Trong xe đưa cả gia đình về nhà, Dì Ba liếc nhìn qua bên và thấy thằng Trung nhìn lơ đãng ra ngoài cửa sổ, mặt nó buồn thiu. Dì nghe tim mình hơi se lại nhưng Dì biết là mình phải làm như vậy chứ không còn giãi pháp nào khác. Gặp lại nó lòng Dì rộn rã mừng nhưng Dì cố kềm hãm cảm xúc của mình, Dì không ngờ là thằng Trung lại thay đổi nhanh như vậy, mới có hai năm mà nó đã là một người con trai cao lớn vậm vỡ. Dì phải công nhận là nó đẹp trai hơn hẳn. Dì rùng mình nhớ lại kỷ niệm khi mình đã buông xuôi, để cho thằng con trai này cưng chìu cơ thể của mình …nhớ lại quá khứ không xa đó làm cho dư âm của bàn tay của thằng con trai trên vùng kín của mình trở về một cách mạnh mẽ làm Dì hốt hoãng thò tay lấy chai nước suối mà uống vội …
Về đến nhà, thằng Trung tìm lại được nụ cười khi thấy Chị Linh đón nó với ánh mắt vừa vui mừng vừa ngượng ngùng. Nó bước đến nắm tay Chị làm Chị càng lúng túng hơn. Hai năm trôi qua nhưng Chị Linh vẫn không thay đổi, thằng Trung lại có cảm tưỡng là Chị càng mặn mà hơn xưa.
Nó nói nhỏ vào tai Chị:
– Hôm nay Chị lại xức dầu thơm hé ! thơm quá.
Chị Linh mắc cở đỏ mặt như đứa trẻ bị bắt quả tang đang làm chuyện xấu ! Thật ra thì khi nghe tin thằng Trung về thăm nhà, Chị Linh cứ bồn chồn ngồi đứng không yên. Chị do dự một lúc trước khi lấy dầu thơm xức lên cổ mình. Xức xong Chị lại thấy mắc cở nên muốn đi tắm để rửa sạch mùi thơm nhưng cùng lúc thì xe chở thằng Trung về đến nên Chị đành phải bỏ ý định đi tắm.
Thằng Trung lại còn cố nhạo Chị :
– Cám ơn Chị đã xức dầu thơm để đón em.
Lúc đó nếu có thể độn thổ được thì Chị Linh cũng làm ngay để khỏi bị quê !
Khi thằng Trung đi ra nước ngoài thì lúc đầu Chị Linh rất hài lòng vì Chị biết là nếu trò chơi giữa Chị và thằng con Ông Bà chủ cứ kéo dài thì rủi ro quá cao mà lại không đi đến đâu. Thằng Trung đi xa là một giải pháp tốt nhất. Nhưng rồi ngày qua ngày thì Chị lại bắt đầu thấy thiếu vắng. Chị nhận ra là thằng Trung đã đem lại cho Chị nhiều điễm rất tích cực. Trước hết là tuổi trẻ của nó : tuy Chị chỉ mới hơn 30, nhưng gần gũi thằng Trung làm Chị thấy mình trẻ trung hơn hẳn. Sau nữa là tư cách của thằng Trung làm Chị rất thích : lúc nào nó cũng tôn trọng Chị và đem lại cho Chị một sự hài hoà trong cuộc sống của Chị. Lúc trước Chị cứ cảm thấy buồn bực về chuyện tình duyên gia đạo của mình nhưng khi có quan hệ – dù rất mong manh – với thằng Trung thì Chị không còn quan tâm đến cái phần tối tăm đó nữa.
Thằng Trung đi xa được vài tháng thì Chị bắt đầu thấy nhớ nhung nó nhưng Chị cố chống chọi với cảm xúc đó. Sự thiếu vắng trong tình cảm đã gây ra một hậu quả không ngờ : một lần về quê thăm nhà, Chị lại để cho chồng Chị có quan hệ tình dục với Chị và sau đó thì Chị sững sờ khi biết mình có thai. Nhưng rồi Chị cũng tự nhủ : « Thằng chồng mình không ra gì nhưng bây giờ mình cũng có được một lẻ sống, đó là đứa con trong bụng mình đây »
Bây giờ khi thằng Trung về thì Chị đã có thai gần hai tháng rồi.
Hôm sau, vừa ăn sáng xong, thằng Trung vươn vai và cố mỉm cười tự nhiên nói với Dì Ba :
– Hôm nay nếu Dì đi chợ thì cho Trung đi với. Lâu quá không được đi chợ Việt Nam.
Dì Ba lạnh lùng trả lời :
– Không, Dì mắc bận công việc.
Thằng Trung cúi đầu, thở dài. Dì Ba cảm thấy mình cũng hơi quá cứng rắn với nó nên Dì ôn tồn nói :
– Trung cứ đi chợ với Chị Linh đi. Lúc khác rãnh rỗi thì Dì sẽ đi chợ với Trung.
Thằng Trung cố bỏ qua niềm thất vọng của mình và lững thững chạy xuống nhà kiếm Chị Linh.
Chị Linh vui lắm khi được đi với thằng con trai. Nó đẹp trai cao ráo nên nhiều người quay lại nhìn họ. Thằng Trung đưa tay nắm tay Chị làm Chị mắc cở nói nhỏ :
– Trung ơi, đừng làm vậy, người ta cười cho …
– Kệ người ta, em thích nắm tay Chị thì cứ nắm tay.
Rồi nó cười hì hì nhìn Chị :
– Trong mình giống như hai vợ chồng hả Chị ?
Chị Linh càng hổ thẹn thêm :
– Nói bậy ! nói bậy ! ai làm vợ chồng hồi nào đâu !
– Ủa ? chứ lúc trước mình đã làm cho nhau những trò vợ chồng rồi mà ?
Chị Linh cứng họng, chưa biết phản ứng ra sao thì thằng Trung lại còn ghẹo thêm :
– Em nhớ hoài cái lần được Chị cho ôm trong phòng Chị.
Chị Linh lúng túng … làm sao Chị quên cho được cái lần Chị và thằng Trung ôm nhau trần truồng trên giường. Chị lại để cho nó xoa bóp mu lồn của Chị. Nghĩ đến đó Chị cảm thấy nhột nhột ở hạ bộ …
Chị ấp úng :
– Cái đó … cái đó …
Thằng Trung không cười cợt nữa mà nói nhỏ vào tai Chị :
– Em rất cám ơn Chị vì Chị đã cho em một kỷ niệm tuyệt vời.
Chị Linh sung sướng mỉm cười. Chị không còn mắc cở nữa và tự nhủ là mình thật may mắn mới có được những giây phút quá đẹp như vậy với người con trai này. Không cần phải chối bỏ làm gì, cứ tận hưởng hiên tại, đừng để bị chi phối bỡi những gò bó vô bổ vô ích.
Nghĩ vậy, Chị hạ thấp giọng :
– Em đi … chị nhớ em lắm.
Hai người nhìn nhau cười, thằng Trung quên bẵng đi những buồn bực với Dì Ba. Buổi đi chợ diễn ra thật vui nhộn. Chưa bao giờ Chị Linh vui như hôm nay, Chị cứ bi bô nói huyên thuyên. Có được thằng Trung nên cạnh làm Chị vừa hãnh diện vừa hạnh phúc vô cùng.
Về đến nhà, Chị Linh cười nói :
– Hôm nay được nghỉ giải lao, không phải nấu cơm cho cả nhà !
Thằng Trung tò mò :
– Ủa sao vậy ?
– Tại vì không có ai ở nhà ! Ba Mẹ em thì đi suốt ngày, Cô Ba thì có công chuyện đi Long An còn bé Liên thì đi học, chiều mới về. Phần em, nếu đói thì Chị ra mua cho em tô bùn hay tô phỡ gì đó, được không ?
Thằng Trung nhìn Chị với ánh mắt lạ kỳ :
– Không có ai ở nhà sao ?
Chị Linh trố mắt :
– Em không tin Chị sao ?
Không nói không rằng, thằng Trung nắm tay Chị Linh mà kéo Chị lên phòng của nó. Chị Linh ngạc nhiên vừa chạy theo nó vừa hỏi :
– Có gì vậy Trung ? sao vậy ?
Vào phòng thằng Trung quay lại, mỉm cười nhìn Chị :
– Em đang thèm muốn ôm Chị đây.
Quá bất ngờ, Chị Linh luống cuống :
– Vậy … vậy … là sao ?
Thằng Trung ôm chầm lấy Chị rồi đẩy Chị té lăn ra giường. Rồi nó nằm đè lên Chị mà hôn tới tấp lên mặt Chị. Mấy ngày hôm nay tâm trạng thằng Trung không được tốt cho lắm, nó bị ức chế vì thái độ khó hiểu của Dì Ba nên nó cần phải giải toả những đè nén đó. Chị Linh có mặt đúng lúc để nó thực hiện điều đó.
Với Chị Linh mọi chuyện đến quá nhanh và bất ngờ nên Chị luống cuống, không kịp trở tay. Chị với thằng Trung đã có những quan hệ gần gũi hai năm trước nhưng bây giờ nhiều chuyện đã thay đổi : thằng Trung không còn là đứa con trai mới lớn mà Chị xỏ lỗ mũi dễ dàng nữa, bây giờ chính Chị lại rụt rè trước mặt nó. Hơn nữa Chị lại đang có thai !