Phần ông cứ như dao, như bào, như xỉa như xói, làm cô nhột muốn chết. Bộ râu hinh hỉnh của ông càn quét khắp háng cô, làm cho cô rớt từ tầng trời này xuống tầng trời khác. Cô muốn hét to mà rồi kìm lại được.
Phải nói chưa khi nào cô bị nứng tới cỡ đó. Hun hít đã làm cho cô chết lăn chết lộn, giờ ông còn dùng lưỡi, dùng tay, dùng râu mà phá nát cô. Thịt da cô chỗ đó mềm và dễ nhạy, vậy mà ông xốc xáo như đâm bị thóc, chọc bị gạo thì cô chết đứt, hèn chi !
Cô há miệng to, ngáp ngáp, lấy hơi, hai tay đằn cái đầu ông chết dí vào chỗ húm, hai giò cô nạnh và búng kêu tanh tách. Cô vằng, cô vùng, lấy hai bàn tay bợ lấy hai bên má ông mà lển xển bật qua bật lại. Cô kẹp cúng hai đùi mà lắc mặt ông tựa ru con.
Ông làm thứ gì mà nghe ớn óc. Cô như bị ai quệt sơn, quết nhớt gì lên lỗ, rồi ngoáy ùm ùm, móc ngược lên, quậy chúi xuống, hai tay cô hết bụm lại quơ, mới ngó tưởng cô nổi khùng, nổi dại.
Có hồi ông úp nguyên chót mũi vô và liên tù tì ông băm vằm mãnh liệt lấy cái húm. Cô nghĩ cô bị xé toạc ra, tiếng vải kêu rét rét thất kinh. Ông hừm hừm trong miệng làm cô loạng choạng muốn té đái. Ông nhấn bin bin hồi nữa thì cô thành một tay đô vật quấn chặt lấy mang tai ông mà quật như điên.
Ông hớp hớp và nút mấy cái, cô lăn đùng ra kêu như nhà cháy : nứng, nứng lồn quá, nứng lồn quá, thôi đi, đừng nút nữa. Ông nghe được tiếng kêu trầm thống của con cái bị con đực dồn bắt phải chịu nọc mới hí hửng reo : có thế chớ ! tưởng đâu người chết đứng từ lâu.
Ông nhả cái húm ra, nó chẳng khác một hố nhựa quến đạc sệt. Hai mu còn nấc nấc và cái hạt thịt còn xựt xựt rung rung. Ông lấy ngón tay miết một cái, cô bật ngửa giãy giụa. Ông chùi rà ngược lên theo chiều dọc, cô có cảm tưởng như tờ giấy bóng kiếng bị gỡ bóc lần ra.
Cô hết còn giữ kẽ, kêu rít lấy hàm răng : nứng lồn quá, chơi cái đi, cho hạ cơn tức. Ông tưởng nghe lầm nên hỏi lại khiến cô phải gắt : bú nứng lồn quá, muốn đụ một cái, nghe rõ chưa.
Ông nhỉnh nhỉnh hàm râu, mấy sợi dính khí lồn cô vung vẩy coi rất dị hợm, cô càng hét : nứng thấy tía, còn đủng đà đủng đỉnh. Cô sấn sổ đè vật ông xuống, hối hả lột quần ông ra. Đến khi thấy cái dùi của ông giữa một đám da nhẵn thin, cô á lên một tiếng : ủa, sao trọc lốc vậy.
Ông hiểu ra, bật cười : thì cạo cho nó sạch, để lông mọc um ngứa ngáy tổ. Cô chép chép miệng chất vấn : sao nghe nói có lông khi rà rà đụ đàn bà mới khoái. Ông chẳng nói gì mà lẳng lặng thực hiện cái việc cô cần.
Ông cầm lấy khúc mía, đập phìn phìn lên từng cái mu của cô. Tới khi thấy nó cưng cửng, ông mới lách hai đùi cô ra, dí cái đầu nấm vô cái lỗ nhây nhớt mà quết một vòng. Chưa chi hai mu cô toàm hoạp há theo như cặp môi cô gái muốn ngậm. Ông vê tròn tròn theo cái lỗ, hơi giúi giúi vô rồi ngưng ngay.
Cô chao chao tựa con nít bị mẹ dứ cái kẹo mà không cho mút vội. Ông xìa tay vun hai vú cô như gõ nhịp, xoắn lấy hai núm thành cục sỏi, cục bi. Cô ưỡn lên hít hà, hít hà. Ông lẩm rẩm trêu chọc : thèm cũng ăn từ từ mới thấm, ăn vội ăn vàng, nước mắm đổ búa xua, đâu còn ngon lành gì.
Cô nhìn ông không chớp, miệng đớp đớp không khí khô ran. Ông đập đập đầu cu vô cái hoa, y như người ta giùng dây câu nhử cá. Cô banh hết cỡ hai giò, cái lồn nổi rình rang một ụ, lông dựng đứng hết trơn.
Nào ông đã chơi ngay, ông còn tẩn mẩn vạch lông cô ra mà nhìn mà giỡn. Ông thấy rõ cái cục thịt lồi chip chip như đợi như chờ. Ông đặt nhẹ ngón tay vô chỗ cái hạt mà ngoáy một đường lả lướt. Cô phun phì phì, há miệng đớp đớp.
Ông lồm cồm bò gác hai chưn qua hông cô. Chưa chi cô đã nắm lấy thắt lưng ông mà giựt sấp xuống. Khúc mía đâm xìa ra ngoài, cô ôm cứng ngắc hông ông và xê dịch để cái miệng con trai há tè le ngoạm được lấy cái dùi.
Ông lơ đãng để cô làm xem xoay trở ra sao. Cô cà hích cà hác mãi vẫn không sao cắm được cu ông vô cái chỗ phải cắm. Cô lên cơn thấy rõ, hai mắt sáng hơn sao, lưỡi thè ra cả tấc. Ông cà tửng hỏi : nứng dữ tợn dzị hả ! Tội nghiệp ! lâu hổng được ăn mà !
Cô có vẻ giận, cau có. Ông phải dịu giọng giảng hòa : nói chơi thôi, để đút cho cưỡng ăn, để tội ! Nói rồi, ông lấy cùi chõ gạt phăng cái giò khệnh khạng của cô ra và nhón người lên nhìn chằm chằm chỗ cái sẹo.
Ông nhỏ nhẹ biểu cô : banh phụ miệng ra để đút vô coi. Chẳng cần nhắc đến lần thứ hai, cô làm nhanh như chớp. Ông nhìn thẳng miệng con he bám dính lông mà đâm thùn thụt khúc dồi trường vào. Chỉ nghe ọp một tiếng, cái xe trấc chui gọn vào nhà kho. Cô rướn người lên, nẩy háng cho dính hút vào cây mía và lắc lắc không ngừng.
Ông chống hai tay xuống giường phụ với cô đâm bằm đâm vập. Cái lồn cô kêu chách chách, ông hứng chí bơm sâu thêm, mỡ miếc phòi ra quanh mép, kêu lọp xọp. Ông cắn răng phang chí chát, cô bưng hai giò mà hứng sức ông.
Ông có cảm tưởng như đang khuấy vô nồi mật dẻo quẹo. Cô hừm hừm la bất cần đời : nứng lồn quá, đụ sướng quá ! Nắc mạnh vô cho nhờ, cái lồn lâu thiếu đụ, thèm quá cỡ. Cô nói nhăng nói cuội, chẳng còn sợ nói tục nữa ! Cô quắp lấy lưng ông, hai giò xiết lấy lưng ông, vật người cùng ông đụ khìn khịt.
Ông bơm hết sức, cô kêu lên : hổng có lông mà cũng làm lồn nứng nhão ! Đụ nữa đi, đụ tới tấp đi ! Cô nhổm cao lồn lên thành cái cối cho ông tha hồ giập. Cô lẹo tẹo thứ gì cũng muốn, đang đòi nắc lại hét toáng lên : đụ thì đụ, nhưng phải bóp vú nữa mới đã !
Ông thực hành như cái máy, bóp muốn bể mẹ vú cô ra và lồn thì đâm lòi trê lòi trĩ mà cô vẫn hối : đụ, nắc mạnh, chưa thấm lồn chi hết, nứng quá, giập chết cha cái lồn đi, để nó réo điếc óc.
Cô kêu nắc nẻ : hừ, bà cho mày chết. Con mẹ mày, lâu nay bà thả xổng mày, mày ngủ như chết. Bữa nay bà cho mày sống dậy để mày khỏi rêm thèm đụ bấy lâu. Ông bật cười, lơ là, cô phải nhắc : cười gì, bộ thấy nứng lồn khoái tỉ hả. Đụ đi, nắc đi, người ta nứng lồn mà còn dây dưa.
Ông nắc cứ nắc, bóp vú cứ bóp, nhưng vẫn tìm cách chọc giỡn cô : nứng lồn thì nứng, mắc gì chửi nó. Cô lạu bạu : tại nó muốn đụ nên mới làm người ta nứng lồn chi. Ông lắc đầu tỏ vẻ hết biết luôn.
Ông đụ cô xoành xoạch, gác giò lên cổ lại nhấc bổng cô đi quanh. Ông đụ đứng, đụ ngồi, đụ nghiêng, đụ ngửa. Ông xoay kiểu này kiểu khác, hết dẫn trâu đi cày, lại vác giò qua núi, hết nắc chó lại đụ trâu. Có lúc ông nắc một hơi lại tạm ngưng để bú nút lồn cô làm cô muốn chết giấc.