Hồi này tôi đụ hoài nên khí khô đặc lại, giập muốn rụng lưng mà cặc vẫn tỉnh queo. Do vậy tôi đụ chị muốn chết lên chết xuống. (Sieupham.Net) Có khi tôi thấy Tám gồng hết phần hông để trợn mày trợn mắt, vít lấy vai tôi mà nắc cầu tôi mửa ra cho rồi, vậy mà hổng có gì nên mặt chị đỏ kè lên hết trơn.
Chị phàn nàn với tôi : sao cưng đụ dai dữ, em mỏi lồn hết mà cưng cứ kềm hoài. Chị tưởng là tôi nín, chớ thiệt ra ai đụ nhiều thì tinh đâu hoàn kịp mà phóng cơ chớ. Tôi giảng giải cho Tám hiểu, nhưng chị không tin.
Không tin mà tìm hết cách này đến cách khác để tôi phóng tinh vô lồn chị. Tôi nhận ra điều này thì tôi banh giò chị ra mà nắc thì chị cũng ghé tay vô nạnh tét chưn ra cho cặc tôi đụ được sâu. Ngược lại, khi tôi quay cặc vòng vòng nơi lồn chị thì Tám lôi tuột đít tôi xuống cho lồn cà chèn nhẹt với cặc tôi. Đủ hiểu là Tám nứng lồn giàng trời.
Nắc hoài cũng không ra mà Tám thì è è kêu nứng, tôi rút cặc ra và xóc lôi hai giò chị lên cao mà dùng miệng bú thay. Tôi nghĩ dù sao râu tôi, miệng tôi và lưỡi tôi đâm, thọc và ngoáy lồn Tám thì chị mới ngất ngư nứng sướng.
Đúng vậy thực. Hai giò Tám giãy đùng đùng, cái lồn trật chìa bị cắn, nhay, bú, nút nên lọp xọp kêu đến vui tai. Khí lồn ướt hết đợt này tới đợt khác, nhầy nhợt bám quanh lồn Tám làm tôi vui biết bao. Tôi bú nút một hồi, mu lồn Tám giựt dập dềnh thì tôi ngưng và lết cái lưỡi liếm cho nó bớt xao động.
Những hạt thịt nổi ở lưỡi cà lên mu lồn, vét sạch trong khe làm Tám cuốn người lên mà chịu. Hông chị uốn lượn như cánh diều, đội lên hạ xuống, làm mớ lông trồi hụp như sóng. Tôi cứ giữ hai giò chị chờ khi chị nhướn lên thì tớp lấy hạt le mà cắn và lúc chị hạ mình thì tôi liếm chà làm chị giựt giựt như người bị nấc cục.
Tôi liếm bú thì Tám chịu không nổi lại hối tôi đụ. Tôi thiệt vất vả vì cứ phải trèo lên trụt xuống thân mình chị mà nắc như bắn súng cối. (Sieupham.Net) Khốn nỗi tôi đụ cũng dữ mà sao khí không ra. Thậm chí tôi đụ mà còn nhét thêm ngón tay vô lồn để Tám được nêm chặt hơn mà Tám vẫn kêu còn bị hành vì nứng.
Tôi đổi cho Tám ngồi thế cưỡi ngựa và tôi đụ vừa bóp măn hai vú, Tám đẽo còn hơn đẽo guốc mà cứ la bải hải : nứng quá, cưng ơi. Ra đại đi, cho em sướng. Đụ mà không bắn khí ra thì em chưa tới tận cùng. Chị lăng xăng như người bị phỏng, khắp thân mình run bắn lên hình như có ai đổ tổ kiến lửa vô vậy.
Tôi se hai vú chị muốn rụng núm đi và nắc ngược lên cũng mạnh mà chị cứ hít hà. Tôi bóp hai vú muốn tèm nhẹp, sữa phun ra đầy mặt tôi chớ nào ít mà chị kêu chưa hạ nứng. Tôi bắt đầu nổi giận nên đẩy chị bung ra. Rồi tôi đứng lom khom lôi hai giò Tám gác lên đầu giường, tôi thọc luôn bốn ngón tay vô lồn chị mà xục không dứt. Chị giãy như bị rắc vôi vô lồn mà tôi vọc thêm. Chỉ một lúc thì chị nấc lên vì lồn phun khí phè phè hơn đái. Tôi móc nữa, cái lồn vữa tét bét, khí phun như núi lửa, trào đẫm hết lông lồn và chèn nhẹt khắp dài xuống lỗ đít. Màu khí đục nhừ, lệt xệt như hồ loãng, coi như nhựa cây bám vào háng chị dầy ngòm.
Người chị bã ra, chị vùng vằng cố thoát. Tôi móc lồn cho xổ hết khí để chị không còn kêu nứng mới thôi. Khi chị đổ xuống như cây chuối trốc gốc thì tôi mới ngừng. Tôi thả tay thì chị chuồi xuống như đất ở bờ sông bị lở. Người chị mềm èo và lồn nhây nhớt như cái chén hồ dính lớp nhớp.
Nghe tiếng chân Tám bước lạch bạch như vịt bầu, tôi biết chị ấy sắp vào chỗ tôi ngủ nên tôi vờ nhắm mắt lại. Tôi hình dung dạo này Tám đẫy đà hẳn lên, gọi là có da có thịt, tôi rất khoái mẫu người như thế. Ở phụ nữ mập mạp chẳng sợ thứ gì là của giả, sờ mó rất sướng tay, chẳng lo thuộc loại “ vu khống “ hay sò teo, đít gầy.
Tám kêu rít kẽ răng : trời ơi, đàn ông gì mà lười chảy thây. Người ta ai cũng thức đi làm từ sáng sớm mà tía ngủ trưa trầy trưa trật chưa dậy nổi. Cha làm ơn ngồi lên đi ăn điểm tâm cho rồi, ngủ gì mà ngủ hoài, mắt sụp như con heo.
Miệng nói, Tám trèo luôn lên nằm vắt ngang một đùi lên người tôi và thở phì phì vào mặt tôi cái hơi đàn bà ngầy ngậy. Tôi uốn éo tay chưn, Tám càng áp sát vào khiến cho vú vê và đùi chị đeo cứng tôi nóng hổi. Tôi giả bộ gạt phăng ra, chê trách chị phá tôi, Tám càng bíu chặt lấy, giọng nũng nịu.
Tôi õng ẹo trả lời chị : điểm tâm với điểm tiếc gì, tôi cần ngủ hơn cần ăn. Tám lại ôm lấy tôi, lay liên chi hồ điệp. Một hai dỗ tôi thức đi, tôi chê bữa điểm tâm mà đòi ăn món khác. Tám biết thừa tôi trặc trẹo đòi gì, nhưng hứa hẹn cho qua : ừ muốn ăn món gì thì cũng phải thử qua loa thức ăn rắn trước, còn tráng miệng thì sẽ dùng sau.
Tôi xô, Tám rị, hai người xà nẹo ngay một cục. Chị cố tình chặn đùi ngay háng để tôi phải nằm im, ngược lại tôi bó tròn chị như lọn chả lụa cốt để lần mò thứ tôi đang muốn hưởng. Tám cười ré lên như bị cù léc, người chuồi chuồi theo mớ ôm bảy ôm ba của tôi.
Bữa nay Tám diện kiểu gì rất lạ, chị mặc một cái váy ngắn nhiều nếp xếp. Vật vã nhau, cái váy cứ xòe ra cụp vào như cọng dù, lại lật lên lật xuống coi dễ nực. Tôi thoáng thấy hai mông chị bung xòe như lá sen và lúp xúp cái quần sì đen mỏng tang làm tôi hứng bất tử.
Tôi đằn Tám bật ngửa ra và lăn chõ mũi vào quậy tùm lum trên người Tám. Chị kêu ré ré mà ra vẻ thích. Tôi giựt bung lớp áo nhét trong cạp váy của chị ra và dùng sức kéo băng hàng nút bóp cài giữ. Chiếc nịt ngực cũng màu đen ôm gọn hai bầu thịt trắng làm tôi chưng hửng dòm. Tôi xuýt xoa khen : chèn ơi, bữa nay Tám điệu dữ. Tính đi đâu mà diện oách vầy nè.
Tám được khen sướng vô cùng, nhưng còn làm bộ tịch : ấy thì có con cũng phải nghiêm trang một chút. Có đâu cứ bày vú mớm thong thõng ra, nhỡ thằng nào nhìn thấy dằn không được, khua tay mò bậy thì sao. Vả lại, thằng nhỏ bú hùng hục mà sữa không cạn, lúc nào hai vú cũng gồ ghề, phải nịt cho nó bớt kịch cợm coi mới được.
Tôi cười lên hích hích : tưởng gì chớ bà diện còn làm tôi xốn mắt bỏ cha. Bà để lỏng, coi vú bà còn bề xề một tí, bà nịt vô một cục thấy còn muốn cắn liền. Tôi nói và chưa chi đã hả miệng cạp tía lia, Tám vội xô tôi ra giữ khoảng cách.
Tôi biết bà nội khi nào cũng như vậy nên xô đè chị ngả nhào ra và lụp chụp bóp ngấu nghiến chị liền. Tôi xoa xoa ngoài vải áo nịt, chưa gì hai núm vú chị đã đội sưng lên một cục, tôi lòn ngón tay dưới cái áo đẩy hất lên, lôi hai vú lòi ra. Cặp tuyết lê của chị đầy và lom lom như hai đĩa xôi đơm chặt, tôi hầm hừ ụp hai bàn tay lên vo bóp dịu dàng.