Và nàng chờ đợi sau đợt bú lồn bận này càng sẽ đụ nang như đã hứa. Văn Tán bú cấp thì vào bên trong lồn, Tích Trữ nứng lồn mau chóng. Chàng liếm thoăn thoăt cái lưỡi, Tích Trủ bắn giật mông đít và chàng hút vào lồn nghe cả hơi gió cuốn vào lổ lồn. Bây giờ chàng cũng nắc cặc. Cặc chàng dài quét xuống nệm giường. Tích Trữ thò tay xuống nắm cặc vào lòng bàn tay. Nàng vuốt cặc thật mạnh như chuốt mào cặc ra khỏi da bì. Văn Tán nứng quá phải la hoảng:
– Nứng quá hở trời, em à. Ngừng lại…
Khí cặc của Văn Tán vừa rịn trên mào cặc thì chàng bú lồn nàng và khuôn mặt chàng chà vào lồn. Nước lồn nàng vừa toan rịnh thì Tích Trữ vùng dậy đè chàng xuống giường. Nàng chồm lên người Văn Tán như con thú vồ mồi và khi nàng nắm cặc nhét vào lồn thì khí chàng đã tuôn xối. Trong cơn thất vọng đang nứng lồn thái quá nàng đưa lồn lên mặt chàng. Thuận đà Văn Tán nút lồn và chu đôi môi hút vào lổ lồn một hơi dài…Nước lồn Tích Trữ chảy lai láng. Nàng nằm bẹp lên bụng chàng cùng với tiếng thở dài mãn nguyện.
Ông bà Phí Đời Nhân thương hào một tỉnh, một cỏi trời nhưng bây giờ cảm nhận phí một đời như cái tên mang trong thân kể từ ngày con gái đi lấy chồng. Nhà cửa trở thành hoang vắng. Những hôm bà Đời Nhân đi đậu chén tứ sắc thì nhà cửa như chùa Bà Đanh. Việc buôn bán chỉ còn cầm chừng chứông Đời Nhân cũng không còn tha thiết nữa. Chẳng qua hai vợ chồng đã lắm bạc nhiều tiền còn ước vọng thêm cũng bằng thừa. Cho nên cửa hàng bách hóa bữa đóng, bữa mở mà ông chẳng lấy gì lo âu.
Nhàn cư vi bất thiện, ông bà tổ tiên thốt ra đâu có sai chổ nào. Tối ngày ông Phí Đời Nhân nhìn vợ chăm chăm cú vọ, nẩy sinh sự ghen tuông mỗi khi bà vợ ngoảy đít đi cờ bạc mà bà quan niệm là xã giao, giao thiệp. Ngày trước ông Đời Nhân suy nghĩ qua loa thì cho bà ấy cũng phải nhưng bây giờ thái độ ông đổi thay. Vì mỗi lần ông nhìn trộm vợ thấy bà ấy tươi thắm, đẩy đà trong sự gọn ghẽ, tràn đầy nhựa sống mà lơi là khi ông sờ vú, mò lồn. Những năm tháng về tru,ớc bà đâu có tỏ thái độ với ông như vậy, dù bà biết chán ông chẳng đụ mà chuyên bú lồn. Ông bú lồn sành điệu. Ông chuyên trị kinh nghiệm thâm niên về món đó kể từ khi Tích Trủ lên mười cho đến nay.
Bà Đời Nhân áo quần diêm dúa chuẩn bị ra khỏi nhà. Bà ra phòng khách với chồng, chuyện trò trước khi ra đi.Bà đi đậu chén thường xuyên vào buổi chiều thứ bảy như thế nầy. Ông Đời Nhân ngồi ở ghế bành như đợi chờ vợ để đón một câu nói từ cửa miệng vợ là bà ấy ra đi. Một câu nói quen thộc đối với ông từ mấy năm nay không hề thay đổi. Bà không ngồi vào ghế mà chỉ đứng bên cạnh chồng.
ông Đời Nhân quàng tay qua mông bà du lại sát bên mình. Cái quàng tay ấy cũng đủ tạo rạo rực trong thân thể ông. Bà Đời Nhân cố tránh ánh mắt và vòng tay dâm dục ấy cũng không được vì bà rất hiểu ý chồng muốn gì là những điều quen thuộc từ khi bà là vợ của ông ấy. Nhưng mỗi lần ra đi, bà thường chìu ý chồng, cho nên bàn tay ông quàng qua mông đít để sờ vào lồn bà. Thường khi bà nói lấy lệ :
– Làm nhăn quần em mình ơi !
Ông Đời Nhân hầu như có thói quen là mỗi lần vợ trang điểm, mặc áo quần đẹp đẽ để đi ra ngoài là ông nứng cặc. Vì dưới mắt ông vợ đẹp hấp dẫn sau khí ướm áo quần và trang điểm xong xuôi Ông ngắm vợ thèm thuồng rồi đè ra, cởi áo quần bà ấy đến trần truồng, bành háng bú lồn tới tấp cho đến khi vợ chảy nước lồn mới thôi. Và những lúc như thế đó, bà phải mất công trang điểm, mặc áo quần trở lại. Cho nên mỗi khi đi dự tiệc hoặc đi đâu đó, bà thường hỏi ông có bú lồn truởc khi bà thay áo quần không ?. Phần lớn ông không trả lời mà chờ đợi khi bà trang điểm, áo quần tiêm tất, diễm lệ, ông ngắm một hồi rồi đè bà ấy, bóc hết quần áo, bú vú, bú lồn như sợ lồn và vú bay mất. Bà vờ la oai oãi tỏ vẽ từ chối nhưng chỉ là qua loa cho phải lẽ mà trong thâm ý cũng khoái được bú lồn.
Bà Đời Nhân đứng bên cạnh chồng im lặng để cho chồng sờ lồn qua vải quần mỏng láng bóng trắng tinh. Qua lớp vải mỏng, Ông Đời Nhân cảm nhận mu, lông, rảnh, hai mép lồn, cứng săng của vợ. Bà cũng có nứng lồn qua bàn tay sờ mó của chồng. Ông lấy ngón tay trỏ nhấn sâu vào khe lồn và móc nhẹ, bà cúi xuống hôn vào trán ông rồi nói :
– Đừng bắt em phải đi thay quần lót…Bữa nay em về sớm, mình tha hồ bú…Trể giờ em, nghe mình!
Ông Đời Nhân vờ như không quan tâm đến lời hứa của vợ. Vòng tay ông giữ chặt mông bà ấy bàn tay tiếp tục xoa lồn cho đến khi bà ấy lùi đít về phía sau rời khỏi vòng tay, ông ấy mới thôi. Cụt hứng trong cơn nứng, Ông nói với vợ đầy giọng cầu khẩn :
– Cho anh bú một cái rồi đi đâu thì đi…Mà đi tứ sắc thì có gì gọi là trể… Mình cứ để anh một mình, buồn thúi ruột.
– Mấy năm rồi…Như vậy, bây giờ mình trở chứng lạ. Đi cũng phải về. Có đó mất mát gì mà mình cứ lo.
Bà nói xa nói gần làm ông bực mình trong cơn nứng cặc hổn loạn nhưng ông tiếp tục làm lành, may ra thành công. Đời Nhân nói :
– Anh thèm. Cả tuần rồi. Bú mau mà ?.
Mình ích kỹ thế nầy, anh sống làm chi đây. Ông Dời Nhân tả oán với bộ mặt âu sầu nặng trĩu. Bà có vẽ cầm lòng không đậu. Bà thừa biết chán là kể từ hôm rước dâu, Tích Trữ không còn ở trong căn nhà thênh thang này và bà cũng vắng những canh tứ sắc thì chồng cũng không bú lồn bà lần nào. Một phần lòng buồn xa con gái cưag. Một phần chồng bú lồn mãi cũng chán. Một phần khi đi đánh bạc Tư Vạn là hình ảnh cho bà tưởng tượng đến sự nứng lồn mà hắn vô tình hay chủ ý cứ để lòi con cặc bự ra ngoài và khi trở về nhà, chồng bú lồn bà mới sướng.
Bà bỏ chồng ngồi ở ghế, một mình ra ở cửa ngóng đợi người đến đón như bỏ lại đằng sau lưag những lời nĩ non của chồng. Bà đứng ở ngưỡng cửa thật lâu. Ông ngồi ở ghế bành bất động.Mỗi người như theo đuổi mỗi tâm tư riêng biệt nhưag tựu trung là dục vọng bốc ngầm. Đợi mãi, người đón đến muộn làm cho bà phật ý mà không nói ra. Bên tai bà hãy còn dư âm những lời buồn thảm của chồng. Bà ra chiều suy nghĩ, bỗng nhiên dục tình thức dậy làm lu mờ lý trí. Bà vội khép cánh cửa, khóa lại và trở lại bên ông.
Bà đứng vào chổ ban đầu bên cạnh ông rồi lên tiếng:
– Có ai gọi cửa lờ đi.
Bà nói trống rổng mà vang dội bên tai ông. Bà cúi xuống nhìn chồng cùng lúc ông ngước lên nhìn bà. Với phản úng tự nhiên, ông đứng dậy ôm lấy vợ. Ông hôn lên môi son mọng đỏ của bà Hai môi bà hé mở, lưỡi ông đưa vào miệng bà. Hai cái lưỡi tìm nhau. Ông nút lưỡi trong cơn nín thở. Cả hai ghì chặt lấy nhau một hồi. Khi ông buông vợ khỏi vòng tay, ngồi lại vào ghế, kéo vợ đứng trủớc mặt, ông đưa tay mở những hột nút áo đầm và lùa tay vào hai vú vợ.