Sơn lặng lẽ làm theo. Trong khi đó, bằng một vẻ tự nhiên thị cởi chiếc áo đang mặc ngay trước mặt Sơn. Lúc đó đôi mắt sau hàng mi dài của thị long lên một cách tinh quái. Còn Sơn, có thể nói phải khó khăn lắm anh mới rời mắt khỏi thân hình trắng nõn của Thúy để cúi xuống với con mực đang xé dở…
– Anh Sơn! Thúy nhỏ nhẹ gọi anh
Sơn quay lại sững sờ. Thuý đứng trước mặt anh thật tuyệt vời, trần trụi. Thân hình của cô dưới ánh sáng mập mờ trong căn lều trông như một bức tượng thần vệ nữ, thật khiêu gợi. Bộ ngực nở nang với đôi nhủ hoa trắng hồng trông như hai trái đào tiên, phía dưới cái eo thon thả là một vệt lông đen tuyền u lên. Cặp đùi thon chắc trắng nõn nà thẳng tắp. Sơn gần như nghẹt thở trước thân thể của Thuý.
Thuý bước đến nắm tay Sơn đặt lên ngực mình. Một thoáng rụt rè rồi anh úp trọn bàn tay lên bầu ngực Thuý. Cặp nhủ hoa săn cứng lại trong lòng bàn tay Sơn. Một tay Sơn vuốt ve hết bên này đến bên kia vú Thúy, còn tay kia thì lần dần xuống gần háng ve vuốt nhẹ nhàng đám lông đen tuyền, óng mượt.
Thúy nhìn Sơn và mĩm cười. Anh hôn nhẹ lên môi cô rồi cổ và từ từ hạ xuống đến vú. Anh hôn khắp cả bầu vú rồi hôn phớt lên nuốm vú, rồi anh mút anh nút. Trong lúc đó, bàn tay anh banh hai mép âm hộ mọng nước ra ấn ngón tay vào, cảm giác nhớt kẹo bọc lấy ngón tay khi nó chui sâu vào cửa mình Thúy. Cô thở hắt ra khi gần như một lượt ba ngón tay anh chui thẳng vào người. Dâm khí tuôn ra ào ạt ư ớt đẩm cả bàn tay anh và lan ra cả hai bên bẹn làm đám lông bết lại bóng lưỡng.
Dường như không muốn kéo dài thêm nữa, Thúy vội nằm ngữa ra vòng tay kéo ghì anh vào lòng mình. Cô cầm lấy dương vật của anh ấn vào âm hộ mình. Một khoái cảm kỳ lạ tựa như một luồn hơi nóng bức khó chịu di chuyển khắp cơ thể Sơn, đầu óc buốt cả lên khi lỗ âm đạo bó thít lấy dương vật. Sơn bắt đầu nhúc nhích cái mông, dương vật anh từng chút một chui vào cái lỗ be bé sâu thẳm ở háng Thúy. Toàn thân anh run bần bật khi âm đạo Thúy xiết chặc lấy dương vật làm anh không tài nào ấn vào sâu hơn nữa, bằng một cố gắng nghẹt thở Sơn nhấn mạnh. Một cảm giác khoan khoái khi anh cảm nhận các thớ thịt quanh âm đạo bắt đầu mọng nước, giãn ra để đón nhận trọn vẹn cái dương vật. Mông anh bắt đầu chuyển động lên xuống thật nhịp nhàng và từ miệng Thúy cũng vang ra những tiếng rên đều đặn với từng cái thụt ra thụt vào của dương vật.
– Ah… ah… anh ơi… Sơn ơi… ah… ah!
Anh nhịp đều đều rồi mỗi lúc một nhanh hơn. Một lúc sau, hơi thở của Sơn bắt đầu trở nên nặng nhọc. Anh càng lúc nhịp càng nhanh hơn, mạnh hơn. Nắc như điên như cuồn. Hơi thở dồn dập đứt quảng. Một cảm giác phừng phừng trong người, bầu dái thít cứng nhưng bên trong lại sôi sùng sục một luồn chất lỏng như chực bung ra. Sơn nhấn mạnh hơn nữa, sâu hơn nữa rồi bổng nhiên lỗ chân lông anh nở to hàng triệu sợi lông dưng đứng lên, toàn thân như phân ra từng mảnh và cảm giác như cơ bắp được tiếp thêm sức mạnh. Anh hẩy một cái thật mạnh, cằm bạnh lên :
– Ahhhhhhhhh!!!!!!!!!!!
Cũng ngay thời điểm tiếng rên vừa bật ra khỏi cổ họng. Một đợt tinh như bùng nổ từ đầu dương vật bắn thẳng vào trong âm đạo Thúy, nó cứ tuôn tuôn mãi làm anh có cảm giác như chưa bao giờ mình xuất tinh nhiều như vậy. Khoái cảm từ từ dịu đi nhưng vẫn còn ngầy ngật trong con người anh. Sơn vẫn nằm yên đè lên trên bộ ngực của Thúy. Một cảm giác êm ái nhẹ nhàng đi sâu vào tâm hồn và anh thiếp đi lúc nào không biết…
*
* *
Đêm lặng lẽ xuống.
Sự ồn ào ban ngày đã nhường chỗ cho sự êm ả của núi rừng. Bên dưới những tàn lá lao xao chỉ có tiếng suối chảy róc rách. Trong những căn lều ở ven suối, mọi người đã ngũ yên sau một ngày làm việc mệt nhọc.
Nhưng nếu tinh mắt, người ta sẽ nhận thấy lẫn trong tiếng lá lao xao đang có những âm thanh sột soạt trên lớp lá khô. Dưới ánh trăng mờ ảo ở một quãng trống, có những bóng người lom khom cắp súng di động. Trong số đó, ngoài bọn Bảo còn có một tên tóc tai bù xù cắp khẩu AR. 15. Hắn tên là Seng.
Hận thì thào vớii tên Seng :
– Tụi nó ở trong hai cái lều liền nhau đó!
Gã Seng gật đầu. Sau khi đã vạch lá quang sát toàn bộ khe Rùa Vàng, hắn nói khe khẽ :
– Tao, thằng Bảo và thằng Hận vô, Thằng Hoàng cảnh giới. Đứa nào chống cự, bắn ngay!
Sau mệnh lệnh, đó cả bọn tiến đến khe Rùa Vàng.
Trong căn lều nhỏ, Sơn giật mình quay sang Thúy. Cô vẫn còn thức. Họ nằm bên cạnh nhau, trên người đắp tấm chăn mỏng. Sơn im lặng nghĩ ngợi.
Trong bóng tối mờ mờ, Thúy quay sang choàng tay qua cổ Sơn :
– Anh đang nghĩ gì?
Sơn nói mà không nhìn sang Thúy :
– Không… Có lẽ không thể sống như thế này mãi được.
Thúy nhíu mày, hỏi lại :
– Nhưng tại sao thế?
– Anh không quen cuộc sống giành giật như thế này. Mà ngay cả em nữa. Em sẽ sống như thế này mãi sao?
Câu nói đó đã chạm đến nỗi suy tư thầm kín nhất trong lòng Thúy. Cô khẽ thở dài. Hai người im lặng, mỗi người theo đuổi ý nghĩ riêng của mình. Một lúc sau, Thúy khẽ nói :
– Anh ráng chịu một thời gian nữa… Chúng mình sẽ đi khỏi nơi đây.
– Nhưng mà đi đâu?
– Em sẽ mua một căn nhà ở thị trấn. Hai đứa mình sẽ làm lại từ đầu nghen.
Sơn im lặng không nói. Thúy cũng im lặng. Có thể thấy tiếng gió rì rào qua khẽ lá, tiếng côn trùng khi lắng khi dậy lên như một giàn hợp xướng nhiều bè…
Đang nằm im, Thúy bổng nhỏm dậy nghe ngóng một lát rồi đứng hẳn lên. Thị nhanh nhẹn mặc quần áo vào. Sơn cũng nhỏm dậy vội vã mặc quần áo. Trước khi bước ra khỏi lều Thúy hơi lưỡng lự một lát rồi đi lại góc lều, lấy một cái túi nhỏ, nặng trĩu trong góc, giắt vào người.
Đúng vào lúc hai người vén cửa định bước ra ngoài thì một bóng đen nhảy vọt đến, đứng chắn ngay bên ngoài. Ngay sau đó tiếng quát khàn khàn
– Tất cả nằm im!
Một thoáng lặng đi. Ngay sau đó, Thúy và Sơn lùi lại và lao qua tấm vải căng ở phía sau lều, đúng vào lúc đó một loạt tiểu liên nổ giòn, xối thẳng vào chiếc lều mà họ vừa thoát ra.
Sơn thoáng thấy bóng Thúy lao vừa giữa những bụi cây. Anh cũng vội vã lao theo. Trong bóng tối dày đặc, Sơn chạy như hóa điên vào trong rừng sâu.
Trong khi đó, từ trong lều của mình hai loạt đạn đã dựng Phi và Khải chồm dậy. Hai đứa chồm dậy. Bằng một cú nhảy bạt mạng, Phi vọt lên đánh hai đầu gối vào lưng tên nổ súng đang quay lưng lại. Ngay sau đó, hắn cũng lao thẳng xuống suối và chạy khuất vào bóng tối. Khải cũng vội vã chạy theo Phi. Nhưng một loạt tiểu liên đã làm cho hắn đứng khựng lại. Sau một lát chới với. Khải té úp mặt xuống dòng suối.
Từ trong những chiếc lều, những kẻ đào vàng lao tứ tung ra ngoài trong nỗi hoảng sợ điên dại. Họ lăn, họ lao bừa vào những gốc cây để ẩn nấp. Trong cảnh hỗn loạn đó, thỉnh thoảng sau những tiếng súng vang lên là có một bóng người ngã nhào xuống. Hàng chục người lao vào nhau, dẫm đạp lên nhau. Trong khi đó, Seng cùng bọn Bảo tranh thủ cướp đồ đạt, nhét vào trong những chiếc ba lô. Một lát sau, cả bọn lẫn nhanh vào các bụi cây, biến mất bỏ lại sau lưng những chiếc lều bốc cháy.