Ở Chung Nhà

Có một bữa, hổng biết dích vô cái thứ gì mà tôi đau bụng bằng chết. Đang đi làm mà chạy thiếu điều muốn lòi trê nên phải xin phép con nhỏ “ lít “ dìa nghỉ. Ngồi lái xe mà cứ sợ chọt bụng vãi cả ra quần. Tới nhà, tôi chạy rẹt vô như ma đuổi, vừa bụm đít vừa lao đi. (Sieupham.Net) Chị Tám đang cho con nhỏ bú, áo cởi mẹ hết trơn, hai vú bày nặng trĩu. Tôi mắc chảy tháo đâu còn hơi sức đâu mà nghía mà giỡn, nhưng đau bụng quá nên chẳng kịp cài cửa phòng vệ sinh lại.

Tôi ngồi rặn è è, mà bụng thì đau còn phân thì chẳng chịu tháo ra. Mờ hôi mồ kê xuất dầm dề, thở như con heo bị thọc tiết. Chị Tám cứ hỏi nhóng : sao vậy, sao vậy rồi thấy tôi rên còn hơn đàn bà đẻ, chị vội đặt con nhỏ xuống chạy vô thăm chừng coi ra sao. Tôi ngồi không nổi, đứng cũng hổng xong, cặc dái thòng lòng. Vậy mà thấy chị Tám hớt hải na vào hổng kịp cài lại áo, tôi bỗng la toáng lên : ôi cái dzú, cái dzú. Chị Tám tưởng tôi chọc chị nên xỉ vả : ỉa hổng ra không lo còn khen cái dzú, cái dzú. Tôi xua tay lia lịa, bị đau tảng thần nên cái nọ xọ cái kia. Tôi hét lên : giỡn mụ nội tui chớ giỡn, đau muốn sút dái ra, bà hổng giúp cho tôi vịn còn đứng càm ràm.

Chị Tám thấy mồ hôi tôi có giọt nên biết là thiệt. Chị áp lại gần nói mắc mỏ : nè vịn vô đi cha nội, ham ăn bậy nên bị tào tháo rượt chớ gì. Tôi mở thao láo mắt dòm vô cặp vú chị để mong giảm bớt cơn đau, nhưng cũng không nén được. Chị thấy tay tôi run quá, bấu vô vai bị trượt hoài, chị phải cầm lấy cánh tay tôi vòng qua lưng chị cho vững. Một cánh tay tôi bị chị kẹp đơ, nhưng còn loạng choạng nên cánh tay còn lại tôi phải chụp quanh người chị mới khỏi té.

Chính cái cánh tay tội lỗi này làm tôi trụ được. Bởi vì tôi nhận ra phần trước của cánh tay thì đang dựa dán vào bên nách chị còn bàn tay thì chẳng hiểu sao đang đặt lên bầu vú của chị. Sự mềm mềm ấm ấm của cái vú làm tôi tỉnh liền, tôi vò vò cái vú để quên nỗi đau và tự dưng bụng bớt nhột.

Song bụng bớt chộn rộn thì dái tôi lại có vấn đề. Nó cứ thòi lõi ra một khúc, gật gật gù gù như xá ai vậy. Chị Tám đến phải bật cười : thốn chạy hổng kịp mà cũng nứng được, chịu cậu. Nhân cơn đau đã lắng, và cũng nhân hai vạt áo chị đang mở bung, tôi giựt cánh tay đang bị kẹp ra và dùng cả hai bàn tay vò vê cả hai cái vú. Chị Tám muốn cự nự, nhưng thấy đôi mắt tôi dại đi vẻ cầu khẩn nên nói lảng : tía non cắc cớ hết hiểu được. Đau mà bóp vú thì hết, còn dái sao cứ cạ vô mông tui vậy, cha nội.

Tôi mắc cỡ quá, nhưng chị Tám nói thì nói chớ có đẩy tôi ra đâu. Dại gì mà tôi không cố bóp hai vú chị và nắc gió vô mông chị cho khoái. Chị Tám cũng lim dim mắt khi thấy tôi làm vậy, tôi bóp vặt hai vú muốn xẹp đi, rồi khi chị Tám rên hừ hừ thì tôi từ từ vòng lại phía trước chị mà một tay bóp vú còn miệng thì ngậm vô một bên bú chụt chụt. Sữa bị kích thích trào ra thành tia, làm tôi nuốt muốn không kịp, còn bên vú bị mò thì sữa cũng chảy tóe loe không bụm lại nổi.

Tôi vọc và bú vú dữ tợn nên chị Tám bủn rủn luôn, hai tay chị khào khào vơ bậy. Chụp đúng dái tôi, chị bóp bóp và thấy nó cứng chị măn làm tôi thở rốc. Hai chị em cứ giúp đỡ nhau, ai cũng có lợi và ai cũng được đền bù sự thiếu thốn của mình. Hẳn nhiên là tôi có lời hơn chị vì tôi được bóp cả hai tay và miệng còn ngậm bú nữa, trong khi chị Tám chỉ có rờ rờ chớ chưa đi xa hơn.
Tôi bú vú chị Tám thiệt đã. Tôi nút lấy đầu vú chị ọp ọp, còn tay rờ bên vú thì bóp tứ tung. Hàm răng dưới tôi có chiếc răng bị gãy, tôi hổng muốn gắn răng khác cứ để trống trơn. Lúc ngậm được vú chị, tôi dùng lưỡi lùa cho cái núm nhét lọt vô chỗ hở đó rồi bú mút mới hay. Cái lưỡi tôi đá đá làm núm vú cương lên một cục, khi bú tôi lại đá đá chót lưỡi lên cái đầu vú mềm mềm làm chị Tám hít hà như rắn hổ.

Tôi biết chị nứng sảng vì bàn tay chị vọc cặc tôi đã thấy bóp nhiều, mau và mạnh hơn. Khúc gân tôi giờ trườn dài giống cây ma trắc, chị vò vò bàn tay tựa muốn kéo lọn bột cho dài ra. Tôi bú cứ bú nhưng hích hích mông cho con cặc trậm trợt trong lòng tay chị. Chị Tám đứng cho tôi bú có vẻ hết vững, loạng choạng, loạng choạng như người say.

Tôi lơi miệng hỏi : sao bà xục xịch hoài vậy, hổng đứng yên cho tui nút, bà ạch đụi vậy tôi lôi vú bà dài thòn, coi xấu chết. Chị Tám cằn nhằn : muốn bú cũng chờ người ta ngồi xuống đàng hoàng, chớ đâu như chó táp, bú còn đánh lưỡi mệt thấy bà. Thằng nhóc bú tì tì không nhột mà cha nội ngậm một chút đã muốn xụm hai chưn.

Tôi cắc cớ hỏi chị : chớ còn ổng bú thì sao. Chị Tám nói thiếu điều hụt hơi : ổng bú khi vú chưa cương sữa, có đâu như cha nội. Bú còn mò, còn bóp, còn giỡn, còn phá, ai chịu nổi. Tôi chữa cháy : ờ hổng bú thì thôi, còn bú phải vậy mới đã.

Chị Tám xục cặc tôi cứng ngắc, giờ chị lại bắt đầu rê ngón cái trên đầu chóp của tôi nên càng khiến tôi nứng tê. Tôi ham bú nhưng tay chưn muốn bắt chuồn chuồn, tôi lột phăng tay áo chị ra, liệng xoạch xuống giường để ngực chị trần cho tôi khỏi bị tà áo va vô nhột nhạt.

Tôi xích lại gần cho chị dễ cầm đầy cặc trong tay, người tôi khom khom, đầu nghiêng nghiêng ngậm vú. Tôi vò vú chị hồi nữa và khi thấy chị rùng mình thì tôi thả tay ra, thọt luôn vô lưng quần chị mò. Chị Tám giựt mình thun co người xuống, cái vú đang ngậm bị tuột ra, sữa nhễu ròng ròng.

Tôi đã thọt được tay vô, sức mấy chịu thua chị nên tôi giữ rịt chị lại mà quậy bàn tay tiếp. Cái chị này tầm bậy, bả có mặc quần lót gì đâu, nên tay tôi mò vô là trúng y boong lồn bả. Chèn ơi, lùm lùm một vồng như vồng khoai, lông muốn dựng lên hết. Tôi xoa xoa vài cái như xoa tóc con nít, chị Tám miệng ráo hoảnh : đừng mà, đừng mà, song giò thì dạng mẹ nó ra.

Tôi móc ngón tay vô, nước ôi là nước. Tôi giả bộ hỏi chị : bà đái sao mà ướt mẹp vậy. Chị Tám đấm lên vai tôi độp độp : cha nội móc như móc hang cua, ai chịu đời cho thấu, còn giả tảng chọc quê. Nước lồn đó cha non, cha bú đã nứng thấy tía, giờ còn vọc lồn nữa thì biểu sao hổng bể.

Tôi nghe bắt sướng lỗ tai, nhưng trật chìa cũng chọc chị nữa : cũng tại bà hết trơn, bà vọc cu tui thiếu điều tôi cũng muốn xón đái. Hai chị em người này đổ riệt tội cho người kia, cãi nhau chí chóe như mổ bò. Tôi lại lật xoay người chị lại, cho lưng chị áp vào người tôi.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19Next page
Back to top button