Chị Linh hỏi Dì Ba :
– Hôm nay em đi chợ, Cô có cần gì đặc biệt hay không ?
– Không … không có gì …
Nhưng rồi Dì chợt kêu giựt Chị Linh lại khi chị vừa quây lưng đi về phía cổng :
– Chị chờ tôi vào thay áo. Tôi cũng đi theo chị.
Thằng Trung nhìn theo bóng của hai người phụ nữ mà lòng nghe thật khoan khoái. Hai người là hai người đàn bà đã làm cho nó hưởng được sương khoái. Dì Ba thì khỏi nói rồi, nó thầm cám ơn Ông Trời đã cho nó có được một người Dì quá tốt với nó. Kế bên đó, càng ngày nó càng thấy quí Chị Linh. Dạo sau này chị tự chăm sóc cho mình chu đáo hơn nên nhìn chị cũng có duyên hơn hẳn. Có lần Mẹ nó nghiêm nghị nói với chị :
– Cô thấy em hồng hào hẳn ra. Và cũng vui đời hơn trước. Có … lý do gì hay không vậy ?
Chị Linh ngượng đỏ bừng mặt, chị ấp úng :
– Dạ, đâu có gì đâu Cô. Được ở với Cô em rất sướng nên em vui vậy đó thôi.
Mẹ tôi lườm chị mà cười :
– Thiệt không đó !
Khi Mẹ thằng Trung bước ra khỏi nhà bếp thì Chị Linh đặt tay lên ngực thở phào nhẹ nhõm. Chị không nghe thấy thằng con trai đang tiến đền sau lưng chị. Chị giật nảy mình lên khi nó cười hì hì vào tai chị.
Chị nhăn nhó làm thằng Trung cười giễu cợt :
– Có tật thì giật mình phải không ?
Chị Linh trợn mắt lên :
– Tật gì mà tật ?
– Thì tật lên phòng em mà chơi với em đó
Chị Linh hoãng hốt nhìn quanh rồi hạ thấp giọng :
– Trời ơi, coi chừng Mẹ em còn đâu đó. Lỡ Cô mà nghe được thì chắc tiêu tùng chị rồi.
Thằng Trung lùi lại để ngắm chị :
– Mà thiệt đó ! dạo sau này thấy chị đẹp ra phết.
Chị Linh mắc cỡ, đưa tay ra véo vào tay thằng con trai.
Trên đường đi chợ Chị Linh ngó nhìn Dì Ba rồi lơ đãng hỏi :
– Em thấy Cô đăm chiu … Cô có chuyện phải suy nghĩ ?
– À … không có gì đâu mà.
Cả hai im lặng bước đi. Sau một lúc, Dì Ba ngập ngừng nói :
– Tôi biết chị có nhiều kinh nghiệm hơn tôi …
– Em không dám, em với Cô bằng tuổi nhau mà.
– Tôi nói đây là về chuyện đàn ông. Chị đã có chồng …
Chị Linh cười khúc khích :
– À, nếu vậy thì đúng là em có chút kinh nghiệm hơn Cô
Xong chị tò mò quây sang hỏi :
– Mà … Cô cần hỏi em về đề tài gì ?
Dì Ba đắn đo một lúc :
– Tôi tin tưởng chị nên mới hỏi chị đó.
– Em không nói lại cho ai biết đâu, Cô cứ hỏi em đi.
– Thì … về người đàn ông … mà khó nói thiệt đó.
– Vậy để em đoán nhe ? Cô muốn hỏi về tâm lý hay về sinh dục của người đàn ông ?
– Đúng đó, về chuyện sinh dục.
– Chuyện sinh dục hả ? thì phải nói đến chuyện khi người đàn ông được sướng.
– Ừ phải rồi … chị kể cho tôi nghe đi, thú thật là tôi mù tịt trong chuyện đó.
Hai người phụ nữ vừa đi vừa cười khúc khích nói chuyện với nhau …
Đến chợ thì Dì Ba dừng lại mà hỏi nhỏ :
– Mấy đứa con trai còn đi học … có biết được hiện tượng đó không ?
Chị Linh giật thót mình. Chị thầm nghĩ : « chã lẻ Cô Ba lại biết chuyện mình lên phòng chơi với thằng Trung ? ».
Chị rụt rè hỏi :
– Cô ám chĩ ai ?
– Không, tôi chỉ hỏi chung chung thôi để biết từ khi nào người đàn ông có nhu cầu đó.
– Thì cũng tuỳ người thôi. Nói chung chung thì từ 14, 15, 16 tuổi thì chúng nó đã có nhu cầu sinh lý.
– Lúc đó tụi nó còn đi học …
– Đúng vậy, do đó phải giải toả cho chúng nó nếu không …
– Nếu không thì sao ?
– Nếu không giải toả được thì nhu cầu đó chạy lên nảo, có thể bị điên đó Cô.
– Trời ! thiệt sao ?
– Chứ gì nữa ! thành ra tụi con trai mau biết thủ dâm để giải toả sức ép.
Dì Ba mơ màng nhìn ra xa :
– À … thì ra là vậy.
Dì hài lòng vì đã nói chuyện với Chị Linh. Dì cảm thấy an tâm : « Mình làm cho thằng Trung được sướng là giúp nó có được thăng bằng, nếu không nó có thể bị xáo trộn tâm thần như chơi ».
Dì còn thầm hảnh diện với vai trò mới của mình.
Cuộc sống lại lặng lẽ trôi qua. Ai nấy đều bằng lòng với những gì mình có, những gì mình làm. Chị Linh thì cứ vài ba ngày thì lại lên đánh thức thằng Trung để xụt cu cho nó. Chị căn dặn nó là không được quá trớn, mổi tuần chỉ được xuất khí 2 lần mà thôi. Chị có biết đâu là trong tuần thằng Trung lại còn được Dì Ba thủ dâm cho nó một vài lần đằng sau vườn. Càng ngày Dì càng thông thạo và càng thích thú khi làm chuyện đó. Sau khi xụt cho thằng Trung xong thì Dì đỏ bừng hai gò má, trong người thì cứ rạo rực bừng bừng. Dì thích cảm giác đó và cứ để nó lâng lâng cả tiếng đồng hồ sau.
Thằng Trung thì lại có một nhu cầu mới : nó muốn biết về bộ phận sinh dục của người đàn bà nhưng lại không biết phải làm sao. Với Chị Linh thì nó có hỏi một lần nhưng bị chị trợn mắt rầy nó một trận nên nó không dám hỏi tiếp. Với Dì Ba thì nó biết Dì rất nghiêm nên nó không dám đề cập đến chuyện đó.
Sau nhiều ngày suy nghĩ thì thằng Trung kiếm ra được một giải pháp : đó là con Phượng, bạn học cùng lớp của con Liên em gái nó. Con Phượng rất mết thằng Trung, thằng Trung nói gì nó cũng nghe theo. Đây không phải là chuyện tình ái gì vì con Phượng mới có 12 tuổi, đâu có biết gì về chuyện trai gái, có điều là nó thích thằng Trung một cách hồn nhiên, vô tư. Mà thằng Trung cũng ưa nó, vì con Phượng dễ thương và rất ngoan, khác hẳn con Liên, vừa loắt choắc vừa cứng đầu nên hai anh em cứ « đụng độ » nhau thường xuyên.
Thằng Trung nghĩ là với con Phượng, chắc nó sẽ dễ dàng hơn để được con Phượng chấp nhận cho nó xem bộ phận kín của con gái.
Cơ hội đến với nó khi thằng Trung dẫn con Phượng đi hái mận trong vườn. Chợt con Phượng kêu ;
– Em mắc đái quá hà.
– Thì đái đi, đừng kềm giữ, không tốt cho bọng đái đâu.
Con Phượng ngó dáo dác rồi chạy ra sau gốc cây, tuột quần ngồi xuống. Nó giựt mình khi thấy thằng Trung lẽo đẽo đi theo nó mà còn ngồi xuống nhìn. Con Phượng đứng phắc dậy, kéo quần lên :
– Anh làm gì vậy ?
– Thì anh muốn nhìn em đái chứ có gì đâu ?
Con Phượng trố mắt :
– Nhìn em đái hả ? không được đâu, kỳ cục lắm.
– Có gì đâu mà kỳ ? em với anh thân thiết với nhau mà.
– Nhưng mà …
– Anh thì đâu có gì mà giấu giếm em. Đây nè, anh đái cho em coi.
Nói xong, thằng Trung lẹ làng đứng dậy, kéo quần xuống móc con cu ra. Nó không mắc đái cho lắm mà cố gắng đái làm cho dòng nước đái cứ cà giựt, cà giựt làm con Phượng vừa mắc cỡ vừa mắc cười. Lần đầu tiên nó thấy con cu đàn ông ! nó chăm chú nhìn thằng Trung nắm con cu mà đái, tất cả đều quá mới lạ đối với nó làm nó cứ đứng đó mà ha hốc miệng ra nhìn.
Đái xong, thằng Trung cười cười :
– Đó, em thấy anh đái rồi. Đâu có gì kỳ cục phải không ? vậy em cho anh nhìn em đái đi.
Con Phượng vẫn còn chần chờ làm thằng Trung làm mặt giận :
– Thôi nếu em không chịu thì anh về đây.
Con Phượng cuống quít :
– Anh Trung, đừng bỏ em mà …