Dạy xong về thì Thục , cô bé giỏi văn nhưng hay mộng mơ bảo tôi ở lại giảng cho một chút vấn đề chưa hiểu . Nên đành về nhà muộn một chút . Qua phòng của Nga và Ngọc thì đã thấy một đĩa thịt quay .
Bên cạnh là thêm một đĩa rau sống và đĩa măng muối .Thêm vào đó là nồi canh củ trông ngon lành lắm. Tôi hỏi :
-Ủa thịt gì mà trông hay hay vậy em ?
-Thịt con dúi, một loại con thuộc họ gặm nhấm đấy . Con này rất thích ăn măng tre ,với măng trúc , hôm nay em thấy có mấy đứa bán thì mua ba con về làm tịt , còn canh củ này ăn ngon lắm, em nấu với mấy loại cá đồng .
Tôi ngồi luôn xuống mâm mà nói:
-Cái này hay a ! Từ bé đến giờ anh mới được ăn những con này đấy . À mà có mời bác Học không em ?
-Có chứ ! Bác ấy đang đi mua ít rượu chuẩn bị về rồi . Mà cái bác này cũng lạ , từ khi bác ấy đi bộ đội , vợ bác ấy ở nhà không may chị bom nổ thế là mất giờ không thèm cô nào luôn mới sợ .
Đưa ngón cái ra hiệu rồi tôi bảo:
-Thế mới là người đàn ông chung thủy đấy .
Vừa nói xong thì bác Học cũng về, trên tay cầm nửa lít rượu rồi bảo :
-Nào ăn thôi nào , lâu lắm rồi mới được ăn cái miếng dúi này xem nó có ngon lành không nào? Nhìn đã sôi cả bụng rồi .
Ngọc nhí nhảnh gắp mọt miếng vào bát mà nói:
-Đây cháu mời bác .
Bác Học cười khà khà rồi rót ra hai chén, đưa cho tôi rồi vừa uống vừa nói chuyện . Bác Học nói :
-Sao đời sống ở đây khổ nhưng vui đúng không ?
-Vâng ạ , dạy ở đây cháu thấy cũng hòa đồng với thiên nhiên lắm. Nói cung là thích lắm bác ạ , không ngột ngạt như trên thành phố một chút nào .
Bác Học gật gù mà nói :
-Trên thành phố , lúc nào cũng bon chen , hồi bác phục viên bác cũng lên đó kiếm sống một thời gian nhưng thấy tính của mình không thích hợp lắm nên về . Như thế này rảnh rang chẳng phải suy nghĩ nhiều .
Tôi cũng cười mà bảo:
-Bác trông hãy còn khỏe khoắn nhỉ !
-Cũng thỉnh thoảng nhức đầu sổ mũi tí thôi chứ nói chung là cũng chẳng có gì to tát cả , mà sống chết có số mà cháu . Trời kêu ai người ấy dạ thôi.
Tôi cười rồi cũng nâng chén rượu lên nhấp một ngụm rồi cùng ăn . Công nhận là thịt con này vừa ngọt vừa thơm thật . Bác Học nói câu đó với tôi xong thì quay sang Ngọc và Nga hỏi tiếp:
-Thế hai cô này , định bao giờ lấy chồng cho bác ăn kẹo đây ?
-Cháu còn chưa, kiếm xem có ai tương đương anh Tuấn ở đây thì mới lấy . Chứ lấy phải người không ra gì thì có mà .
Bác Học nghe thấy Nga nói như vậy thì nói :
-Vậy thì lấy luôn đê . Bác là bác ủng hộ đấy !
-Ủng hộ là một chuyện nhưng mà anh Tuấn đồng ý không lại là chuyện khác nữa chứ. Hơn nữa có cái Ngọc tranh với cháu nữa mà .
Ngọc thấy Nga nói như vậy thì cũng mỉm cười mà bảo :
-Ô thế này thì phải tranh chứ.Không tranh không có được, đâu có ai dành cho mình đâu mà .
Nhìn cái kiểu cười của Ngọc thì tôi cũng thấy mọt cái gì đó ham muốn , ham muốn dục vọng vô cùng . Đang trầm ngâm chưa biết nói sao thì bác Học bảo tôi:
-Thế chọn một trong hai nào , chọn nhanh còn kịp .
Tôi mỉm cười, đặt cái chén xuống mâm rồi :
-Cháu thì sợ lắm. Chọn bên này thì mất lòng bên kia , thôi thì cháu có một lựa chọn bác xem thế nào nhé !
-Hờ hờ được rồi , nói thử bác nghe :
-Cháu là cháu muốn chọn cả hai , cho bình đằng , chẳng người nào hơn thiệt cả , bác thấy ý kiến của cháu thế nào .
Nghe tôi nói xong thì bác Học phá lên cười mà nói:
-Hích hích .. thằng này thế mà khá , cách lựa chọn thế là tuyệt vời đấy . Nhưng cũng khó đặt ra ai là bà cả và bà hai .
-Thì cứ theo ngày sinh thôi , mà ai sinh con trước thì làm bà cả .
Bác Học lại cười còn Nga ở bên cạnh thì nhéo luôn một cái vào đùi tôi rồi bảo:
-Ai cho làm cái kiểu đấy , hứ chỉ được chọn một trong hai thôi , ai cho chọn cả hai người thế, mà như thế này , hai đứa em quần anh chết thì đừng có mà kêu đấy nhé. Lúc đấy lại bảo là hai đứa em ác .
-Ác thế này chứ ác nữa cũng chơi !
-Còn lâu nhé . Không bao giờ có chuyện đó đâu nghe chưa .Em còn lâu thì em mới đồng ý nhé. Có cái Ngọc đồng ý thì đồng ý thôi nhá .
Tôi chỉ cười mà không nói gì , nhìn hai cái bầu vú trắng trắng lấp ló sau cổ áo làm cho tôi thích lắm rồi . Hơi rượu vào người càng làm cho tôi thấy đã hơn Nâng cốc nói chuyện với bác Học về chuyện đời , chuyện người đến một rưỡi chiều thì bác Học cũng về phòng bảo vệ của mình , còn tôi thì cũng về phòng của mình .
Nga với Ngọc thì ở phòng thôi cũng không sang . Hôm qua làm với Ngọc như vậy nhưng bây giờ thì tôi vẫn thèm vô cùng , con người cũng bấn rứt không thể nào chịu được nữa rồi. Tuy vậy vẫn kìm nén. Chợt nhớ hôm nay có buổi phụ đạo cho nhóm học sinh nữ của tôi .
Soạn lại giáo án rồi tôi sang mà bảo Nga :
-Tối nay anh xin bữa cơm được không nào?
-Được chứ , có sao đâu mà , tối nay anh sang ăn cơm với tụi em cho vui. Mà tối anh đi dạy kèm mấy đứa à ?
-Ừ ! Thấy bọn nhóc ham học cũng thích . Hì hì !
-Dậy thêm ở đây thì không có được tiền như ở thành phố đâu . Mà có thì cũng chỉ được bồi dưỡng nải chuối , mấy kí gạo thôi đấy.
-Mình dạy , miễn là các em ấy học thôi chứ có cần gì mấy em ấy trả ơn đâu mà . Đúng là em , đầu óc của em về thành phố dạy kiếm ăn được đấy nhỉ .
Nga không nói gì mà chỉ mỉm cười mà thôi . CHúng tôi nói chuyện một lúc thì tôi về phòng của mình làm việc tiếp còn Nga với Ngọc thì cũng chuẩn bị nấu cơm . Ăn sớm rồi tôi đi bộ qua nhà của Thục . Chỉ có Thục ở nhà , bố mẹ có đám giỗ nên chưa về . Vừa thấy tôi thì Thục đã bẽn lẽn nói:
-Em mời thầy vào ,tụi cái Lan và cái Trinh đến muộn thầy ạ !
-Vậy à ? Thế ngoài môn văn của thầy , các môn khác em có học phụ đạo không?
-Cũng có nhưng thỉnh thoảng thôi , vì mấy thầy ở đây có vợ con rồi nên cũng khó mà bọn em cũng chỉ cố gắng học tầm này thôi vì còn công việc đồng áng , nhiều việc nữa . Không có thời gian .
-Kiểu gì thì cũng phải để thời gian mà học chữ. Có cái chữ, sau này đỡ khổ .
Nhìn Thục tôi thấy càng xinh gái , mái tóc dài gội bằng bồ kết đúng kiểu thôn nữ. Tôi ngắm mảnh vườn vó cây hoa móng rồng nở những chùm vàng chóe rồi tôi bảo:
-Hoa này thơm giống mùi mít nhỉ .
-Vâng ạ !Em cũng thích ngửi mùi này lắm. Đã không thể nào mà chịu được luôn . Mà thầy cũng thích hoa này à ?
-Thầy thì thích mùi hương của nó thôi chứ không thích hình dáng của nó lắm. Mà em xinh gái thế này chắc trong trường cũng có nhiều bạn trai để ý lắm nhỉ .
-Có thì có mà , nhưng em không thích , nói chung chuyện tình cảm giờ hãy còn trẻ con , em cũng chẳng muốn nghĩ đến.
Tôi cười mà ngắm những nét ngây thơ của Thục. Một em học sinh quê hiền hiền ngoan ngoãn . Ngồi một lúc thì Lan ,Trinh với Hồng cũng đến . Lan nhí nhảnh bảo :
-Hôm nay học xong thầy qua nhà em chơi nhé !
-Có chuyện gì mà tự dưng lại rủ thầy qua nhà em chơi .
-Thì qua nhà em một chút , xem nhà em thế này mà . Không được hả thẩy ?
-Được. Thôi chúng ta vào học đã .
Dưới ánh đèn heo hắt , tôi lại giảng những bài văn , những kiến thức mà tôi có cho các em . Nhìn ai cũng mở to mắt ra nghe giảng của tôi làm tôi thích lắm. Đến tầm tám rưỡi tối thì tôi cho nghỉ . Lan đã nhí nhảnh nói :
-Nào qua nhà em chơi một chút đi thầy .
-Ờ thì đi .
Tôi cùng với Lan về nhà . Nhà Lan cũng tương đối là khang trang so với những hộ nông dân ở dưới này . Vườn cũng rộng , nhà Lan có kinh doanh thêm bằng nuôi thỏ bỏ mối cho các nhà hàng trên thị xã nên cũng phần khấm khá .
Mỉm cười tôi hỏi:
-Tụi thỏ này nuôi cũng dễ em nhỉ ?
-Vâng thầy ạ , nhưng phải xa nhà , chứ gần , nó hôi lắm không chịu được.
Gật gù rồi tôi hỏi tiếp :
-Thế bố mẹ đâu em ?
-Bố mẹ em có công chuyện sang nhà bà ngoại . Hai đứa em em chắc lại chạy đi chơi ấy mà , thôi mời thầy vào trong nhà .
Tôi vào trong nhà , ngồi phòng khách ở gian giữa thì công nhận cũng được .Khoảng sân khá rộng lát gạch đỏ trông khá là đẹp .Tôi ngồi thì Lan rót cho tôi một cốc nước trà xanh rồi tủm tỉm bảo tôi :
-Đợi chút em bắt cho thầy đôi thỏ . Mai với ngày kia , được nghỉ thầy làm thịt .
-Nhưng mà thầy biết làm thịt mấy con này đâu em ?
-Dễ mà thầy , thế thì mai thầy có nhà không , tụi em kéo sang liên hoan .
Tôi cười khà khà mà bảo :
-Được thôi ! Mai cả trường được nghỉ thì qua nhà thầy liên hoan . Hướng dẫn thầy làm mấy con này luôn nhé .
-Vâng ạ, thế thầy có ra xem không thầy ?
-Tối này thì xem làm sao được em ?
-Không sao mà , tối như thế này thì bọn này nó mới nhát , xem dễ lắm thầy mà chỗ đó cũng sáng .