bà. Bà hửi được mùi cặc hắn và dưới đôi mắt, cặc hắn thật gần…thật gần…dính ngay giữa khuôn mặt đang nứng cuồn cuộn trở lại. Tư Vạn cầm chặt cặc thật chặt trong bàn tay. Hắn vuốt mạnh. Mào cặc phình to như đầu con trăn khổng lồ.
Bà Văn Cổng thấy rõ khí cặc của hắn đọng hạt sương ở miệng toan nhễ xuống. Bà vội vàng ngưởng đầu lên, lưỡi bà lè ra và liếm một cách ngon lành thì Tư Vạn vừa hứng tình vừa cảm động hẩy mông về đàng truởc, cặc hắn thuận đường đâm thằng vào mồm bà Văn Cổng. Bà Văn Cổng như đợi chờ có ngần ấy để tái diễn màn bú cặc người tình vừa bị đứt đoạn.
Sự trở lại cơn nứng lồn của bà Văn Cổng làm cho Tư Vạn bình tĩnh hơn. Hắn nói :
– Em thua anh một hiệp rồi đó.
Bà Văn Cổng buông cặc hắn khỏi mồm cười
tình rồi nói mà không đi thẳng vào câu trả lời :
– Anh đụ vào lồn chắc phải sướng nữa, thế phải không?…
Tư tưởng của bà Văn Cổng bị cắt quãng khi bà nghe tiếng động ở cánh cửa trước, bà vội vàng kéo quần lên khói rốn và rời khỏi phòng ngủ. Tư Vạn và bà Đời Nhân vửa đẩy cửa bước vào trong. Lúc đó bà Văn Cổng không còn lo âu về chuyện gặp gỡ bà Đời Nhân mà hoảng vía vì quên khóa trái cửa. Nếu họ nhẹ chân bước vào phòng ngủ thì bà quê vô cùng.
Một vài giây phút ngượng ngùng, khi ba mặt một lời, giữa ba người sẽ xẩy ra. Mặt đối mặt họ sẽ nói ra những điều ở một người đàn ông và hai người đàn bà. Họ đã làm gì, điều đó ai cũng biết chán, nhưng diễn tả bằng ngôn ngữ trong trường hợp đứng đắn là một vấn nạn, mong được tránh khỏi chủ và khách không ai bảo ai, đềubước vào phòng khách. Một phòng khách rộng rãi, thênh thang mà cả ba người liên hệ dục tình, cảm thấy trống vắng và duy nhất trong trí não từng người đang xếp đặt một cuộc đối thoại tìm đường hợp lý cho chính mình để thoát thân do ở lý lẽ xuất phát từ hành động, nên tạo thành hoàn cảnh hôm nay.
Bà Văn Cổng không còn muốn đóng vai chủ nhân trong ngôi nhà này như thường lệ với cốt cách trưởng giả.
Bà ngồi bẹp xuống chiếc ghế bành một cách mệt mõi. Mà bà không mệt cũng uổng. Một trận bú lồn bú cặc hôm qua với Tư Vạn còn vọng dư âm rã rời thân xác dù bà thừa sức để tiếp tục một cuộc trác táng lâu dài. Bà cũng chẳng thèm mời bà Đời Nhân đặt đít xuống ghế để đi vào câu chuyện tình tay ba.
Bà Đời Nhân vợ của một thương hào đâu có vừa về đường chua ngoa, bịp bợm như bán món hàng kiếm lãi tùy theo sự nhu yếu của món hàng ấy. Trong bụng bà không biết thế nào nhưng với dáng điệu, cử chỉ bề ngoài vẫn cưng cưng tự đắc của người lắm bạc nhiều tiền. Trông cái vẽ ấy thì bà chẳng e dè cái chức vị phu nhân đầu tỉnh bé cỏn còn con của bà Văn Cổng. Bà ngồi phệt xuống ghế, đưa chân tréo mảy rất phong độ thương hào. Bà hết nhìn thẳng mặt bà Văn Cổng đến Tự Vạn chưa ngồi vào ghế. Hắn tần ngần nửa muốn đứng, nửa muốn ngồi. Nhưng nhận xét kỹ càng thì cả ba người đều lúng
túng trong cử chỉ.Bà Đời Nhân phá tan không khí nặng nề, bà bất chợt lên tiếng:
– Ông Vạn có thể cho chị em tôi nói chuyện riêng trong chốc lát trước khi có sự góp ý của ông Tư Vạn không chần chờ, vội vàng lùi vài bước từ chiếc ghế bành mà ai cũng ước đoán hán sẽ đặt đít vào đó Tư Vạn qúay lưng vửa bỏ đi vừa trả lời:
– Tôi ra xe đợi hai bà, có gì gọi…
Đợi Tư Vạn khuất sau cánh cửa ra vào, bà Văn Cổng và Đời Nhân gấp gáp đi vào câu chuyện tình dục tay ba. Không có mặt củaTư Vạn, hai người đàn bà dễ ăn, dễ nói hơn. Họ sẽ tìm nguyên nhân tại sao cả hai cùng đụ một người đàn ông quen biết. Có thể vì họ thông cảm hoàn cảnh dục vọng của nhau mà cũng có thể họ ghen tương, to tiếng cãi vã. Họ có thể vạch tội dụ dỗ cao siêu của Tư Vạn và họ cũng có thể bênh vực hắn theo ý riêng tư từng người…
Tư Vạn mở cửa, hắn gieo đít xuống ghế tay lái Một buổi trưa đến muộn trong lòng. Nắng đổ gắt xuống tần sắt mui xe hắt vào cửa kiếng chói lòe. Hắn lim dim đôi mắt vừa tránh nắng vừa muốn ru một giấc ngủ gượng ép. Hắn muốn chôn vùi những mẫu chuyện đang do hai người đàn bà bàn luận trong ngôi nhà. Hắn vô cùng sung sướng bị hai bà ấy đuổi ra xe vì hắn không muốn chứng kiến sự thô bạo về sự công khai tiết lộ, hắn đụ một hơi hai bà. Và chưa nói đến chuyện bú cặc, bú lồn tơi tả đã xẩy ra. Hắn không ngờ sự thể xẩy ra cuộc đụng độ giữa bà Văn Cổng và bà Đời Nhân.