– Tôi… tôi hiểu !
Cơ thể Robert còn đẹp hơn tôi tưởng tượng rất nhiều, có lẽ ông ta tập gym đều đặn nên dù đã ngoài bốn mươi mà vẫn săn chắc, các múi cơ ở ngực và bụng nổi lên… thật kích thích thị giác và xúc giác ! Ông ta lại chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi bé tí, khiến cho một bộ phận nào đó lộ rõ hình thù sau lớp vải mỏng dính…
– Ồ, xin lỗi cô, để tôi đi mặc lại quần áo.
Giọng nói của Robert vang lên đưa tâm trí của tôi quay trở lại cuộc nói chuyện. Tôi nhận ra mình vừa nhìn chằm chằm vào cơ thể ông ta không chút giấu giếm, và hình như ông ta xin lỗi tôi vì biết tôi đang nhìn ông ta như vậy. Ước muốn duy nhất của tôi lúc này là có cái lỗ nào nứt ra ngay tại mặt đất dưới chân tôi để tôi có thể rơi xuống đó mãi mãi.
Tôi ngượng ngùng nhìn Robert quay người bước lên lầu, lòng thắc mắc không biết ông ta nghĩ gì khi thấy vẻ mặt ngây dại của tôi lúc nãy.
Có điều, tại sao ông ta lại dẫn cô gái đó tới đây nhỉ ? Nếu là nhân tình thì có thể đường đường chính chính giới thiệu cô ấy với mọi người, đâu cần phải lén lút tới vào ban đêm rồi đi sớm như vậy ? Tôi thật không hiểu nổi cuộc sống mà Robert nhắc đến ban nãy. Có lẽ ông ta không muốn để mọi người biết về các mối quan hệ tình cảm của bản thân, hoặc là có lý do riêng tư nào đó. Dù sao thì tôi cũng đã vô tình trông thấy, không biết ông ta sẽ dè chừng tôi hay chỉ coi tôi như đứa trẻ con chưa hiểu chuyện, không đáng để ông ta bận tâm ?
Cảnh tượng lúc đó thật khiến tôi bối rối, và bây giờ thậm chí còn bối rối hơn.
– Robert –
Lúc chiều đi bơi về, tôi thấy Chi có vẻ tươi tỉnh hơn nên quyết định mời mọi người tới một nhà hàng nhỏ bên bờ biển ăn tối. Bữa tối rất vui, cô em gái Megan của tôi có bạn mới thì nói nhiều tới mức quên cả ăn. Megan và Chi có vẻ rất hợp nhau, hai cô bé cười đùa cả buổi. Ông Đức Duy thì hài lòng lắm, nói sau chuyến Phú Quốc này sẽ mời chúng tôi đi một chuyến nghỉ mát nữa ở vùng núi, có thể là Sa Pa hoặc Đà Lạt. Tôi chỉ muốn được tiếp xúc với Chi nhiều hơn nên đồng ý ngay.
Đã gần đêm, hai cô gái xinh đẹp của chúng tôi đều đã về phòng nghỉ ngơi từ lâu. Tôi và Đức Duy ngồi bên ban công phòng ngủ, xem bóng đá với bia lạnh và đĩa mực khô xé. Hết mấy lon bia, chúng tôi cũng chuyện trò được khá nhiều.
Tôi hỏi Đức Duy:
– Mấy năm nay ông cứ một mình như vậy sao, Đức Duy?
Ông Duy cười:
– Tôi chỉ lo cho con gái tôi thôi. Con bé tính tình trầm lắng, lại không có mẹ ở bên chuyện trò tâm sự như những đứa con gái khác, cũng chẳng mấy khi nói với tôi nó đang nghĩ gì. Nếu tôi đi bước nữa, tôi sẽ phải dành thời gian cho vợ mới, rồi cả những đứa con nữa, con bé Phương Chi lại càng ít được quan tâm. Ông biết đấy, con gái đang tuổi lớn mà thiếu tình cảm gia đình thì dễ trầm cảm lắm.
– Tôi hiểu. Ông không muốn kết hôn nữa, nhưng ông vẫn còn trẻ như vậy, làm sao giải quyết được nhu cầu sinh lý khi không có ai ở bên cạnh? Tôi chưa từng thấy ông nhắc đến một người phụ nữ nào cả.
– À… – Đức Duy ngập ngừng, khẽ thở dài.
– Ồ, ông có thể chia sẻ với tôi, chúng ta là bạn bè, ông đừng ngại.
– Thỉnh thoảng… đám nhân viên lại giới thiệu cho tôi mấy cô em ở chỗ họ thường lui tới chơi bời, tôi thấy cũng được nên gọi một trong số các cô đó tới khách sạn để giải trí. Đành vậy thôi chứ tôi chẳng dám cặp kè công khai đâu, kẻo ảnh hưởng không tốt tới con bé Phương Chi.
– Ra là vậy. Nếu ông nói với tôi sớm, tôi có thể tìm cho ông nhiều mối hàng đẹp, chất lượng tốt, dịch vụ đầy đủ. – Tôi nháy mắt.
Đức Duy có vẻ khá hứng thú với điều tôi vừa nói. Ông ta hỏi:
– Hàng chuẩn đấy chứ? Có an toàn không?
– Ông không phải lo về chuyện đó, mối quen của tôi mà. Ở Phú Quốc này tôi cũng biết một chỗ được lắm, ông có muốn check hàng luôn không?
Tôi biết mình hỏi một câu thừa thãi, vì Đức Duy đã sẵn men bia ngà ngà, lại đang ở nơi mà người Á Đông thường nói là “trăng thanh gió mát”, nghe thấy tôi nhắc đến mấy cô em xinh tươi thì ít nhiều trong người cũng ngứa ngáy muốn giải toả. Chẳng vậy mà ông ta lại gật đầu ngay.
Tôi lấy điện thoại ra gọi cho Phượng, quý bà thân mến chuyên tìm hàng cho tôi. Đầu dây bên kia vang lên giọng lả lướt:
– Robert đấy à, lâu rồi không thấy anh yêu gọi cho em, anh có đang ở Phú Quốc không đấy?
– Đoán xem?
– Thế là anh ở đây rồi! – Cô ta cười the thé. – Đợt này em tuyển thêm nhiều hàng mới, sẵn sàng cho anh check đấy !
– Anh mời khách người Việt, em chọn cô nào trẻ đẹp càng mới càng tốt, không cần kinh nghiệm quá đâu.
– OK cưng, lát em cho người ship đến ngay. Vẫn chỗ cũ hả anh ?
– Ừ, mà dặn hàng đến thì khẽ thôi, cứ nháy vào máy anh, đừng có đứng ở cửa gọi ầm ĩ lên như lần trước.
– Biết rồi mà, em cho hàng đến ngay đây.
Tôi tắt máy, ông Đức Duy trố mắt ra :
– Đến đây luôn á ? Ông không sợ…
– Không lo, phòng cách âm tốt lắm, giờ này Megan và Chi mệt nên ngủ rồi. Tôi đảm bảo họ không biết gì đâu !
Lát sau, điện thoại của tôi có tin nhắn báo rằng hàng đã đến. Tôi xuống dưới lặng lẽ dắt cô gái trẻ lên phòng. Cô bé này trông trắng trẻo cao ráo, chắc là Đức Duy sẽ thích. Quả nhiên khi mới nhìn thấy, Đức Duy sáng mắt lên. Cô bé tự giới thiệu mình tên là Thủy, 19 tuổi, rồi nói chuyện với Đức Duy bằng tiếng Việt. Hai người đang trao đổi gì đó, bỗng Đức Duy liếc sang tôi, cô bé Thủy cũng quay sang nhìn tôi vẻ dò hỏi. Tôi ngẩn người nói với Đức Duy:
– Gì thế?
Ông Duy cười cười:
– Em ấy hỏi sao có hai người mà chỉ gọi một em đến đây, tôi nói là không biết dự định của ông ra sao.
Tôi nói với Đức Duy:
– Tôi chỉ gọi một em thôi, nếu ông thích riêng tư thì tôi nhường ông trước, còn nếu ông không ngại, tôi rất thích được tham gia cùng ông!
Ông ta nhìn cô gái trẻ một lượt, rồi lại nhìn tôi, mắt sáng lên:
– Tôi chưa thử kiểu đó bao giờ, nhưng có vẻ cũng thú vị đấy! Để xem con nai tơ này có chịu nổi hai chúng ta không!
– Hay lắm! Tôi có ý này, chúng ta hãy rủ cô bé vào phòng tắm vui vẻ chút đã, dù sao tôi với ông cũng toàn mùi bia, cô bé sẽ không thích đâu.
Ông Duy gật đầu, nói lại đề nghị của tôi với My. Cô bé đồng ý rồi cả ba chúng tôi bắt đầu cởi đồ.
– Trông cô em được đấy, chân dài mông cao, tôi thích như vậy. – Tôi nói.
Ông Duy có vẻ không kiềm chế được nữa, trong lúc đi vào phòng tắm thì bàn tay không an phận đã nhanh nhảu đặt lên mông cô gái trẻ, xoa bóp nhẹ nhàng. Thủy ra giọng nũng nịu gì đó, khiến ông ta bật cười ha hả.