Thầy Bảy

Được một lúc, thầy trở dậy, và lay con bé, thầy ôm hôn nó, thầy hỏi:
– Con có cảm thấy đỡ đau bụng hơn chưa?
– Dạ …dạ ….đỡ nhiều lắm. Vậy là hết hẳn chưa thầy ?
Thầy Bảy làm bộ nghiêm trọng nói:
– Con chỉ đỡ hôm nay thôi, nhưng lần khác phải tới khám để thầy lấy cái tà ra khỏi luôn mới được. Tuần sau con đến nhé.
– Dạ …Con bé nhỏ nhẹ đáp.
Rồi thầy bảo nó mặc quần áo vào đàng hoàng, rồi dắt con bé ra phòng trên. Vừa thấy đứa cháu, bà già đã vui mừng hỏi:
– Sao rồi con, hết đau bụng chưa?
– Dạ …đỡ rồi ngoại. Nhưng thầy nói phải trở lại tuần sau tái khám …
– Tốt …tốt …vậy tuần tới con biết đường tới đây rồi con đi một mình được chứ ?
– Dạ …được.
– Tốt ! …
Quay sang thầy Bảy bà già hỏi:
– Thầy tính bao nhiêu thầy ? Nửa đêm nửa hôm làm phiền thầy qúa.
Thầy Bảy giả giọng hiền lành:
– Khỏi đi chị, tui chữa bệnh giúp đời không lấy tiền. Có điều tuần sau chị nhắc cho cháu lại tái khám nhé.
– Dạ …dạ …tôi sẽ bảo nó tới tái khám. Thầy thiệt tốt qúa….Thôi mình về …nhỏ.
– Nhỏ …nhớ tuần sau tới đúng giờ nhé! Thầy Bảy nói vọng theo tiếng bước rời khỏi của 2 bà cháu ra khỏi cổng nhà thầy. Con bé bước ra khỏi mà còn quay lại mỉm cười với thầy Bảy một cái như hứa hẹn lần sau sẽ tới.
Thầy Bảy nhìn theo cái mông con bé chặc lưỡi:
– Con bà nó …nhỏ này nhỏ xí mà dâm dã man.
Đúng một tuần sau …
– Tuyết à?
– Dạ …ngoại gọi con!
– Hôm nay là đúng một tuần rồi đó, con có nhớ cái ông thầy Bảy dặn con lại khám cái bụng không? Lát nữa ngoại đi chợ chiều mua đồ về nấu cơm tối, còn con thì coi đi qua cho ổng khám lại đi nhe, để hông thôi nó lại đau nữa.

Tuyết “dạ” một tiếng nhỏ vừa mỉm cười nhớ lại cảnh một tuần trước ông thầy Bảy đã lợi dụng làm tình nó làm thân thể nó nóng bừng lên. Con gái mà, không đụ đéo thì thôi, hễ mà biết mùi đụ đéo rồi là vắng thì nhớ, lồn ngứa chịu không nổi.

Ngoại Tuyết vừa bước ra khỏi nhà, con Tuyết đi vội ra sân sau tắm. Nhà vốn nghèo nên cái buồng tắm của nhà Tuyết chỉ vỏn vẹn được che bằng mấy cái bao bố ny-lông mà thành. Khép cửa cái buồng tắm, Tuyết từ từ cởi hàng nút áo, nó dừng lại ngắm nhìn thân thể nó, nhất là cặp vú. Con gái qua một lần đụ đéo, có hơi trai cái là các bộ phận sinh dục phát triển thấy rõ, con Tuyết để ý thấy vú nó hình như lớn hơn tí so với trước, cái đầu vú hồi trước nhỏ bằng hạt tiêu, bây giờ cũng được lớn ra cỡ ngón tay út của nó. Lột luôn cái quần đang mặc, Tuyết treo nó trên cái đinh đóng trong buồng tắm. Tuyết soi mói nhìn xuống hạ thể của nó, lấy tay nhè nhẹ xoa lên chiếc mu xinh xắn, rồi nó ngồi ịch xuống trên cái nền bê tông lót phía dưới. Tuyết lấy ngón tay trỏ nó vạch dài một vạch từ dưới lồn lên qua khẻ lồn, một cảm giác sương sướng thoáng qua. Thấy đã, nó bạo dạng lấy ngón tay trỏ đó thọt luôn vào trong lồn, nó đang tưởng tượng ra con cặc của thầy Bảy khi nọ chạy ra chạy vô trong lồn của nó. Con Tuyết cũng làm y như vậy, nó lấy ngón tay trỏ thọc ra thọc vô trong lồn …ôi ….sướng …sướng …nó thốt lên… Được một hồi thì nước dâm thuỷ trong lồn của Tuyết cũng chảy ra lênh láng.

Tuyết múc nước trong chiếc lu bằng gáo dừa nó để những giòng nước nhè nhẹ chảy từ trên vú, một tay chế một tay thoa, vừa kỳ cọ cặp nhũ hoa Tuyết vừa se se đầu vú. Cái đầu vú của nó, mỗi khi nó đụng tới là cứ như thấy có một cảm giác nhồn nhột nhưng sương sướng đến tê người. Tuyết thôi ý định dọc cơ thể mình, nó biết nó còn phải trở lại nhà thầy Bảy chiều nay để khám. Mà thực ra cả tuần nay nó đâu còn đau nữa đâu mà khám, nhưng Tuyết bị thầy Bảy đụ một lần làm nó nhớ mãi. Chiều nay nó trở lại chắc nó sẽ đè thầy ra mà chơi chứ không phải để đến phiên thầy Bảy.
Chọn cho mình một bộ đồ thật đẹp, Tuyết cũng chả cần mặc quần xì líp gì cả, ngay cả nịt vú nó cũng không mặc. Lúc này con Tuyết mới trông xinh làm sao, vú móm nó cứ ngồn ngộn ra đó. Chảy vội mái tóc, Tuyết bước vội ra khỏi nhà thẳng tiến đến nhà của thầy Bảy.

*
* *

Không biết có phải trời phạt thầy Bảy không, chứ thầy Bảy để ý từ dạo chơi con bé còn trinh thì khách của thầy cũng vắng dần. Từ ngày được chơi con bé còn trinh thầy khoái quá, thầy không ngờ có một ngày mà thằng già thầy lại thịt được con nhỏ điện nước đều đầy đủ hết chứ. Thầy giận chính bản thân thầy “dại quá … sao không hỏi nhà cửa bà cháu nó ở đâu ..để có gì kiếm chuyện ghé thăm…để …”, cả tuần nay người thầy bức xúc quá, công nhận cái lồn con nhỏ này nó bót thiệt, đút vào khó còn hơn gì nữa. Hơn nữa bót quá làm thầy Bảy cũng mau ra quá chừng, tại cái lồn trinh nó như cái gọng kềm chặc, siết lấy con cặc thầy vuốt riết mà …khí phải vọt ra thôi.

Chiều nay vắng khách quá, thầy Bảy khép hờ cửa trước lại rồi đi ra sau nhà tắm cho mát.

Được một hồi thì con Tuyết tới. Tuyết thấy cửa trước thầy khép hờ, nó không biết thầy có ở nhà không, nhưng nó đoán là thầy có ở nhà, chứ vì lẽ đâu mà đi vắng lại không khoá cửa. Nó kêu khẽ vừa đủ nghe:
– Thầy ơi ….thầy ơi …

Không có tiếng trả lời, nó vội đẩy cánh cửa ra và bước vào trong, nó không biết thầy có ngủ bên trong không, nên vội đi thẳng tới căng buồng của thầy, chỗ mà tuần trước thầy Bảy dắt nó vào. Căn phòng của thầy tối u u, nó không thấy thầy trên giường, nhưng bỗng nó nghe vọng lại từ đằng sau tiếng dội nước và giọng của thầy văng vẳng ngâm:
“Nếu biết rằng em đã có chồng …ứ ư ….
Anh về cắt cặc thả trôi sông …ứ …ư …
Cặc anh lơ lững trên dòng nước ứ ư …
Em nhìn em có thấy tiếc không …ư ư …hà hà …”

Con Tuyết nghe được mà không khỏi nín cười. Nó không ngờ thầy Bảy già mà mất nết quá, hát tục tỉu không hà, bài thơ của người ta mà thầy đưa cặc, đưa cu vào. Tuyết ngã người nằm xuống trên cái giường mà bữa trước thầy Bảy đã đè nó ra làm tình chờ thầy Bảy trở vào. Nằm được một lát thì thầy Bảy bước vào buồng thầy…
– Ơ …kìa …dạ ..thưa thầy ..

Thầy Bảy hết hồn, mới tắm xong, không mặc gì cả, thầy để trần truồng như nhộng bước vào phòng. Tuyết thấy thầy trước chào làm thầy hết hồn. Thầy cũng quên phứt cha nó đi là thầy đang trần truồng trước mặt Tuyết. Chợt nhớ lại, thầy tính bụm lại che hạ bộ, nhưng chợt nghĩ Tuyết cũng đã thấy của quý của thầy và thầy cũng thấy hết tỏn tòn teng toàn thân của nó rồi còn gì. Quyết định thế thầy cứ để cặc dái tồng ngồng, không thèm che đậy, thoáng để ý tí, thầy thấy con bé có vẻ mắc cỡ, thầy vội trấn an:
– Có gì đâu con, ta với con không phải đã thấy nhau hết rồi sao? Hè hè ..
Nói xong thầy Bảy quơ lấy cái khăn lau mình cho khô. Cũng chưa gấp mặc quần áo vào, thầy Bảy tênh hênh cặc dái, ngồi xuống cạnh Tuyết, tay thầy rà nhè nhẹ lên mình con Tuyết hỏi:
– Con thấy sao? Hỗm rày hết đau chưa?
– Con đâu có bị đau gì! Bị đau là đau bữa đó thôi, chứ hỗm rày con không thấy đau nữa.
– Ờ …ờ ..vậy hả? Ừa …thầy chưa biết tên con…con tên gì?
– Dạ …con tên Tuyết.
– Ờ ..ờ …Tuyết… Ờ …thôi con cổi đồ ra luôn đi để thầy khám lại cho chắc ăn nhe!
– Dạ …

Previous page 1 2 3 4 5Next page
Back to top button