“Bính boong!”- Tiếng chuông cửa làm tôi giật mình thức giấc. Tôi vô cùng hoảng hốt khi thấy mình hoàn toàn trần truồng. Nơi âm hộ tôi đau ê ẩm. Tôi đưa tay xuống sờ âm hộ và nhìn thấy có vết máu. “Bính bong!”- Tiếng chuông cửa lại hối thúc làm tôi quấn vội cái chăn lên người chạy ra cửa. Thì ra là An, cô thấy tôi không tham dự tiếp buổi hội nghị sáng nay nên ghé qua hỏi thăm tôi. Lúc này tôi mới biết là đã 12 giờ trưa rồi. Khi An đi rồi tôi vào phòng tắm, đầu tôi vẫn còn nhức như búa bổ, âm hộ thì đau ê ẩm. Tôi mở nước ngồi cố nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra tối qua. Nước mắt tôi đã trào ra như suối hòa vào với những giọt nước đang cố rửa sạch đi những vết nhơ đầu tiên trong đời…
Phần 2: Nghiên Cứu Khoa Học
Những ngày sau cái đêm kinh hoàng đầu tiên trong đời, thời gian đối với tôi thật nặng nề. Tôi như sống trong tù ngục vô hình. Từng nhịp thời gian như búa đập đều đặn trong tâm hồn nặng trĩu những âu lo. Đi làm về là tôi cứ ở lì trong phòng và coi TV. Chỉ có An là thường xuyên đến thăm và gọi điện nói chuyện vui nên cũng giúp tôi dần dần vượt qua được cơn trầm cảm.
Sáng nay tôi đã nhận lời đề nghị của An và Mr. Paul (gọi tạm là Ông Phương) tham gia một thí nghiệm trong một nghiên cứu khoa học của khoa Tâm Lý. Ông Phương là Trưởng khoa Tâm lý, dáng vẻ nghiêm nghị và trí thức của Phương làm tôi thấy yên tâm tham gia cuộc thí nghiệm mặc dù tôi chưa biết rõ thí nghiệm này là thí nghiệm gì. Vì vậy chiều nay tôi rất háo hức được tham gia.
Tôi tắm rửa thật sạch sẽ và trang điểm thật kỹ càng cùng với bộ đồ thật đẹp. An ghé qua chở tôi đến nhà Ông Phương, nơi sẽ thực hiện buổi thí nghiệm. Ông Phương cũng đang lo lắng chờ chúng tôi tại cửa và vui vẻ đưa chúng tôi vào nhà.
Ông Phương vội vã dẫn hai chúng tôi vào phòng thí nghiệm. Căn phòng được trang bị nhiều máy móc hiện đại và nhiều dụng cụ lạ mắt mà tôi không biết là dùng để làm gì. Ông Phương lên tiếng:
– Cảm ơn hai cô đã tham gia thí nghiệm này. Chúng ta không có nhiều thời gian và thí nghiệm đòi hỏi sự bất ngờ mới đạt kết quả tốt. Do đó tôi xin phép không giải thích nhiều và yêu cầu hai cô nhanh chóng thực hiện các yêu cầu của tôi. Sự thành bại của thí nghiệm tùy thuộc vào hai cô. Nào! Bây giờ chúng ta bắt đầu. Đây là hai bộ quần áo có gắn các thiết bị cảm ứng để cảm nhận các thay đổi trong cơ thể. Nó được nối với hệ thống máy tính hiện đại để ghi lại những phản ứng của cơ thể trong quá trình thí nghiệm. Bây giờ hãy cởi hết quần áo ra và mặc nó vào.
Tôi lưỡng lự nhưng An cứ tự nhiên cởi quần áo ngay trước mặt tôi và nhanh chóng mặc bộ đồ đặc biệt vào làm tôi cũng phải miễn cưỡng ngượng ngùng làm theo. Bộ đồ chật ních bó sát vào khắp người tôi không để hở một khoảng không nào. Ông Phương cho tôi ngồi vào một ghế thí nghiệm, chụp một cái máy gì đó vào đầu tôi, gài dây giữ chặt hai tay, hai chân và hai vai tôi vào ghế làm tôi không thể nào cục cựa được. Tôi cảm thấy hơi lo lắng nhưng đành cam chịu vì đã lỡ phóng lao thì phải theo lao. Dù sao thì tôi cũng không còn gì để mất. Tôi cứ nằm đó quan sát ông thao tác.
Ông đặt An nằm trên giường nhưng không cột chặt như tôi. Ông cũng chụp lên đầu An một cái máy nối dây chằng chịt. Ông gắn cho An một cặp mắt kính có nối dây với cái máy trên đầu. An ngoan ngoãn nằm im chờ đợi.
Ông Phương kiểm tra thật kĩ mọi thứ một lần nữa rồi bắt đầu mở máy. Tôi thấy màn hình monitor hiện lên những biểu đồ khó hiểu. Tôi hồi hộp chờ đợi… Một thời gian dài trôi qua… An vẫn nằm im không cử động. Cô ấy có vẻ như đang chìm vào giấc ngủ… Tôi lo lắng chờ từng phút từng giây… Bỗng dàn mát reo lên “Bíp bíp…!” liên hồi. Ông Phương reo lên:
– A! Bước đầu đã thành công tốt đẹp. Tiến trình thôi miên đã hoàn tất. Bây giờ tiếp tục bước thứ Hai.
Ông nhấn một nút và tiến tới gỡ dàn máy trên đầu của An ra. Cô ấy nằm im nhưng mắt vẫn nhìn chăm chăm về phía trước như trong trạng thái bị thôi miên. Ông Phương ra lệnh:
– Cô hãy tự cởi đồ ra.
– Dạ, tôi cởi đồ ra – An ngoan ngoãn đứng dậy cởi đồ trần truồng trước mặt ông Phương và tôi. Ông Phương mỉm cười đắc ý. Ông Phương ra lệnh:
– An! Cô hãy cảm thấy mình thèm được hành hạ và làm tình.
– Dạ! Tôi đang thèm muốn được hành hạ và làm tình.
Ông Phương lấy ra một cái roi quất vào mông An thật mạnh. “Ah!”, An kêu lên đau đớn nhưng nét mặt lại sung sướng. Ông tiếp tục quất, An vẫn rên la sung sướng… Ông đè An nằm xuống đất, bú mút âm hộ cô một lúc rồi banh hai chân cô ra và nhét vào đó một con cu giả. Con cu vừa rung rung vừa ngọ nguậy trong âm hộ cô trong lúc ông Phương vừa cắn vừa nhéo đầu vú cô. An vẫn cứ rên rỉ vẻ thật sung sướng… Một lúc sau, ông Phương đem ra một vật tròn tròn bầu dục treo lủng lẳng trên một sợi dây gắn với một công tắc. Ông bấm thử thì nó rung lên nghe “Ro ro…” như có motor chạy bên trong. Ông nhét luôn nó lọt thỏm vào hậu môn An vào bật công tắc. An quằn quại cả người vì sung sướng.
Trong lúc An đang quằn quại rên la thì ông Phương cởi hết quần áo trần truồng trước mặt tôi. Tôi xấu hổ định quay mặt đi nhưng không được vì cái máy đã giữ chặt đầu tôi. Tôi vội nhắm mắt lại. Nhưng vì tò mò không biết chuyện gì đang xảy ra nên chẳng bao lâu sau tôi phải mở mắt ra xem diễn biến trong phòng. Lúc này, ông Phương đang nằm ngửa trên sàn, An đang bò sấp dưới chân ông, hai cái vật kia vẫn còn đang ngọ nguậy rò rè trong âm hộ và hậu môn An. Cô đang bú dương vật ông Phương, còn ông Phương thì đang lấy tay đánh chan chát vào hai mông cô… Cô không thấy đau đớn mà còn cảm thấy sướng tột cùng. Tôi có cảm giác như vậy vì thấy nước dâm thủy của An đang rịn ra ngoài ướt bóng cả con cu giả… Một lúc sau, An đang bú dương vật Phương bỗng dừng lại há hốc miệng rên lên vẻ sướng khoái cực độ: “Á…Á…a…!!! Sướng quá tôi sắp ra rồi…!”. Cô nằm vật ra sàn nhà banh rộng hai chân vừa rên vừa thở hổn hển vì sướng. Ông Phương bật dậy rút nhanh con cu giả ra. Dòng khí trắng sệt phún phún ra từ trong âm hộ chảy xuống sàn nhà… Còn đang mơ màng thi An đã phải chịu dương vật to tướng gân guốc của ông Phương nhét vào thụt lia lịa…
Lúc này, dường như cơ thể tôi đang căng ra chật ních bộ đồ vì những cảnh trước mắt đang kích thích tôi cực độ. Bỗng đâu bộ đồ như rung rung lên khắp người tôi. Thình lình tôi thấy mát lạnh nơi cửa mình và phần ghế dưới chân tôi từ từ di chuyển ra hai bên làm banh rộng hai chân tôi. Tôi không thể nào khép lại được. Tôi nhận ra rằng phần quần dưới háng tôi bị điều khiển tự động mở banh ra rồi. Một con cu giả ở dưới ghế bật lên rồi từ từ đưa vào âm hộ tôi. Tôi thóp cả gân háng lại khi cái vật kia chạm vào cửa mình. Nó hơi khựng lại vì cửa mình tôi còn chật hẹp nhưng sau một cái ấn mạnh nó cũng lọt vào được trong sự đau đớn tột cùng nơi âm hộ tôi. Tôi như chết điếng cả người. Nếu không nhờ nước nhờn chảy ướt nãy giờ thì chắc tôi đã phải đau đến chết. Nó vừa rung vừa ngọ ngoạy vừa thụt ra thụt vào trong âm hộ tôi làm cho cảm giác sung sướng dần dần lan khắp người… Trong khi đó, An vẫn đang rên la sướng khoái với những cú nhắp của dương vật ông Phương to tướng. Tôi không màng gì đến xung quanh nữa mà nhắm mắt tận hưởng lạc khoái theo từng nhịp từng nhịp của cái máy làm tình tự động này…