Trinh không nói gì mà chỉ khẽ gật nhẹ đầu một cái . Tôi cũng mỉm cười mà để con cặc bên trong . Khi nó mềm nhũn thì tôi mới khẽ khẽ mà rút ra khỏi cái lỗ đít . Trinh nằm luôn lên bàn, mà thở hổn hển .
Hơi thở vẫn còn ấm nóng lắm . Tôi mỉm cười ngồi xuống , đưa hai tay vạch hai cái bờ mông của Trinh rồi bảo :
-Xem tinh trùng của anh có chảy ra không nhé ?
Cái lỗ đít thâm đen cũng mở ra một chút thì tinh trùng cũng chầm chậm mà chảy xuống. Tôi ngẩng lên mà nói :
-Tinh trùng của anh cũng chảy ra rồi này !
Quay ngoắt cái đầu lại Trinh nói :
-Anh xuất vào bên trong người em nhiều như thế thì kiểu gì mà nó chẳng tràn ra . Hích..em thấy làm kiểu này mệt lắm!
-Em có mất sức gì đâu mà mệt !
-Ai bảo anh thế ! Mất hơi bị nhiều sức luôn ấy . Nhìn cái mặt sao mà ghét thế không biết . Mà ăn nói ngọt ngào thế này , dạy văn nữa thì làm gì mà các em ấy chẳng chết .
-Thì em cũng là một trong số những em chết đấy nhỉ .
Nghe tôi nói như vậy thì Trinh lườm tôi một cái rồi cũng ngồi dậy . Khép cái chân của mình lại. Tuy nhiên thì cái mu lồn với những cái gốc lông được cạo vẫn lộ ra . Nhìn con cặc mềm oặt của tôi thì Trinh hất hàm mà nói:
-Trông nó bây giờ chán thế không biết ! Mà làm hai cái như thế này chắc là hết sức rồi nhỉ . Liệu còn sức mà làm nữa không đấy ?
Công nhận là tôi mệt thật nên tôi cũng nói :
-Thôi , anh xin chịu thua làm nữa thì chắc là không thể nào mà đi được luôn , khụy xuống mất .
Trinh cũng cười mà véo nhẹ một cái vào tay tôi mà nói:
-Em nói vậy thôi chứ em cũng mệt không thể nào mà chịu được rồi đấy .Vừa tê vừa mệt hết cả người luôn .
Hai chúng tôi mặc quần áo vào rồi tìm cách người ra trước, người ra sau để không bị phát hiện . Về đến nhà cũng tầm hơn một giờ chiều rồi , đang chuẩn bị đi ngủ thì bác Học mặc cái quần ngố , ống thấp ống cao , cùng cái áo vắt ngang vai , cởi trần trùng trục mà đến phòng tôi.
Thấy bác Học như vậy thì tôi cũng cười xòa một cái mà hỏi :
-Bác kiếm cháu có việc gì vậy à ?
-Chiều nay rỗi không? Đi câu với bác .Trưa này nắng chưa có cá, tầm 3 rưỡi, bốn giờ đi, bác biết cái chỗ khúc kênh này lắm cá lắm , kiếm vài con cá chép về om dưa .
-Chiều nay cháu rỗi , được thôi bác, nhưng bác kiếm đồ câu cho cháu nhé. Cháu không có !
-Chuyện nhỏ . Đồ câu thì vô tư , nhớ chiều nay nhé, giờ bác về kiếm mồi .
Tôi gật đầu , vào ăn chút bánh rồi đi ngủ, công nhận là làm tình với một người đàn bà dâm đãng như Trinh cũng đã đời con cặc vô cùng . Ngủ lúc nào không biết cho đến khi bác Học gọi:
-Nào đi thôi nào Tùng !
Tôi dậy , thay quần áo rồi cùng với bác Học đi . Bác Học đã chuẩn bị cả thính rang thật thơm để dụ cá, cùng với gói mồi và cái túi lưới to để làm sống cá .
Hai bác cháu đi vòng vòng , qua cả cái khúc đê mà tôi với Lan đã từng làm tình ở đó rồi xuống gần mép nước .
Tôi không phải là một người sát cá lắm nhưng bác Học thì là một tay câu cá khá là điêu luyện. Trong vòng gần một tiếng đã câu được khá là nhiều cá, nhưng toàn cá rô phi bằng bàn tay mà thôi.
Ngồi nhấp ngụm nước chè mang theo tôi nói:
-Cá này thì nó ham mồi lắm . Câu cũng dễ, mà từng này cá là đủ ăn rồi bác .
-Cá này thì nói làm gì , ăn phát chán ra . Phải kiếm được con cá nào to to một chút về hấp gừng ăn mới đã chứ . Thế này thì ăn chán phèo .
-Nhưng quan trọng là nó có cắn không đấy ?
-Có chứ. Câu này là phải lâu , thử tính kiên nhẫn .
Tôi đang lim dim nghĩ lại những hình ảnh và thân hình nõn nà của Trinh với của Thục thì cái phao câu của tôi giật giật liên tục .
Bác Học vỗ đánh cái đét vào đùi tôi mà nói:
-Kìa cá cắn, giật đi .
Tôi giật vừa tầm thì cái cần cong vút lại , sợi cước căng đét mà không có cá lên . Mặt nước quẫy thật mạnh . Bác Học cười khà khà mà nói :
-Quả này được cá to rồi , ăn thoải mái rồi , giữ cần đấy nhé . Để bác xuống bắt , giong nó dần dần vào sát bờ đi để bác lấy vợt .
Tôi kéo ngang cái cần câu cho nó bơi sát vào bờ. Công nhận là con cá khá là to ,tôi phải vất cả lắm thì mới có thể đưa sát vào bờ được. Bác Học lội xuống lấy vợt mà vớt nó lên .Hóa ra là con cá trắm, nó cũng phải đến hơn hai cân . Cười khà khà bác nói:
-Cháu thế mà khá , không cần nhiều mà chỉ cần một phát là được cá to rồi . Nào về được rồi đấy !
Luồn sợi dây qua cái mang cá rồi sách về . Vừa đi bác Học vừa nói :
-Con này về hấp ăn ngon lắm đây . Để bác gọi thêm mấy người bạn của bác sang nữa nhé, chúng ta nhậu
-Vâng ạ ! Thế còn mấy con cá bé này thì sao ?
-Cho mấy nhà nghèo nghèo , bác thấy mấy đứa trẻ nheo nhóc mà không có cái ăn cũng tội lắm.
-Thế bác mang cho nhé , cháu cầm con này về .
Ánh chiều tà đã xuống . Những tia nắng cuối ngày hắt xéo qua bờ tre xuống đường đê đất thịt. Đường đê hãy còn vằn vên những vết bánh xe khi đợt mưa vừa rồi làm cả con đường trơn tuột vì đất thịt nhão ra.
Phía cuối đường chân trời, mặt trời trông như cái mâm đỏ au đang dần biến mất .Về đến nhà thì Ngọc mở to mắt mà nói:
-Cá đâu mà to thế anh?
-Anh câu được đấy ?
-Anh mà câu được á ? Em không tin !
-Sao em có thể nghi ngờ anh thế nhỉ . Câu cá thôi chứ có câu cái gì đâu mà anh không câu được, tí nữa về mà hỏi bác Học. Bác Học cũng đi lấy đồ rồi cùng với mấy ông bạn chiến đấu mang đồ nhắm đấy.
Nghe tôi nói như vậy thì Ngọc mới bắt đầu tin . Một lúc sau thì bác Học về cùng với hai người bạn nữa, hai bác này cũng tầm tuổi như bác Học , tóc cũng đã muối tiêu rồi .
Vừa nhìn thây tôi thì hai bác cười mà nói:
-Thầy giáo trẻ mà cũng khéo nhỉ , dân thành phố mà câu được cá như vậy là tài lắm đấy .
Thấy mấy bác nói như vậy thì tôi cũng cười mà đáp lại:
-Tài cán gì đâu bác , chẳng qua là may thì cháu câu được thôi mà . Có con cá , mời hai bác qua uống rượu với cháu và bác Học cho vui .
Bác Học lúc này cũng vuốt cái quần xuống , không còn sắn lên nữa. Bảo tôi:
-Khổ thân mấy đứa bé nhà nghèo. Cho nó mấy con cá mà chúng nó mắt sáng như sao ấy .Thôi chúng ta làm việc nào , chuẩn bị nấu còn nhậu.
Ngọc lúc này cũng lăng xăng mà chạy đến rồi bảo:
-Cháu làm với nào .
Bác Học cùng với Ngọc ra cái khoảng vườn nhỏ hai rau rồi ra cái bể nước mà làm cá . Tôi với hai bác còn lại thì làm mấy con chim mà hai bác cầm sang . Vừa vặt lông chim tôi vừa hỏi :
-Hai bác cùng đi bộ đội với bác Học à ?
-Ừ ! Hai bác cùng đơn vị , bác là Vương còn cái bác lùn lùn kìa là Hoàn . Bác với bác Hoàn là ở tiểu đội trinh sát nên toàn đi trước thôi .