Vừa nghĩ vẫn vơ nhưng Tích Trữ không thể chặn đứng sự rùng mình vì nứng lồn khi nàng cảm nhận được lưỡi của Lý Tòng đang liếm ở hai mép lồn và lông lồn nhúc nhích từng hồi.
Bỗng nàng cảm nhận như lồn nàng giật bắn và một chân của nàng tự động nhấc cao. Lồn nàng xòe rộng là khi Lý Tòng lấy những ngón tay vạch hai mép lồn cho rãnh lồn rộng ra và lưỡi chàng lại quét từ mồng đóc tuần tự theo khe lồn đi thẳng xuống đến lổ lồn, dừng lại ở đó mà bú vào thật sâu.
Hầu như không còn đủ sức để rên sướng nữa mà nàng chỉ còn những tiếng nấc nghẹn ngào của một thân xác hụt hơi. Tay Lý Tòng quàng chặt vào bắp vế đưa cao của Tích Trủ chẻ háng một bên bành hẳn một mép lồn, tay kia chàng vạch mép lồn bên kia, chàng tiếp tục rúc hẳn mặt vào giữa lồn mà bú nữa.
Đang nằm nghiêng, Tích Trủ không ngăn được những cái nắc, hẩy lồn. Có khi sướng quá không cầm được, nàng nắc lung tung làm Lý Tòng trật đôi môi ở rãnh lồn phải điều chĩnh trở lại mới bú đúng chổ.
Mồm Lý Tòng nhéo vào lồn nàng không ngừng, Tích Trữ cuồng lên. Nàng thở mạnh liên hồi và suýt soa từng đoạn trong hơi thở. Nàng nói lớn :
– Anh bú như thế làm sao em đi lấy chồng?!.
– Lấy chồng xong, em có cho anh bú lồn em nữa không ?
Không được đâu ?
– Tại sao ?.
– Sợ anh ghen, rắc rối lắm ?. Mà làm sao gặp được anh.
– Chỉ sợ em không muốn. Chỉ sợ em quên Em tới đây giờ nào, tháng nào mà không được.
– Em ghét ngoại tình và lén trộm.
– Như thế nầy không lén trộm à ?.
Lý Tòng ngừng đối đáp với Tích Trữ. Chàng thấy giọng nói của nàng dễ thương và đáng yêu nên chàng dí mồm bú lồn nàng từng hồi. Một cử chỉ thương muộn, còn nước còn tát vì chàng biết sau vụ bú lồn chiều nay với cảnh tượng nầy không tài nào có lại được nữa. Lý Tòng bảo với Tích Trữ :
– Về sau khi em cảm thấy nhớ anh, thèm bú lồn, ứng lồn thì lén chồng đến với anh. Chồng em có phước là lồn vợ không bị đụ mà bú có hề hấn gì đâu. Anh bú cho em sướng là hạnh phúc cho em và cả cho anh. Hơn nữa bú lồn, em chẳng sợ có bầu, phải không ?
Tích Trữ không buồn trả lời chàng nữa nhưag nàng cũng phải lên tiếng :
– Đừng nói nữa anh ? Bú cho đả đi anh ! Mỗi khi ngừng lại như thế này em cảm thấy xa anh ngàn trùng. Bú lồn em đi anh. Em rời khỏi đây là mất hết, không còn nữa, thương tiếc lắm mà làm sao bây giờ. Bú lồn cho em sướng đi nà !.
Bú lồn cho anh cùng sướng. Rồi đây…rồi đây..rồi thôi.
Lời nói nàng không nức nỡ mà cũng phải nức nỡ xúc động thắt trái tim Lý Tòng. Không còn gì hơn cho một sự giãi quyết là chàng tiếp tục bú lồn nàng theo ý muốn của chàng. Vì Tích Trữ hầu như để cho chàng tự do muốn làm gì thì làm trên thân thể nàng. Lý Tòng cho đó là sự đặc ân, nàng dành cho chàng chiều hôm nay. Một buổi chiều cuối cùng và sẽ không còn có những buổi chiều như thế này tái diễn.
Lý Tòng không bạo hành trên lồn nàng thì sẽ tiếc trong mai hậu về dịp may dâm dục nầy. Hơn nữa, sự tự ái bất thần hiện diện trong trí chàng. Nguyên nhân chàng không lấy được Tích Trủ vô cùng đơn giản do sự thế thái nhân tình trên cỏi đời.
Chàng nghèo, không có địa vị và tật nguyền về con cặc. Lý Tòng sẽ bú lồn nàng chuyến nầy như một cuộc bú lồn để đời trong lịch sử tình dục. Nàng sẽ nhớ chàng muôn thuở khi chồng nàng bú lồn hoặc một kẻ nào khác.
Lý Tòng còn hy vọng một ngày đẹp trời nào trong mai hậu, Tích Trữ sẽ tìm về với chàng để được chàng bú lồn. Hảo huyền trong tương lai, dấy lên trong tâm can thành sự thật. Lúc đó chàng sẽ không còn ẩn trắc sự mặc cảm phi lý để chỉ bú lồn nàng mà không thể đụ bằng cặc.
Lý Tòng liếm trơn tru lồn Tích Trủ từ đằng sau mông lên tới phía trước tận mồng đóc. Nàng không lấy gì tột độ của sự nứng lồn nhưag cách bú của Lý Tòng khá ngộ nghĩnh đối với nàng vào giờ này.
Tích Trữ nằm yên cho chàng banh lồn nàng như thế nào cũng được. Sự im lặng nầy cũng biểu lộ được sự hưởng thụ của một loại đàn bà, con gái dâm trí và dâm xác thịt mà điểm dâm chính yếu là ởlồn. Chàng bú tận tâm tận lòng cho chính cái dâm của chàng đạt tới cùng vô tận.
Sự bú lồn lặp đi lặp lại quen thuộc vẫn chấn động khích dâm đối với Tích Trữ. Ngoài ra Lý Tòng bú lồn quá tận tâm, tận lòng cũng dâng sự cảm động trong lãnh vực tràn lấn thêm sự yêu thương cho nàng. Vì thế nàng cứ im lìm mãi cho sự đụng chạm giữa lồn nàng và mồm của Lý Tòng tăng dần mạnh bạo thì làm sao không nứng lồn trở lại cấp kỳ.
Thời gian không đợi một ai của loài người kể cả mọi loài thú thì sự nứng cũng không thể đợi ai khi gống cái và giống đực cọ xát, mơn trớn với nhau qua xác thịt, sờ mó phải chổ nứng như lồn và cặc, Tích Trữ có thần thánh đến mức cao đẳng chẳng thể tránh khỏi qui luật trần thế. Cho nên nàng phải nứng lồn. Nứng lồn thái quá thì nàng đòi đụ.
Trong truởng hợp nầy, nàng cảm thông nổi niềm của người yêu cho nên nàng thuận lý cho việc bú lồn mà Lý Tòng bú lồn chẳng có gì lấy làm tệ. Nàng bỗng chủ quan, bú lồn cũng là đụ rồi, mà phải bú lồn điệu nghệ như Lý Tòng cơ !. Nàng hiểu được rằng ý nghĩ thoáng qua nầy là câu trả lời an ũi chăng ?
Lý Tòng thấy được nước lồn của Tích Trữ lại chảy ra. Nàng nứng thì Lý Tòng tăng cường độ dâm lên cao. Chàng vật ngữa nàng. Hai chân nàng co lại, Lý Tòng lấy hai tay đè mạnh hai bắp vế của nàng xuống sàn nhà.
Như một cử động mạnh, lồn Tích Trủ bành ra. Khe lồn thành đường đỏ tươi chạy dài tử trên xuống dưới. Mồng đóc nhô hẳn ra ngoài khe lồn như muốn đứng thẳng. Lổ lồn mở ra, tròn sâu đợi mào cặc đút vào.
Lý Tòng trám vào sự đón chờ dỡ dang của lồn Tích Trữ, chàng thay thế vào đó sự bú bằng đôi môi, bằng lưỡi. Chàng lấy sức gồng cho lưỡi cứng, thật cứng và ngoáy lổ lồn rất mềm mỏng và cho lưỡi vào tận sâu trong lồn nàng. Một buổi chiều, Lý Tòng bú lồn nhiều bận. Những lần trước Tích Tnl chưa khám phá ra, Lý Tòng có cặc mà coi như không có cặc nên nàng nứng lồn một cách chờ đụ. Nay nàng biết, nàng có nứng lồn bao nhiêu đi nữa thì chàng chỉ dụ bằng bú liếm mà thôi. Nếu hơn thế nữa là Lý Tòng móc lồn bằng tay cho cả hai xuất khí lồn lẫn khí cặc mà khí cặc chảy ra không bình thường nếu không nói là bí tỉ.
Biết được sự thật nên Tích Trữ nứng lồn theo một cách khác để nàng thõa mãn được dục tánh. Chủ trương hưởng thụ, Tích Trữ không bỏ lỡ cơ hội nứng run. Nàng nắc lồn vào mồm của Lý Tòng không biết mõi mệt. Thân xác nàng quằn quại hòa với tiếng rên tưởng như không dứt.