Phá trinh Dì Ba

Nhưng khi bàn tay của thằng Trung rón rén tiến đến lưng quần của Dì thì Dì thất kinh hồn vía, Dì gom hết sức còn lại của mình mà cố chận bàn tay quái ác không cho nó đi tiếp. Thằng Trung không ngờ Dì còn nhiều sức mạnh như vậy, nó cố vượt qua cái rào chắn nhưng nhất thời nó không làm gì được !
Cùng lúc mẹ thằng Trung cất giọng mà cằn nhằn :
– Em làm gì mà lục đục vậy ? để cho chị ngủ một chút đi mà …
Dì Ba hoãng hốt, lắp bắp :
– Dạ … em xin lỗi …

Thằng Trung mửng quá, nó thừa dịp Dì đang bấn loạn vì câu nói của Mẹ nó mà đẩy được tay của Dì ra để luồn bàn tay của nó vào mà chiếm ngự được mu lồn của Dì ! Nó run người lên, không ngờ hôm nay nó được cái diễm phúc đó. Mu của Dì dày đặt lông. Lông của Dì nhiều không thua gì lông của Mẹ nó, đúng là đặc điễm của những người phụ nữ trong dòng họ.

Khi thằng Trung xâm chiếm được mu lồn của Dì thì Dì sợ đến quíu tay quíu chân, Dì ứa nước mắt muốn khóc vì đã để cho cái vùng kín nhất của mình bị chinh phục. Vùng cuối cùng bị chiếm lấy làm Dì không còn cớ gì để mà tiếp tục cuộc chiến …Dì ngã người ra lưng ghế mà khóc trong âm thầm.

Thằng Trung mặc kệ Dì, nó đang sung sướng vì đã đạt được mục tiêu : mu của Dì đang phập phồng dưới bàn tay của nó. Nó mân mê vuốt ve những cọng lông dài của Dì mà thầm nhủ : « chưa bao giờ mình thấy ai có lông dài như Dì, thật là kỳ diệu !».
Rồi nó thích thú đi khám phá những ngõ ngách của vùng thiên đàng…

Dì Ba khóc một lúc cho vơi đi những cảm xúc tột độ rồi từ từ Dì bớt khủng hoảng … Dì lắng nghe những tín hiệu dễ chịu mà cơ thể Dì báo cho Dì biết … Dì cảm nhận bàn tay ấm áp của thằng con trai đang vuốt ve những vùng cực kín của Dì và Dì không khỏi rùng mình thích thú.

Thật ra thì từ lúc Dì lấy quyết định tạo ra khoãng cách với thằng Trung thì mọi chuyện thật không dễ chút nào : hình ảnh thằng con trai cứ lỡn vỡn trong đầu của Dì và Dì không thể quên được những kỷ niệm nồng ấm với nó, dư âm của bàn tay của nó trên người Dì, của môi của nó trên môi của Dì …tất cả vẫn còn rành rành ra đó. Dì tự nhủ là với thời gian mọi chuyện sẽ lắng xuống nhưng nói thì dễ mà trong thực tế thì không dễ chút nào. Có những đêm dài Dì trằn trọc ngủ không được cứ nhớ đến thằng Trung, Dì cảm nhận được mối thâm tình của nó nhưng Dì cứ cố chóng chọi vì lý trí của Dì đã lấy quyết định rồi. Rồi Dì thò tay vào sờ khe lồn của mình và xấu hổ nhận ra là mình ra nước ướt đẫm vì nhớ nhung.

Khi thằng Trung về thăm nhà lần này thì mọi chuyện càng khó khăn hơn nữa ! Dì phải làm mặt lạnh lùng xa cách với nó và Dì rất xót xa khi thấy nó buồn bã nhưng Dì biết mình phải cố giữ vững lập trường của mình.

Khi thấy thằng Trung thân thiện với con Phượng và thấy hai gia đình xích lại gần nhau thì Dì vừa mừng vừa cảm thấy bực bội. Dì mừng vì biết đó là một tình huống tốt cho thằng Trung và cho tương lai của nó nhưng Dì không khỏi bực bội một cách vô lý, đến mức có lần Dì đã có một vài câu cộc lốc với con Phượng. Tối hôm đó Dì bàng hoàng nhận ra là Dì thật ra đang ghen tị với con Phượng !

Dì cứ mong cho thằng Trung lên đường vì Dì quá mệt mõi rồi, Dì không còn sức cho cuộc chiến nội tâm của mình nữa …

Chỉ còn một ngày nữa là thằng Trung sẽ ra đi và Dì sẽ được trở lại với cuộc sống của Dì vậy mà Dì không ngờ là đến giờ phút chót thằng Trung lại bất ngờ dồn được Dì vào thế kẹt này. Và điều làm Dì hổ thẹn nhất là Dì cảm thấy như là mình đã sung sướng trong thế kẹt đó, như là mình đã trút được một gánh nặng trên vai và bây giờ mình thấy thật thoãi mái khi buông thả không cần suy nghĩ gì nữa.

Bàn tay của thằng Trung đang mở cửa cho những thao thức, những dồn nén tích tụ từ bao lâu nay được tuôn ra … Dì Ba mím môi nghe những làn sóng rạo rực đang lan toả ra từ vùng kín của mình.

Lý trí của Dì thúc Dì phản kháng một lần cuối :
– Không được đâu Trung ơi …

Nhưng câu nói yếu ớt đó chỉ là phản ứng cuối cùng trước khi Dì đầu hàng vô điều kiện.
Thằng Trung âu yếm vuốt ve khe lồn của Dì rồi khi thấy Dì đã ra nước ướt đẫm thì nó mừng rỡ bắt đầu thủ dâm cho Dì.
Dì Ba bỡ ngỡ đón nhận những cảm giác mới lạ đang lớn dần trong cơ thể Dì. Dì cảm thấy thật sung sướng.
Chợt Dì lo lắng nói nhỏ vào tai thằng Trung :
– Trung ơi, nếu mẹ Trung mà biết thì chắc mình chết mất …
Thằng Trung nhẹ nhàng kéo Dì vào lòng :
– Đừng sợ …hảy để Trung thương yêu Dì …

Dì yên lòng gục mặt vào vai thằng con trai … mùi đàn ông nồng nồng làm Dì nghe thật dễ chịu. Dì kín đáo hé hai đùi ra thêm để cho bàn tay thằng con trai được tự do hơn … và Dì hồi họp chờ đợi … chờ đợi một cái gì đó bí ẩn mà chính Dì cũng không biết là gì !

Khi khoái lạc nổ bùng trong Dì thì Dì chỉ kịp cắn mạnh vào vai thằng Trung để khỏi bật ra tiếng rên sung sướng … tiếng rên đầu đời của người đàn bà mới biết xuất khí lần đầu tiên … phải chờ đến 32 tuổi thì Dì mới biết thế nào là khoái lạc … Dì run rẩy bấu vào thằng Trung như vào một cái phao trên biển trong khi Dì bay bổng lên mây … Dì bỡ ngỡ sung sướng khám phá ra thế giới đầy ánh sáng muôn màu của tình dục sáng lạng.

Xe chở gia đình con Phượng về trước rồi thả gia đình thằng Trung xuống sau.

Ai nấy đều buồn ngủ nên nhanh chóng về phòng mình.

Chờ cho ai nấy đều yên giấc rồi thằng Trung nắm tay Dì Ba mà đi bộ ra công viên. Hai người không nói một lời nhưng hai tâm hồn quấn quít bên nhau một cách thật an bình.

Bây giờ biết được mùi vị thơm nồng của cực sướng, Dì Ba nghe lâng lâng khó tả. Chưa bao giờ Dì cảm thấy hạnh phúc như lúc này. Lồn của Dì vẫn còn tê tê thật dễ chịu trong khi tim của Dì thì tràn trề tình thương, tình yêu … Dì tự biết là từ lúc này Dì đã vĩnh viễn thuộc về thằng Trung. Suy nghĩ của Dì rất là giãn dị và cổ hủ : thằng Trung là người đàn ông đã biết được tất cả cơ thể của Dì và là người đã làm cho Dì hưởng được khoái lạc thì nó đương nhiên là người đàn ông của đời Dì. Đơn giãn vậy thôi ! Dì đã trao cho nó giây phút thầm kín nhất của Dì thì nó cũng là người đàn ông chủ nhân của Dì. Ở đây vai vế hay tuổi tác không còn quan trọng gì nữa

Dì dựa đầu vào vai thằng Trung mà mỉm cười vu vơ…

Thằng Trung dìu Dì Ba ngồi xuống một băng đá trong một góc kín đáo. Dì đưa tay vuốt ve gương mặt thằng con trai mà tự trách thầm tại sao mình lại từ chối một cảm xúc tuyệt vời như vậy một cách thật vô lý? Mình căn cứ vào luân thường đạo lý, vào những rào cản của gia đình, xả hội mà không chịu chấp nhận một cảm xúc hoàn toàn tự nhiên : tình yêu thương giữa một người đàn ông và một người đàn bà. Tình yêu đâu còn là tình yêu nữa nếu bị chi phối bởi tất cả những rào cản đó!

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37Next page
Back to top button