Suốt một năm trời, ông già Noël luôn rảnh rỗi. Công việc làm đồ chơi cho các trẻ em thuộc về những nàng tiên, các thiên thần và người phụ tá của ông. Chỉ khi, màn đêm của ngày 24 bắt đầu buông xuống, ông già Noël phải bắt đầu làm việc… Có điều, năm nay, ngoài việc đi phân phát đồ chơi, ông còn phải làm một việc khác hết sức sung sướng…
Tại Nam Cực, một lục địa vốn lạnh lẽo, không một bóng người và đầy bí ẩn…
Tuy nhiên gần đây lục địa băng giá này đã được người ta thám hiểm, nghiên cứu rất nhiều, vả lại tầng Ozone trên bầu trời của nó đang bị thủng.
Người ta nhiều lần cố công tìm ông già Noël, vì nghe đồn rằng ông thánh tốt bụng và dễ thương này sống ở đây, tuy nhiên mọi cố công đều vô vọng. Thế là họ quay sang nói rằng trên đời này làm quái gì có ông già Noël chứ lị.
Chính vì vậy mà, khi tôi đang ngồi kể lại chuyện này cho các bạn nghe, đang có một người khá buồn và thất vọng.
Đó là ông già Noël mà tôi vừa mới nhắc ở đầu truyện. Tin tôi đi, tôi thề với mấy bạn đang xem truyện này, ông thánh ấy có thật trăm phần trăm. Tuy nhiên, đừng có vội mở một cuộc tìm kiếm ông già Noël trên trái đất, mặc dù bạn biết ông ấy tồn tại. Cũng đừng nghe những gì tôi nói nãy giờ mà vội kết luận rằng ông ấy bỏ Nam Cực mà dọn lên sống trên mặt trăng hay sao hoả nhé.
Cho dù trình độ của các nhà khoa học có khá đến đâu, các dụng cụ quan sát có tiến bộ cỡ nào, họ cũng chẳng đời nào khám phá ra được nơi ở của ông già Noël.
Nếu hỏi ai giàu nhất trên thế giới, tôi dám cá với các bạn đó chính là ông già Noël tốt bụng. Cứ nghĩ thử mà xem nào, nếu không giàu nhất thì sao ông già Noël lại có đủ tiền để mở một xưởng sản xuất được mọi thứ đồ chơi rộng cả chục kilomet vuông để tặng cho các trẻ em trên thế giới?
Vâng, ông ấy là người giàu nhất. Là người tốt bụng nhất, đáng yêu nhất và cũng dễ thương nhất.
Tuy nhiên, ông ấy không có ngu đâu. Phương châm quà tặng của ông già Noël đã có thay đổi lớn. Từ khẩu hiệu tặng quà cho “những trẻ em ngoan trong suốt cả năm”; ông già Noël và êkíp của mình quyết định cho thêm vào câu “trẻ em nghèo” nữa. Sở dĩ có điều này là vì các trẻ em nhà giàu đã tự nguyện đi mua các thứ đồ chơi mà ông sản xuất rồi, nếu tặng thêm cho bọn chúng thì sẽ dư thừa mất.
Vì trái đất có 24 múi giờ, và ông già Noël hoạt động bắt đầu từ nửa đêm, nên ông có đúng 24 giờ để tặng quà cho các trẻ em nghèo và ngoan trên khắp thế giới. Các thiên thần bận rộn chất các món quà vào một cái túi không đáy và vô trọng lượng, rồi đặt lên cái xe nai do tám chú tuần lộc kéo. Ông già Noël mặc bộ đồ đỏ chót truyền thống, leo lên yên xe và bắt đầu đi phát quà. Những nàng tiên và thiên thần vẫy tay chào tạm biệt. Vậy là bọn họ có 1 tuần để vui chơi trước khi bắt tay vào làm quà giáng sinh cho năm sau.
Ông già Noel bắt đầu ở một quần đảo nhỏ trên Thái Bình Dương. Có một số ít trẻ em ở đây và chúng rất nghèo. Cũng chẳng có vớ và ống khói, thậm chí không có ai trong bọn chúng theo đạo cơ đốc. Nhưng kệ, vui vẻ là chính mà lị.
Ông già Noël bắt đầu đi sang hướng tây. Tại mỗi vùng, ông đều ngừng lại và tặng quà cho các trẻ em. Thời gian rất ngắn và ông phải làm việc cật lực. Cuối cùng, khi món quà sau chót được phát, ông già Noël mệt mỏi rã rời và gầy đi mất vài lạng thịt.
Ông định quay về nam cực ngay nhưng lại nhớ đến nàng công chúa tuyết xinh đẹp. Cũng đã gần cả trăm năm trời nay ông và nàng chưa gặp mặt nhau, dù là bạn thâm giao. Kể từ khi nàng dọn đến sống ở vùng băng tuyết vĩnh cửu trên nước Nga, cả hai không còn gặp mặt.
Ông già Noël lái chiếc xe tuần lộc cho nó hướng thăng vể phía nàng công chúa tuyết. Bằng tốc độ ánh sáng, chỉ một chút sau, ông già tuyết đã thấy lấp ló sau những rừng thông và những cây bạch dương, toà lâu đài lộng lẫy và tráng lệ của nàng công chúa tuyết.
Những người hầu của công chúa mời ông già Noël vào cung điện. Họ dẫn thẳng ông vào phòng dành cho thượng khác và mời ông ăn vài cái bánh mật trong khi chờ công chúa tuyết đến.
Đang nhai ngồm ngoàm một cái bánh vì đói rã bụng, ông già Noël ho sặc sụa khi thấy công chúa tuyết bước ra. Nàng mặc một bộ áo ren và voan siêu mỏng, nhìn thấu suốt từ trong ra ngoài. Kia là hai bầu ngực vung cao và săn chắc, cái eo thon thả hết sức và cuối cùng là cái tam giác quỷ màu vàng óng ánh. Nàng công chúa khẽ mỉm cười với ông già Noël, nhưng khi thấy ông nhìn mình một cách khiếm nhã như vậy, nàng bèn xoã mái tóc vàng rực ra và, kéo hết về phía trước để che bớt một phần thân thể mình.
– Xin chào thánh Santa. Người có khoẻ không? Chúng ta chí ít cũng không gặp nhau cả thế kỉ nay rồi. Em rất buồn vì cô quạnh và rất nhớ thánh.
– Xin chào nàng công chúa kiều diễm và xinh đẹp, tôi cũng nhớ nàng vô hạn. Kể từ khi vợ con cháu chắc tôi lần lượt già và chết đi, tôi cũng sống trong đơn độc hằng thế kỉ nay và tôi cũng biết rõ mùi vị của sự cô đơn là thế nào.
– Thật mừng khi lại được thấy thánh. Thánh đó, sao kì vậy, em mắc lo làm cai quản các vùng băng tuyết vĩnh cửu nên bận tối mắt tối mũi thì thôi, còn thánh thì rảnh rỗi gần như suốt năm, sao lại không đến thăm em thường xuyên chứ?
– Xin lỗi nàng, tôi cũng định đến thường xuyên nhưng lại ngại ngùng… Tôi sợ…
– Thánh sợ gì chứ. Sợ em già như thánh à? Ôi! Chỉ có thánh là già đi trong tất cả các thần tiên thôi. Còn em thì vẫn thế! Thánh thấy em trông thế nào?
– À… ừ… Nói sao nhỉ??? Không thể cưỡng lại được… cô cứ trẻ và đẹp mãi thế sao?
– Đâu chỉ riêng em, các nàng công chúa xuân, hạ và thu cũng vậy mà.
– Ôi, bọn họ hả, tôi chẳng thân gì với họ lắm. Tôi chỉ thích mỗi mình nàng thôi.
– Em cũng thế ạ. Em chỉ có mỗi một mình thánh là bạn thôi. Xin phép thánh Santa em nhờ thánh một việc được không ạ?
– Việc gì thế công chúa tuyết? Nàng cứ nói đi!!!
– Cả lâu đài to tướng của em chẳng có một bóng đàn ông… mà việc này thì… chỉ có đàn ông giúp đỡ được thôi!!!
Ông già Noël rùng người. Tuy là thánh thần, nhưng họ cũng như con người, tức là cũng có đòi hỏi tình dục. Kể từ khi được làm thánh, ông sống một cuộc sống bất tử, nhưng khác với ông, vợ con ông không có được ưu tiên đó. Họ đã chết rất lâu rồi và ông già Noël thường thủ dâm để thoả mãn. Nay vừa nghe nàng công chúa tuyết nói thế, tự nhiên con cu của ông già Noël cương lên khủng khiếp. Ông lắp bắp hỏi: