Bà nhìn Tư Vạn vừa thương vừa nứng. Một tay xục cặc một tay vò lồn. Hai cử động hòa nhịp ở bà Văn Cổng làm cho bà nứng điên cùng với sự nứng cặc của Tư Vạn. Hắn chịu không nổi gãy người nằm vắt xuống cạnh giường trong khi bà vẫn nắm cặc hắn mà rên sướng và không ngừng xục cặc và tự móc lồn.
Tư Vạn leo lên giường, lần hai chân ở hai phía thân hình của bà Văn Cổng đang ngữa ra. Hắn ngồi xỏm trên hai vú bà ấy. Hắn nhấn tay cho cặc đang cứng nửng chúc mào về hướng mồm bà và chuyển mông đít về phía cổ của bà. Bà Văn Cổng với phản ứng tự nhiên mà chờ đón. Bà đã há mồm từ hồi nào khi cặc Tư Vạn đẩy tới thì đã ngậm cặc lút miệng và nút chùn chụt cùng với sự rên sướng trong hơi thở ngút ngàn của Tư Vạn. Bà ngữa hai bàn tay mãnh khãnh đặt ở đì Tư Vạn. Nơi lông cặc xồm xoàm man rợ mà hung hăng khêu gợi và khiêu dục. Hai bàn tay bà như chống đỡ như sợ thân thể gồ ghề của Tư Vạn đè bẹp nhưng kỳ thực là một cuộc sờ mó điều động Tư Vạn theo sự nứng lồn của bà.Trong khi ấy Tư Vạn đã ở thế nằm bò cho cặ trọn vẹn nằm vào miệng bà ấy. Bà Văn Cổng bú cặc và nút cặc Tư Vạn….
Hình ảnh chồng chất tuần tự hiện ra trong trí nhớ của bà Văn Cổng trong lúc nầy. Bà mừng rỡ trong lo âu về sự hồi phục dục vọng. Có lúc bà tin ở bà và cũng có lúc bà hồ nghi ở bà. Nhưng bà cũng tự vấn để triệt để lòng tin vì Tư Vạn đã mở đường cho bà khôi phục con đường dâm dục lãng mạn mà bà cứ tưởng đã chết từ lâu. Sự tin tưởng cụ thể là truởc ngày đám cưới con trai với không khí tưng bừng xâm nhập vào tâm tư, bà đã ể cho chồng bú lồn.
Từ đó ông ấy diễn tiếp thói quen bú lồn hằng đêm đem lại sự nứng đều đặn dù bà còn năn nỉ chồng đừng đụ vì bà không thích lẫn không muốn. Ông ấy đã chiều lòng bà. Tất cả những cơn hứng ấy do công lớn của Tư Vạn. Bà biết rằng, giá như ông chồng phanh phui chuyện bú cặc bú lồn giữa bà và Tư Vạn thì không những ông ấy ghen tương mà còn xách súng bắn giết Tư Vạn mới hết giận. Còn về phần bà, ông ấy phanh thây xê thịt cũng không gớm tay. Theo bà, đáng ra ông ấy phải cám ơn Tư Vạn mới phải. Vì chính nhờ hắn, bà mới hơ hớ, banh lồn cho ông ấy bú. Khi bú, bà được khích dâm, ông mới thú vị về sự nứng lồn của vợ, chứ nếu bà như khúc gỗ thì ông nứng cặc chỉ là sự cuồng dâm, đụ để mà đụ. Vì vậy bà lại mơ màng ở thời điểm bà nằm ngữa, Tư Vạn nằm chồm hổm cho bà tiện bề bú cặc ở tối hôm qua…
Bà ngậm miệng cho nhỏ lại khi cặc Tư Vạn đang nằm trong mồm. Hắn đụ bằng mồm. Bà vuốt cặc, tuốt cặc bằng môi. Bà liếm bằng lưỡi Sự cọ xát từ mồm mà nứng râng xuống tới lồn. Trên bú, dưới nắc lồn thì Tư Vạn cũng nắc theo mà hắn cho rằng miệng của bà có khác chi lồn. Hắn sướng cặc mà muốn sướng thêm cho cực nứng. Hắn không còn ý tứ lời ăn tiếng nói trong lúc nứng cặc do bà mệnh phụ nhất tỉnh lỵ quần vào cặc.
Hắn rên lên :
– Em ơi t sướng cặc như thế nầy làm sao quên được em ?
– Em cũng nứng lắm ! Nhờ anh mà em nứng lồn. Chốc nữa bú em nghe ?
Bà dứt lời, nắm cặc Tư Vạn đưa ra khỏi miệng và nut toàn diện vào mào cặc đỏ rục. Tư Vạn chỉ còn kêu trời vì sướng đến nổi muốn nằm dài trên bụng người đàn bà hồi dâm nầy. Bà phải dằn hai bàn tay vào dưới cặc Tư Vạn như chống lên làm cho hắn thức tĩnh trở về thế bò xổm cho bà tiếp tục bú cặc. Môi bà nút, bám chặt mào cho tới cho tới ngấn cặc. Những chiếc răng bấm nhẹ vào cái ngấn khuyên cặc rồi tuốt cặc bằng răng.
Tư Vạn sướng tê cóng và la làng :
– Em bú sướng làm sao đó !. Cứ bú ở đó cho anh nhờ. Cho anh nắc nhé ?
– ừa, mà đừng ra nghe. Sợ anh sướng quá rồi trào ra, em mất hứng. Chắc bận nầy em để anh đụ lồn em.
Tư Vạn nghe bà nói thế sướng run. Hắn toan kềm lại vì bà Văn Cổng bú cặc tàn bạo,hắn sắp trào khí ra ngoài. Hắn kéo cặc ra khỏi mồm bà với ý định nghĩ ngơi đôi chút nhưng bà hiểu lầm hắn muốn đụ cặc vào lồn nên bà dằn lại và lấy tay tuốt da cặc cho mào lọ lớn. Bà tiếp tục bú và mút tận nguồn. Tư Vạn tiếp tục gào la, nắc cặc thôi nghỉ. Tư Vạn lẫn bà Văn Cổng hầu như cùng một ý nghĩ về sự nứng cồn cào trong những lúc như thế nầy. Đây chỉ là sự lặp đi lặp lại khi họ hẹn hò nhau để nhìn lồn, nhìn cặc nhau, thế mà lúc nào sự dâm dục dâng lên như nước thùy triều rồi bú lồn bú cặc không biết chán cho đến khi xuất khí mới bằng lòng.
Cả hai đang ở thời kỳ dục vọng và dâm dục lên cao. Bà Văn Cổng là người đàn bà hồi phục tình dục nên độ dâm chan chứa khi đã vỡ đê qua ngày tháng tồn trủ. Tư Vạn vốn có sức khỏe lâu dài, bền vững vàlại là người chuyên săn cả dục vọng lẫn tình dục. Những lý do tho tiển ấy giúp cho họ tác tráng dài lâu và lại có kinh nghiệm hưởng lạc thú truy hoan không những bằng phương tiện cặc và lồn mà còn cả tứ chi, miệng mồm. Vì thế Tư Vạn và bà Văn Cổng tự chế với mục đích được bú lồn, bú cặc lâu dài. Việc xuất khí lồn và khí cặc, cả hai điều khiển tài tình.
Cả thân thể bà Văn Cổng hoạt động mạnh trong lúc nút cặc. Tóc tai rối bù. Nước miếng lắm lúc loang ra hai bên mép môi, nhòe nhoẹt phấn son. Cặc Tư Vạn dài thêm và dài thêm của độ nứng tăng trưởng. Bộ dái to quét lê thê dưới lổ lồn đến hậu môn. mỗi lần nắc, dái gò cao, đong đưa như cái bị vải lau sạch lổ lồn. Những cảm giác đó gây nứng lồn cho bà Văn Cổng không phải là ít.
Nắm cặc Tư Vạn trong tay hoặc cặc hắn nằm trong mồm, bà Văn Cổng hình dung được xúc giác hơn là bằng thị giác về cặc huyền diệu của Tư Vạn. Cặc Tư Vạn thẳng tấp. Mào lớn hơn thân hai lần to. Cơ thịt mào đàn hồi liên hồi theo nhịp thở của hắn.cho nên khi vào lồn hoặc vào mồm, mào cặc như cóc thở làm lồn nhóp nhép theo đầu cặc mà sướng.
Tư Vạn lum khum đít, nắc cặc vào mồm bà Văn Cổng. Cặc hắn ra vào làm inôi bà Văn Cổng khi trề, khi lấn sâu vào bên trong. Bà nhìn, tường tận cặc Tư Vạn trong khi hắn chỉ sướng cặc bằng những cái nắc. Bà Văn Cổng đôi tay thừa thải nên tự tay mình móc lồn hoặc tự bóp vú, ve tròn hai đầu vú trong cơn cuồng nứng…
Bà không ngờ nước lồn chảy lai láng khi bà chú tâm bú cặc Tư Vạn. Nước lồn nhểu tận hậu môn, chực chờ thấm vào tấm vải trãi nệm. Nước lồn càng chảy, bà nứng cuồng, nứng vội với mười ngón chân như bị gân rút và những móng chân tưởng rời khỏi đốt. Bà hẩy lồn tưng bừng. Chiếc giường lên tiếng than kẽo kẹt. Nệm giường lệch về một phía. Vải giường nhàu nát, nhăn xèo và nằm dưới chân bà. Tư Vạn thắt thân, vặn đáy, hai mông đít không còn nâng cao lên nổi. Tiếng rên sướng, tru tréo của bà Văn Cổng líu lo quái lạ mà hắn chưa từng nghe thấy bất cứ chốn nào trên quả địa cầu mà bây gời đang ở giữa đêm khuya.