Ông nhẹ nhàng đáp trả : em đừng nói vậy. Anh bú thì em sướng chớ anh có được gì đâu. Cô trề môi ra : phải, tui sướng chớ hỏng phải mấy cha khoái bú lồn vợ nên đổ thừa đổ vấy. Ông biết cô đang buồn, đang giận nên nín nhịn, ông dỗ cô như con nít : ngoan đi mà, anh bú cho đỡ nứng lồn còn hơn ngồi ôm một bụm mà than !
Cô làm nũng, vùng vằng rồi cũng nằm khểnh ra. Ông lui cui như nhà điêu khắc, sặp bày đồ nghề và nắm hai cổ chưn cô bẹt rộng. Cô lơ đãng để ông mặc tình làm. Ông chà chà lên lồn cô, cúi rà cái miệng sát gần cái húm, bộ râu đánh nhịp. Cái lồn cô sạch boong nên những sợi râu ngạnh trê chọt vô nghe tái tê, nhột nhạt.
Ông hun liền mấy cái như người xem lại con triện thiệt hay giả rồi xà liệng xuống hun da hun diết. Múi lồn từ trong bay ra phổ ập lấy mũi ông, cái mùi nồng nồng lại hăng hăng vì chút khí lồn chưa khô còn hoen ra đó. Ông dùng tay banh hai mu lồn cô ra và giặm kên kên, cái nhúm thịt lồi đỏ thè lè trong lỗ bị đằn, trồi lên hụp xuống, ông hít một hơi dài bất tận.
Cô ngoe nguẩy đầu ngón chưn, cái tê tê đang rần chạy cụng đầu côm cốp trong đó, cô thấy hai mu lồn đanh lại và chỗ hạt le như có đầu lưỡi nhọn hoắt của ông đánh nghe chóc choc, ui ui. Cô ển mình lên, cái lồn đùn một cục cao nghều, núm hột le vỉnh ra coi giòn quá cỡ. Ông kéo lưỡi nút lôi nó vô mút tí tách, cô quặn người lên, đẩy cặp vú rung rung.
Ông banh hai giò cô ra mà bú, nút, đâm, bằm, khảy, nhay làm cô chết điếng từng chặp. Cô bắt đầu sướng, nhưng chưa dám kêu ngay, sợ ông cười mới cự nự đó đã sớm nứng lồn. Ông thừa biết cô quíu tới nơi, nhưng đã làm bộ thì ông để mặc. Ông lo chăm chú, nâng niu cái lồn cô để cô thay được cái khoản đụ trầm trầy trầm trật của ông.
Lưỡi ông ngoáy sâu vào lỗ lồn, tỉ mỉ lau vét hết các khe, các ngách làm cô rúm rúm. Ông thè rộng bản lưỡi ra tha nhàu cái cục thịt đỏ lói và hút như người ăn ốc len. Cô dựng đứng hết dây thần kinh và muốn xón đái. Ông trịn và day, liếm và nút làm cô lăng xăng, tay chưn rũ hết.
Ông banh lồn cô rộng thêm mà xiết hút một hơi dài như đoàn xe bị kẹt trên đoạn đường ken cứng. Cô ưỡn cong người lên và đổ phịt nước ra, lồn cô co giật liên tục. Ông xiết hút thêm lần nữa thì cô cất tiếng khào khào : ui ! nứng ! sướng tới ! sướng tới ! Cô khều khào muốn bưng lấy lồn, ông hất đẩy cô ra bằng đầu cũi chõ.
Ông đặt nguyên cái miệng vô lồn cô, đè bẹp dúm hai mu và cố lấy hơi nút ịn một hồi làm lồn cô rung kêu rền như bị con nít nghịch tinh lấy băng keo trong dán tịt cái nút chuông cho nó kêu liên lỉ.
Cô hết chịu nổi, thở lên hồng hộc, khua tay, dập chưn kêu nhoi nhói : thua rồi ! nứng lồn dữ dội rồi, khỏi cần đụ nữa, miệng anh đụ còn đã hơn là con cặc. Ông bắt cười muốn chết, phụ nữ khi nứng nói lung tung, nhưng ông không chấp. Mục đích là ông muốn cô nứng thực sự để ông thoát khỏi bị cô rầy rà vì đụ không tới nơi.
Ông bợ ôm khư khư lấy mông cô để giữ cái lồn khít rịt rồi ngoáy ngoáy, day day, nhàu nhĩ làm lồn cô vẹo qua vẹo lại, xục xịch, nhăn nhúm, tê tê. Cô kêu lên : thôi ! ngưng đi ! em nứng lồn quá, chịu hết nổi ! Tha cho em đi mà !
Ông giả tảng không nghe. Ông vầy vò lồn cô nhão nhoét. Cô nháo nhào kêu như bị hiếp : biểu thôi mà sao cứ nút lồn em hoài vậy. Bộ muốn em chết giấc mới tha sao ! Cô búng cao người lên, cái gối lót đít xộc xệch muốn ngả đùng ra. Ông vừa nút lồn cô vừa chặn không cho gối rớt, có vậy lồn cô mới đội lên cao để ông bú cho đã.
Bất chợt, ông nghe cô loáng thoáng la : chơi gì chơi lạ, bú lồn mà hổng cho em bú cặc, sao gọi là công bằng. Ông sững lại, vẫn ngậm cái lồn trong miệng mà gắt gỏng : em nói cái chi ?
Ông đang bú nút lồn cô oàm oạp thì nghe cô đề nghị chuyện bú cặc khiến ông hơi chưng hửng. Ông vội nhả lồn cô ra, dáo dác hỏi : ủa ! em cũng biết chuyện đó nữa hả ? Cô nhận ra bị hớ nên vội nói chữa : em có biết thực sự nó ra sao đâu, nhưng tại anh đụ còn nút liếm lồn em nữa làm em nứng, nói đại.
Trông cô có vẻ thành thực, ông hỏi thêm cho rõ : chớ hồi nào tới giờ, ảnh không cho em bú sao ? Lại một lần, cô tỉ tê thấy tội : hổng phải là ảnh hổng cho, mà em sợ. Ảnh đau bịnh triền miên, em sợ bú, ảnh kích thích quá chết ngắc, em mang tiếng.
Ông an ủi cô : anh hiểu ! Đàn bà có những nhu cầu của họ chớ. Có điều quá cân nhắc nên họ dấu. Anh biết tâm trạng em, đến thời buổi hồi xuân mà thiếu ái ân nên thiệt thòi nhiều.
Cô thở ra dài dằng dặc, xác nhận : đúng vậy, anh ! Hồi xuân còn rực hơn thời con gái mới lớn. Nhiều khi thấy ảnh không chơi được, em muốn xin ảnh cho em bú để anh đỡ tức, nhưng mới làng xàng, em thấy ảnh lấy hơi lên, em lại thôi !
Và để đánh tan không khí nặng nề bao quanh, cô giỡn hớt : có đâu như anh, chơi chị tè be tét bét, còn lăn xả vô bú tầy huầy, nút nát nhão, biểu sao chỉ hổng chạy. Ông gãi đầu gãi tai ra vẻ nhận lỗi, cô lại thấy thương ông. Cô bảo : mà thôi, chuyện cũ qua rồi, giờ em với anh, mình tính chuyện tới.
Cô thủ thỉ với ông : em đã lỡ đề nghị, anh cứ để em thử, có gì anh chỉ vẽ em thêm, chớ để em sướng mà anh lặc lè, em hổng ưng. Cô sắp lại cái gối đầu, vuốt lại cái ra giường, mời mọc ông : anh nằm nghỉ đi, em săn sóc cho.
Ông như đứa bé sắp được mẹ cho bú vú nên ngoan ngoãn nghe theo. Ông nằm dạng hai chưn và lơ đãng nhìn lên trần nhà. Cô vẹt mớ tóc lòa xòa nơi mặt rồi vừa giữ vừa cúi xuống tóm lấy cu ông.
Nó mềm xèo, lặc la lặc lịa như cục cao su mỏng. Cô nhấn lấy chỗ da thừa xục tới xục lui, cái cổ rùa thòi ra thụt vô, làm cái đầu khác nhá nhá. Cô bụm nguyên lấy gốc cu ông mà kéo căng lớp da thừa cho đầu nấm trật hẳn ra ngoài.
Có một giọt khí rịn ra đó, cô dùng cạnh tay chùi cái xoạch, nào dè ông bị chạm chỗ da dễ nhột nên giật bắn người lên. Cô lắc lư bụm lấy hòn dái ông mà gặc khúc thịt thừa như tài xế gạt cần số. Ông ngoay ngoáy người theo, cô nắm hơi chặt nên khúc da thừa bị vặn làm ông thấy rát rát, ông kêu lên : ui ! đau !
Cô phân bua : em nói mà, em có biết gì đâu nên làm anh bị đau. Ông phải chỉ vẽ cô điều chỉnh lại mới dịu. Cô lắc thân cu ông mấy lần, nó có vẻ hơi sừng sừng, cô lắc thêm và vuốt vuốt, tương đối con cu ông đã bớt xịch đụi.
Cô liền ghé miệng vào, dùng môi cạ dọc theo chiều dài con cu gây ấn tượng. Ông nghe cái nhột phả loãng ra, giật giật ở quanh con cu, hòn dái, đằm đằm khắp háng và chạy đùng đùng lên bụng, lên rún rồi tỏa nhanh ra ngực, tay chưn mới chạy thẳng lên tim, lên óc.