Tâm hồn học sinh

Tôi ngồi cuối lớp, khẽ ngẩng lên nhìn ra ngoài cửa, mà vẫn chưa thấy ai vào, trong khi đó bà chủ nhiệm đang đưa tay ra phía ngoài cửa, giống giới thiệu khách qúy thế

Thằng Hiếu Xổi ngồi đầu bàn, ưỡn người ngó ra khỏi cửa, rồi tôi thấy nó bịt miệng, vãi thằng này đúng bệnh, tự dưng bịt miệng thế, không lẽ bạn mới kia đẹp trai hơn tôi sao , lớp hiếm người đẹp trai quá mà, giờ thêm thằng đẹp trai nữa là đủ để sánh vai với đệ nhất mỹ nam Tùng này rồi haha

Sao lâu vậy, mất cụ nó 10 giây rồi, làm ăn gì lề mề vãi, có vào lớp thôi mà cũng lâu, hay xấu trai quá không giám vào. Ùi thằng này độc đáo a

Rồi bóng người đó cũng vào, tôi nín thở chờ đợi, mà không hiểu sao mấy bộ phim Ấn hay có đoạn nín thở này nhỉ, nhưng mà lúc đó tôi có biểu hiện gì đâu, thôi thì viết vào cho câu chuyện thêm đặc sắc.

Một bạn nam bước vào, tôi nheo mắt cố nhìn thì…ơ đệp mẹ thằng Tiến mày vô lớp làm éo gì, má thằng cho nó troll đồng bào, mày thì mới cái cứt gì, chai mặt từ thời napônêông ỉa cứt vuông rồi. Thằng chó vào nhanh mẹ nó đi, cứ đứng ở cửa vẫy tay con mẹ gì, mà thằng học sinh mới đâu, ui vào mẹ nhanh lên, sốt hết cả ruột lẫn gan.

Thằng Tiến cười cười nói cái gì đó ở bên ngoài, nó đưa tay ra, vì lúc đó tôi ở góc khuất bị cánh cửa che lên không biết nó làm gì. Rồi nó quay lại, tay nắm ai đó. Tôi dừng mọi suy nghĩ chửi nó, tôi cảm thấy hình như học sinh mới này rất quen thuộc, à phải nói là mới quen. Và khi con người đó lộ diện, tôi thờ dài, phán đoán đã đúng

Gái đã thay đổi kiểu tóc, thả tóc mái xuống, có hai sợi tóc dài ở hai bên tai. Gương mặt hơi đỏ, có lẽ vì xấu hổ. Thằng Tiến nắm tay gái đứng giữa bụng giảng, nó xin phép cô rồi vênh mặt lên trời nói “Chào các bạn, đây chính là học sinh mới sẽ đến học cùng chúng ta, mong các bạn cho Tiến cùng bạn ấy một tràng pháo tay được không?”

“bộp bộp bộp”

Mẹ mày, nhìn mày hãm lắm, tao vỗ tay chỉ cho Gái thôi không cho mày đâu mà tưởng bở.

Bạn gái hơi đỏ mặt, mà nhìn bạn ấy xinh quá, sao mà xinh thế nhỉ, nhưng thấy gái nắm tay thằng ml kia, tôi cảm thấy tức tức sao ấy. Gái đợi cho lớp hết nhốn nháo, gái dịu dàng nói “Xin chào các bạn, mình tên là Cao Lã Thảo Nguyên, mình rất vui khi được làm quen với các bạn, mong sau này các bạn chiếu cố ạ”

Nói xong thì cả lớp cũng xôn xao lên, nghe chúng bình phẩm mà tôi cảm thấy buồn cười. Nào là giọng Hà Nội ngọt ngào, họ thì lạ hoắc…

Nhưng tôi ấn tượng cái tên Thảo Nguyên, đồng cỏ mát lành, bình yêu và tươi tắn. Gái đẹp như Thảo Nguyên, rực rỡ như bông hoa Lan mọc ở vùng đất đó và buồn
ở đôi mắt cao nguyên.

Bà giáo giới thiệu đôi chút về gái, ấn tượng nhất chắc là gái không sinh sống ở Việt Nam mà ở bên đâu đấy, Mĩ, Nhật…Nói chung tôi cũng chả nhớ, tính hay quên thôi thì gán đại cái mác nước ngoài, nhưng sao gái trở về Việt Nam lại chọn cái huyện nông thôn này nhỉ, Thành Phố tươi đẹp rất nhiều mà? Chào hỏi qua loa rồi thằng Tiến cũng phắn về chỗ ngồi, ngồi xuống mà nó còn vẫn tay, mỉm cười nữa chứ. May cho nó là hôm nay tôi ăn chay ấy, nếu không hai tông bánh mì nhét vô cái mặt cười khốn nạn của nó rồi.

Phần đặc sắc cũng đến, bà giáo sẽ sắp xếp chỗ ngồi cho gái, thằng nào thằng đấy cũng hóng hớp ra mặt, nhưng tôi thì chả bõ, biết thừa thể nào gái cũng được chuyển đến chỗ thằng Tiến cho xem, hix hix tủi thân quá, nghĩ mà thấy buồn, sao mình cứ ảo tưởng với người yêu của họ vậy. Năm nay cố gắng kiếm được gấu cho bọn ở làng đỡ chê Fa

Mải nghĩ quyết tâm quyết tâm đại quyết tâm, không biết tự dưng cô giáo gọi tên mình, giật mình đứng dậy ấp úng nói “em..em, cô, em”

Thế là một tràng cười to trong lớp, tôi ngơ ngác đứng như thằng đần ở trước lớp, lúc sau mới biết đéo phải cô gọi mình, xấu hổ chẳng tìm được lỗ chui, đành cười gượng, ngồi xuống, thầm rủ những thằng cười ông, cả nhà ra đường bị CSGT tóm, cho tạm giam vài ngày haha, tham vọng của mình lớn quá đi

Tỉm tỉm cười trong lòng thôi chứ ngoài mặt vẫn nghiêm túc lắm, thấy hình như mình bỏ lỡ cái méo gì đấy, chuẩn bị hóng hớt trò vui bỗng thằng Tiến đứng dậy thưa “cô, sao lại chuyển chỗ đến chỗ Tùng, chỗ em chỉ có ba người mà gần bục giảng hơn Tùng mà”

À thì ra là thế, cô muốn chuyển Gái đến chỗ mình, mà thằng dog Tiến kia nó thưa với cô giáo gọi thẳng tên mình ra, không thèm kèm chữ “bạn” cho khiếm nhã, thằng này lố thật nó ngồi dãy ngoài bàn gần chót, tôi ngồi dãy trong bàn chót, nó kêu gần bục giảng hơn, trời thiên lí ở đâu, sao không kêu thiên lôi xuống đánh nát mông nó cho tôi. Bớ

Ơ hình như cô bảo cái gì đến chỗ mình nhỉ, ặc không lẽ gái đến ngồi chỗ mình, vậy lúc nãy cô gọi tên mình chẳng lẽ…( đoạn này là tôi nghĩ ở trên lớp, về nhà đóng vô cuốn nhật kí cho thêm nhiều chữ ấy mà, miễn thắc mắc)

“bịch, bịch”

Tôi dám cá lúc đó tim của tôi đập như thế, chẳng qua nó đập 80 nhịp trên phút nhanh hơn hai chữ bịch bịch kia, hồi hộp là cảm giác của tôi lúc đó, còn pha chút gì đó tự ái. Má! Thật sự mình cũng hiểu nổi tại sao lúc đó lại tự ái nữa, có ngồi chung một chỗ thôi mà?

Gái hình như không muốn chuyển đến chỗ tôi ngồi, gái cứ ngó sang chỗ Tiến, còn thằng này mặt mày có vẻ khó chịu đây. Nghĩ cũng buồn cười, bà giáo cứ như người chia rẽ tình củm tuyệt đẹp của họ vậy. Ài ôi, không lẽ tôi là người ngăn cản gián tiếp. Giống mấy bộ phim hai người yêu nhau rồi bất chợt cô gái bị gả vào một nhà khác, còn chàng trai thì căm phẫn, nhân lúc hai người động phòng lao đến xiên thằng rể rồi Xxx cô dâu, cô dâu vui sướng quá cho luôn thằng đó. Hix hix đó là bộ phim Av tôi được thằng bạn cùng làng kể lại. Giờ đặt hoàn cảnh của mình sao mà giống thế, không lẽ Tiến thật sự sẽ xiên mình. Nghĩ thôi mà cảm thấy thốn.

Thảo Nguyên sau một lúc đắn đo, cuối cùng cũng bước về phía tôi. Tôi nhìn gái đến, khẽ cúi đầu chào tôi, rồi từ từ ngồi xuống. Ực, bây giờ nhớ lại cảm giác lúc đấy sao mà phê thế, nhìn gái ở gần như vậy, thằng ảo não như tôi lại mộng tưởng, sao gái lại chấp nhận lời của cô, không phải gái thích tôi chứ. hí hí, chuẩn cmnr.

Bỗng Tiến đứng dậy thưa cô “cô em muốn chuyển sang dãy trong, ngồi cùng Thảo Nguyên”

Cô nghĩ một hồi rồi cũng đồng ý, thằng Tiến hí hửng lắm, cặp sách chưa thu hết đã lao đến bàn cuối ngồi.

Bàn cuối của tôi thường sẽ có hai ngươì, tôi và một bạn gái khác, nhưng hôm nay bạn gái kia chắc nghỉ rồi, vì thế bàn trống những ba người, bảo sao cô lại bảo Thảo Nguyên chuyển đến. Bây giờ tôi ngồi trong kế đến là Thảo Nguyên rồi ngoài cùng là Tiến ml. Thấy chúng hí hửng vui vẻ trò chuyện mà lòng tôi đau như cắt, nước mắt đầm đìa, trời ơi thì ra là vậy, tuyệt vọng, tôi…tôi thật sự đã biết gái không có cảm tình với tôi, hức hức đã thế tôi ảo tưởng cho đẫy vào để rồi oà khóc trong lòng.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9Next page
Back to top button