Khi thằng Trung kêu lên một tiếng mà rối rít xuất khí thì con Liên nhắm nghiền mắt lại, trên môi nở một nụ cười lạ thường …
Con Liên lảo đảo chạy về phòng mình. Nó nằm lăn ra giường mà thở hổn hểnh. Những gì vừa được chứng kíến là một cú sốc lớn cho nó. Chỉ trong vòng có mấy phút đồng hồ mà tình dục đã đến với nó một cách quá nhanh chóng làm nó trở tay không kịp. Con Liên chỉ mới có vài khái niệm sơ sài về tình dục nhờ Chị Linh. Nó rất thích chị và có lần nó đã hỏi Chị và được Chị mỉm cười chỉ dẫn qua loa về sự khác biệt giữa đàn ông và đàn bà. Nó cũng đã được thằng Trung vuốt ve mu lồn khi nó ganh tị con Phượng và dồn ép anh nó phải làm với nó những gì anh nó làm với con Phượng.
Nhưng dù sao nó mới chưa đầy 13 tuổi nên nó vẫn chưa thật sự chú tâm đến tình dục. Vậy mà hôm nay tình dục lại đến với nó một cách quá bất ngờ và thô bạo làm nó chới với. Con Liên cố gom góp những mảnh vụn kiến thức mà nó có để ráng hiểu những gì mà nó được chứng kiến ngày hôm nay.
Nó bàng hoàng đoán hiểu được cái sướng khoái của người đàn ông khi thấy thằng Trung cong người mà xuất khí. Và nó cũng nhớ đến cái cảm giác khi nó được thằng Trung vuốt ve khe lồn làm nó hoảng sợ. Con Liên thầm nhủ : « có phải lần đó mình đang trên con đường tiếp cận với cái mà mình đã nhìn thấy nơi anh Trung hồi nẩy ? ».
Con Liên rụt rè thò tay mà xoa bóp lồn của nó, nó cố nhớ lại những động tác mà thằng Trung đã thực hiện trên nó. Nó lấy ngón tay sờ móc trong khe lồn nhưng nó không tìm lại được cảm giác lần trước … Nó bực mình định bỏ cuộc thì cùng lúc Chị Linh bước vào phòng.
Chị giựt mình nhìn đứa con gái đang xoa bóp khe lồn của mình. Chị hối hả chạy đến ngồi xuống giường mà nhăn mặt :
– Liên ơi, em đang làm trò gì vậy !
Con Liên quen thói tự nhiên với Chị Linh từ lúc nhỏ vì Chị Linh là người chăm lo cho nó nhiều nhất sau Dì Ba nên nó không câu nệ gì với Chị, nó phụng phịu :
– Em thấy ngứa ngứa chỗ này …
Chị Linh lo lắng :
– Ngứa hả ? có bị gì không đó, để chị xem…
Chị đưa tay vạch hai mép lồn của con Liên … Chị ngạc nhiên khi thấy khe của đứa con gái đã ướt chất nhờn. Chị Thầm nhủ : « Ủa, có thấy gì đâu ? nó đâu có bịnh gì ! không lẻ nào … ? ». Chị liếc mắt nhìn con Liên, thấy nó đang lim dim đôi mắt, có vẻ như thích những động tác của Chị. Chị Linh thầm nghĩ : « té ra là vậy ! mà lạ thật, mình lúc bằng tuổi của nó thì dốt như con bò, chỉ lo nhảy cò cò với đám bạn … mình đâu có biết gì về chuyện trai gái đâu … vậy mà con Liên mới hơn 12 tuổi mà đã biết ra nước trong khe lồn rồi, tụi trẻ bây giờ thiệt là hết chỗ nói ! »
Chị lại nghĩ : « Mà nói cho đúng thì cũng không có gì lạ : mu nó đã có vài sợi lông lất phất rồi … có nghĩa là cơ thể nó đã có sự chuyễn hoá … ».
Chị tò mò vuốt ve mấy công lông trên mu của con Liên …
Chị nói :
– Em không có bịnh gì đâu, chỉ có điều em đến tuổi dậy thì đó mà thôi nên mới có những hiện tượng ngứa ngáy, tê tê và ra nước ở chỗ kín.
Con Liên phụng phịu :
– Thì chắc là tại anh Trung đó !
– Ủa, sao em lại đổ thừa cho anh Trung ?
– Tại em thấy ảnh và con Phượng bạn em làm trò gì đó đằng sau vườn …
Chị Linh không cầm được sự bực tức :
– Thì ra là con Phượng, cái con nhóc tì đó …
Con Liên ngạc nhiên :
– Ủa sao chị có vẻ giận con Phượng hả ?
Chị Linh biết mình đã hớ hên nên Chị cố nói lách :
– Ờ … không phải … tại em nhắc đến con Phượng nên … chị chợt nhớ là hôm nọ nó có mượn nhà mình một cái bình bông … mà chưa trã …
– Chị quên rồi ! chính nó đưa tận tay bình bông cho chị mà ?
Chị Linh cũng không ngờ là mình lại phản ứng quá nông nổi như vậy, Chị hoang mang tự hỏi : « không lẻ nào mình lại đi ghen tức với đứa con nít hay sao ? không lẻ nào thằng Trung lại làm mình … ». Chị không dám nghĩ tiếp mà quay sang con Liên :
– Chị muốn khuyên em điều này : em còn nhỏ lắm, không nên quan tâm đến mấy chuyện đó, không những không có lợi gì mà còn có hại cho chuyện học hành của em.
Con Liên cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi nhìn Chị Linh mà cười hì hì :
– Chị có lý. Nhưng vì tánh em tò mò …
Chị Linh vuốt tóc con Liên :
– Chị thương em mới khuyên em như vậy. Chị hứa sẽ từ từ chỉ dẫn cho em về những đề tài nhạy cảm đó để thoả mãn tánh tò mò của em. Nhưng em phải hứa nghe theo lời chị.
– Dạ, em hứa.
Chị Linh lại đưa tay ra vuốt ve mu lồn đứa con gái mà cười :
– Em ngoan lắm.
Ngày thằng Trung ra đi, Ba Mẹ nó mướn nguyên một chiếc xe mười mấy chỗ để chở mọi người đưa tiễn thằng Trung lên Sài Gòn, cả Ba Má con Phượng và con Phượng cùng Chị Linh cũng được mời đi theo chơi. Xe chạy đâu chừng 15 phút thì thằng Trung mới chợt nhận ra là Dì Ba không có trên xe. Nó hỏi Mẹ nó thì bà nói là Dì Ba bị bịnh nên không muốn đi theo.
Thằng Trung thấy xốn xang bần thần nên nó mới kéo áo Mẹ nó :
– Mẹ ơi, mình nghĩ một chút để ăn sáng được không ?
Mẹ nó cười :
– Ừ, Mẹ vô ý thiệt ! lật đật lo đi mà quên không cho con trai Mẹ ăn sáng.
Mẹ biểu bác tài ngừng xe rồi mời mọi người vào ăn sáng, uống cà-phê.
Lúc đó, thằng Trung giã bộ la lên :
– Chết cha rồi ! con quên cái điện thoại ở nhà !
Rồi nó đứng phắc dậy :
– Mọi người chờ con một chút, con kêu xe ôm chạy về nhà rồi trở lại ngay.
Không chờ phản ứng của bất cứ ai, nó chạy ra đường ngoắc bác xe ôm mà hối hả leo lên biểu bác rồ ga chạy nhanh.
Về đến nhà vắng tanh, thằng Trung chạy lên lầu rồi rón rén mở cửa phòng Dì Ba.
Nó thấy Dì đang đứng tư lự bên cửa sổ mà nhìn bâng quơ ra ngoài. Dì không có vẻ gì bị bịnh nhưng gương mặt Dì buồn man mác …
Nghe tiếng động Dì quay lại … và hốt hoãng đưa tay lên miệng khi nhận ra thằng Trung.
– Ủa, Trung … sao Trung lại ở đây ?
– Dạ, cả nhà đang ăn sáng trên đường, con kiếm cớ lấy xe ôm chạy về đây để gặp Dì.
Thằng Trung buồn buồn nói tiếp :
– Bộ Dì giận con hay sao mà không thèm đưa con lên máy bay ?
Dì Ba luống cuống :
– Không có đâu …Dì … Dì …
Dì thở dài :
– Thôi Trung à, Trung nên quay trở lại đi, ai nấy đang chờ Trung đó.
– Không con không đi đâu hết.
Dì Ba hốt hoãng :
– Trung nói gì vậy ?
Thằng Trung ngồi xuống mép giường :
– Con không đi đâu hết, nếu Dì đối xử như vậy với con.
Dì Ba sợ quá, ngồi xuống bên cạnh thằng con trai :
– Sao lại vậy chứ, Trung phải lấy máy bay mà …
– Con không thể an lòng mà đi được nếu Dì đối xử tệ như vậy với con.
Dì Ba nhìn thằng Trung mà ứa nước mắt :
– Sao lại nói là Dì đối xử tệ ? bộ Trung không biết là Dì khó khăn lắm sao ?
Thằng Trung quay sang rồi không nói không rằng, nó ôm Dì vào lòng …
Dì luống cuống muốn thoát khỏi vòng tay thằng con trai nhưng nó mạnh quá mà Dì lại đang bấn loạn tinh thần nên chỉ vô vọng mà thôi.