-Nếu vợ yêu đã nứng lồn như thế thì chơi với mấy thứ này nha.
Không để Hoa trả lời, Công cầm lấy một con cặc giả rồi cắm ngập vào lồn cô rồi sau đó là một con cặc đâm sâu vào lỗ đít, vậy là cả hai lỗ của Hoa đều bị lấp đầy. Mỗi tay một cái cặc giả, Công đâm vào lồn vợ mình không hề thương tiếc khiến Hoa lại rên rỉ như một con đĩ:
-Á..ư…sướng lồn quá…đâm vào tử cung em rồi…sướng quá chồng ơi…nhanh nữa lên anh ơi….á..
Nhưng khi mà Công đang miệt mài chơi đùa với cái lồn dâm đãng của vợ thì tiếng gõ cửa bên ngoài làm ông ta phải dừng động tác lại. Bỏ lại Hoa với cơn nứng, Công bước ra mở cửa, trước mắt ông không ai khác chính là tên quản lý lúc nãy đã dẫn Lan về phòng. Ông ta ra hiệu cho tên quản lý vào phòng rồi đóng cửa, không đợi tên quản lý nói, Công đã hỏi dòn dập:
-Đã điều tra ra người phụ nữ ấy tới đây với những ai chưa, nói mau.
Tên quản lý run rẩy nói:
-Dạ thưa ngài, người phụ nữ đó tên đầy đủ là Hoàng Thu Lan, năm nay 35 tuổi, hiện đang sống tại thành phố của chúng ta. Hôm nay cô ta tới đây thưởng nhạc cùng chồng mình và một đứa con trai, chồng cô ta là Nguyễn Quốc Việt-phó giám đốc công ty vàng bạc, đá quý An Thịnh. Đó là tất cả hồ sơ của người phụ nữ đó trong ghi chép của nhà hát thưa ngài.
-Cậu nói chồng cô ta là Nguyễn Quốc Việt-phó giám đốc của An Thịnh.
-Đúng vậy thưa ngài.
Ngẫm nghĩ một lúc, Công ngửa đầu cười lớn:
-Haha. Cứ tưởng xa tận chân trời mà ngờ đâu lại gần ngay trước mắt. Haha. Lan ơi, Lan à, để xem em làm sao thoát được khỏi lòng bàn tay anh. Hahaa.
Hóa ra người phụ nữ xinh đẹp đã hớp mất hồn Công khi nãy lại là vợ của Việt- tên nhân viên mà vừa có một cuộc trao đổi với mình. Giờ thì việc Công phải làm đó là chờ đợi cái ngày mà Việt dâng Lan lên cho hắn, nếu không….ông ta chỉ còn cách là cướp đoạt mà thôi.
Công vỗ vai tên quản lý tán thưởng, ông ta nói:
-Cậu làm tốt lắm, như đã hứa, tôi sẽ trả công xứng đáng cho cậu.
Rồi ông ta chỉ vào căn phòng ngủ:
-Bên trong kia là món quà tôi tặng cậu, đó là một con chó cái mắc chứng bệnh nứng lồn kinh niên cần cậu chữa trị. Hãy vào trong đó và chữa bệnh cho cô ta đi. Nhưng cậu nhất định phải giữ bí mật chuyện này, nếu không…haha.
Công đưa tay cứa qua cổ ám chỉ đủ để tên quản lý hiểu là gì, hắn ta sợ hãi:
-Dạ thôi ạ, tôi không dám nhận phần thưởng từ ngài.
-Không được, tôi nói cậu nhận thì cậu phải nhận. Cậu có biết trước có kẻ cũng không nghe lời tôi như cậu và kết cục của hắn thế nào không. Chết, là chết đó.
Nghe lời dọa nạt của Công mà tên quản lý suýt đái ra quần, hắn vội nói:
-Xin lỗi ngài, tôi xin nhận ạ, tôi xin lỗi ngài.
-Tốt lắm, vậy hãy vào trong đó chữa bệnh cho con chó cái đó đi, tôi có việc phải đi ra ngoài, cậu cứ ở đây chơi tùy ý. haha.
Nói rồi Công bước ra ngoài biến mất sau cánh cửa phòng VIP.
Tên quản lý cắn răng bước vào phòng ngủ rồi khép lại. Không ai biết bên trong xảy ra những gì, chỉ biết là từ bên trong căn phòng ngủ liên tiếp vang lên những âm thanh rên rỉ sung sướng của một người phụ nữ mà thôi.
Cuối cùng thì sau một quãng đường dài đi cùng tên quản lý, Lan đã có thể về với căn phòng của gia đình mình. Đôi chân của Lan lúc này đã mỏi dừ, cô gần như không thể bước thêm một bước nào khi đặt chân vào phòng.
Vừa nhìn thấy Lan bước những bước chân mỏi mệt vào, Long bỏ qua chiếc điện thoại ngước lên hỏi mẹ:
-Mẹ đi làm gì mà đi hơn 20 phút thế, suýt nữa con đã phải báo với nhà hát đi tìm mẹ đó.
Lan giận dỗi nói:
-Mẹ ra ngoài tý hít thở tý ai ngờ lúc về không nhớ đường nên bị lạc chút, chỉ tại cái nhà hát này lớn quá thôi.
-Mẹ thật là, đã bảo là để con đi cùng thì không nghe, cứ muốn đi một mình cơ.
-Ukm. Cũng may là mẹ gặp được một người tốt, ông ta đã giúp mẹ gọi người đưa mẹ về đây.
-Thế giá như không gặp ai thì có phải giờ này mẹ vẫn lạc bên trong nhà hát không? Đúng là….
-Thôi thôi, có đứa con trai nào mà cứ nói mẹ mình thế không? Mà con ở trong phòng suốt đã thấy bố con ghé về lần nào chưa, buổi biểu diễn cũng sắp kết thúc rồi.
-Thôi mẹ đừng nhắc nữa, con ngồi ê mông nghịch điện thoại vẫn không thấy một ai ngoài mẹ ra vào căn phòng này. Hừ,…..
-Cốc..cốc…cốc…
Nhưng đúng lúc này, bên ngoài bất ngờ vang lên tiếng gõ cửa, Lan lập tức bước ra mở cánh cửa. Đập vào mắt cô chính là bóng hình Việt-người chồng từ khi đến đây đã đi bàn công chuyện tới giờ mới về.
-Anh đã về, công việc có ổn không anh?
-Ukm, mọi thứ đều rất tốt đẹp, hai mẹ con cũng chuẩn bị sắp xếp để ra về thôi, đêm nhạc sắp chấm dứt rồi. Phù….
Nói rồi Việt bước qua Lan bước vào ghế so-pha ngồi, hắn ta cần phải nghỉ ngơi sau một chuyến vui chơi kiệt sức với vợ chồng sếp. Đến giờ Việt vẫn nhớ từng giây phút khoái lạc bên trong căn phòng dâm đãng đó, có thể nói đây là lần đầu tiên hắn có một cuộc làm tình đặc sắc như hôm nay. Nào là lần đầu tiên chơi máy bay khi mà trước đó hắn toàn địt nhau với mấy em nữ sinh, nào là chơi tập thể, rồi lại còn là vợ sếp. Không thể tin được là một người phụ nữ đã hơn 40 nhưng vẫn có thể giữ cho mình 1 cơ thể ngon lành đến thế, đôi vú to hơi sệ chút, nhất là cái lồn mọng nước co bóp con cặc hắn đến ngạt thở. Đến giờ Việt vẫn nghĩ là mình đang mơ, nhưng khi con cặc trong quần biểu tình muốn cửng song không được do kiệt sức thì hắn mới tin tất cả việc vừa xảy ra là thật.
Nhưng khi đề nghị của lão Công xẹt qua trong đầu Việt ngay lập tức làm hắn đau đầu. Thâm tâm hắn không hề muốn dâng vợ mình cho lão già đó, thế nhưng hắn cũng biết nếu đồng ý với ông ta thì con đường sự nghiệp của hắn sẽ đi lên. Việt đưa mắt nhìn Lan, cô vẫn rất đẹp nhưng không hiểu sao từ khi cô sinh Long thì hắn lại không hề có ham muốn khi ở gần vợ mình. Nhiều lần thấy Lan mặc những trang phục gợi dục mà hắn thèm kinh người, nhưng rồi hắn chợt nhận ra là mình không hề lên được khi thấy những cảnh bổ mắt đó. Việt đã nghĩ là mình có bệnh, hắn đi tìm bác sĩ và ông ta cho biết là hắn hoàn toàn bình thường rồi khuyên hắn có thể tìm một người phụ nữ khác ngoài vợ mình để kiểm chứng. Và kết quả đúng là vậy thật, lần đầu tiên với người phụ nữ khác không phải vợ là một bé sinh viên, Việt đã bắn vào bên trong cô gái đó ba lần. Vậy là từ đó, Việt tìm kiếm những bé học sinh, sinh viên để có thể thỏa mãn ham muốn của mình.