Vào dọn xong cái phòng của mình thì tôi cũng đi ra mà dọn cùng với Nga và Ngọc. Nga và Ngọc ngạc nhiên hỏi:
-Em nhớ hôm nay anh có tiết dạy mà ?
-Làm gì có em , anh đã để ý kĩ rồi , không sao đâu Không muốn anh làm giúp chứ gì .
Ngọc thấy tôi nói như vậy thì cũng ngúng nguẩy không nói gì mà chỉ quét cái sân thôi . Nga thấy tôi với Ngọc nói chuyện với nhau thì tủm tỉm cười mà không nói gì cả .
Dọn xong thì tôi cũng vào trong phòng uống trà xanh cùng với Nga rồi nói:
-Em đã nhận được dạy hợp đồng ở một trường dưới thành phố rồi . Hai tuần nữa là em chuyển xuống . Hôm đó liên hoan nhé
Hơi ngỡ ngàng khi Nga nói như vậy , tôi tưởng Nga là một cô giáo vì đam mê giảng dạy nên mới lên đây chứ không nghĩ Nga lại chuyển . Vê vê cốc trà xanh nóng trong lòng bàn tay tôi nói :
-Anh tưởng em muốn dạy cho học sinh ở đây lắm chứ .
-Thì cũng muốn , nhưng còn cơm áo gạo tiền nữa chứ anh . Dạy ở trên này thì bao giờ mới khá được . Một thời gian cảm thấy mình cống hiến được rồi thì mình về thôi .Em cũng chẳng có ý định lâu dài ở đây mà .
Ngọc thấy Nga nói như vậy thì cũng nói :
-Em thì chưa biết thế nào , cứ ở trên này một thời gian nữa, biết đâu lại kiếm được anh nào đẹp trai ở đây nhỉ.
Tôi cười mà nói :
-Biết đâu được đấy , lại có giáo viên mới lên thì chắc là cũng có thôi .
Tôi nói nhưu vậy nhưng quả thật gần hai tháng thôi nhưng tôi cũng nhớ nhớ . Nga mà xuống dưới thành phố thì cũng cảm thấy tiếc một cái gì đó . Có lẽ là những tình cảm thoáng qua , những lúc ân ái cùng với nhau .
Ngoài trời nắng vẫn vàng . Những tia nắng ấm áp trải dài trên cái sân đất . Ngồi nói chuyện một lúc rồi tôi về phòng .
Cảm giác vẫn nâng nâng như thiếu một cái gì đó . Ăn tạm một chút gì rồi tôi soạn giáo án , chiều lên lớp .
Tiết học buồn tẻ trôi qua vì tôi không có hứng thú gì mà dạy học sinh cả .Đến chiều tối về thì tự dưng Lan gặp tôi mà nói :
-Anh à em bảo này ?
Hơi ngạc nhiên trước xưng hô của Lan tôi mỉm cười bảo lại :
-Anh mua hộ em mấy quyển sách này được không ? Em muốn có mà không tìm thấy ở đâu cả !
Nhận mẩu giấy của Lan tôi thấy ghi những tác phẩm khá hay như « Cuốn theo chiều gió » và mấy tác phẩm của Quỳnh Dao nữa .
Nhìn mẩu giấy với những nét chữ xinh xắn thì tôi mỉm cười bảo :
-Cuối tuần chắc anh rỗi , về thăm nhà anh sẽ mua cho em . Tặng người yêu ngố bé bỏng của anh .
Nghe tôi nó là người yêu bé bỏng thì Lan chỉ cười . Hai gò má ửng hồng của Lan làm cho tôi thấy hay hay và đáng yêu hơn . Vuốt nhẹ mái tóc rồi tôi nói :
-Tối nay anh lại dạy tụi em học à ?
-Vâng ! Nhớ đến sớm, về muộn một chút đưa em về đấy nhé .
-Được rồi anh nhớ mà .
Nói xong thì tôi gấp mảnh giấy , để vào trong cặp rồi vào trong nhà . Nga cũng vừa đi dạy về lịch kịch mở cái kháo rồi bảo tôi :
-Bé Lan đến làm gì vậy anh ? Chắc lại có tình ý gì với thầy rồi ?
-Có gì đâu mà , nhờ anh mua hộ mấy quyển sách đây , giấy hãy còn đây này .
Nói xong thì tôi móc cái tờ giấy cho Nga đọc , thấy mất nét chữ ngộ nghĩnh, « thầy mua giùm em mấy quyển này….. » . thì Nga cười mà nói :
-Con bé có cá tính đáng yêu thế nhỉ . Tưởng là thư tình cơ !
-Thư cái gì mà thư , chỉ được nghĩ linh tinh.
Tôi mỉm cười rồi cũng mở cái cửa của mỉnh a mà bước vào bên trong . Để cái cặp lên bàn tôi ngồi nghỉ một chút . Dọn lại đống sách vở để lộn xộn trên bàn rồi tôi ra ngoài sân ngắm những tia nắng buổi chiều còn sót lại . Nga cũng đang bê cái rổ rau ra hiên vừa nhặt vừa nói chuyện với tôi :
-Em đi rồi anh có buồn không ?
-Buồn chứ ! Không được nói chuyện với em mà .
-Có thật không hay là không làm với em thì buồn .
Tôi quay lại mỉm cười thật tươi mà nói :
-Có lẽ cả hai .
Nga cũng cười mà nói lại :
-Nhưng có Ngọc ở đây rồi thì làm sao mà phải buồn . Khéo nó làm còn khéo và chiều em hơn anh đấy chứ lại không à ?
-Mỗi người khác nhau , đâu có người nào giống người nào đâu cơ chứ . Mỗi người có một vẻ đẹp riêng mà .Không giống nhau mà .
Nga nghe tôi nói như vậy thì chỉ cười mà không nói gì.Nhặt rau xong thì Nga nói :
-Tối nay qua ăn cơm với em . Một mình ăn lách cách ra .
Tôi mỉm cười mà bảo :
-Có món gì mà mời anh ?
-Như bình thường thôi , chẳng có món gì cả đâu mà .
Tôi chỉ cười rồi gật đầu . Một lúc sau thì Ngọc cũng đi dạy về. Cả ba chúng tôi ăn cơm rồi ngồi nói chuyện với nhau một chút . Câu chuyện xoay quanh chủ đề trường lớp rồi cuối cùng cũng đi đến chủ đề tình dục . Nhưng chỉ nói thoáng qua thôi vì tôi còn phải đi dạy nữa .
Hôm nay đến học thì thấy Lan búi tóc kahs là cao , còn Thục và Trinh với Hồng thì bình thường nhưng đều xinh xắn cả . Đặc biệt là Thục để hai cái bím tóc trông khá nhí nhảnh .
Hôm nay tôi dạy bài « Mảnh trăng cuối rừng » . Một tác phẩm của Nguyễn Minh Châu . Một tác phẩm khá là thú vị.
Dạy đến tầm chín rưỡi tối xong thì Lan, Hồng cùng với Trinh cũng đi về . Tôi ngồi nói chuyện với Thục và lên nhà nói chuyện với bố mẹ Thục một chút rồi cũng về . Mỉm cười nghĩ chắc là Lan cũng đợi tôi .
Quả thật đi được vài bước thì Lan đã nhảy ra và vỗ nhẹ vào vai tôi mà nói:
-Nói chuyện gì với bố mẹ của Thục mà lâu vậy anh ?
-Hì thì nói chuyện học hành thôi mà . Thế đợi anh có chuyện gì vậy ?
-Nhớ anh quá nên muốn gặp .
-Vừa học xong thì đã nhớ rồi à ?
-Ừ nhớ lắm.. !
Dưới ánh trăng vằng vặc . Lan đi sát tôi , nắm nhẹ lấy tay tôi mà đung đưa nhẹ nhẹ . Mùi hương tóc đưa nhẹ vào mũi tôi làm cho tôi thích lắm. Thong thả đi với nhau thì Lan khẽ lí nhí mà nói :
-Anh Tuấn ơi em nhớ mùi của anh ?
Hơi ngạc nhiên tôi hỏi :
-Mùi gì thế ?
-Mùi của anh ấy , thế anh không nhớ mùi của em à ?
-Có chứ ! Nhớ lắm, thèm cái mùi ấy lắm đấy nhưng mà sợ ai biết được thì chết !
-Hì hì ! Ăn vụng thế mới hay . Ra đầu làng đi anh , hôm nay em xin phép về muộn chút rồi không sao đâu .
Cơn hứng tình bên trong con người tôi cũng trỗi dậy , được Lan mời gọi như vậy làm tôi thích lắm . Không thể nào mà cưỡng lại được . Tôi nói :
-Ra ngoài đấy cho anh ôm hả ?
-Ừ ! Cho hết luôn !
-Nhưng nhỡ người làng ra biết thì sao ?
-Vào trong cái chòi mà xây tránh mưa ấy , chẳng ai ra đấy đâu , mà ở đấy có cái sập gỗ rồi , ngồi ở đấy cũng thích .
Tôi mỉm cười rồi cả hai sánh bước trên đường làng đầy ánh trăng . Ra đến cái chòi đất để trú mưa . Tôi với Lan ngồi , để cặp sang một bên rồi tựa vào vai nhau nhìn ra đồng lúa . Vẫn ôm như vậy nhưng tôi chầm chậm mà luồn nhẹ nhàng vào trong cái áo đồng phục của Lan . Ngạc nhiên vì Lan không mặc áo lót . Quay sang tôi hỏi nhẹ :
-Sao không mặc áo lót à ? Lúc dạy anh thấy em mặc áo mà ?
-Thì lúc ra ngoài em cởi ra . Anh thích em mặc à ?
-Không ! Anh thích em cởi mà .
Nói xong thì hai ngón tay của tôi cũng chầm chậm mà vê nhẹ nhàng cái núm vú bé xíu của Lan . Lan cũng thích lắm dựa người vào tôi mà khẽ nói :
-Anh thích sờ ngực em không?
-Có hì hì ! Muốn bú nó như con nít nữa !
-Eo dê thế! Thầy gì mà bú tí trò kìa !
-Thì thầy nhưng cũng là người yêu mà .