Anh vội vàng đặt tôi nằm xuống nắc dồn dập. Khiến tình yêu của tôi ùa ra như thác lũ. Anh cũng cố gắng ấn dương vật của mình thật sâu vào trong âm đạo tôi rồi căng mình bắn mạnh những nguồn sinh lực của anh vào trong sâu thẳm. Tôi cảm thấy tình yêu của tôi như đang được hoà lẫn vào trong anh…
… Nhưng tình yêu của tôi cũng chỉ được anh Phong dành cho trong ngày hôm đó. Bởi vì chẳng bao lâu anh đã bỏ lại chị Hảo và tôi để ra đi vĩnh viễn trong một trận chiến khốc liệt tại Bình Long. Nguồn sống của anh trong tôi cũng chẳng được đâm chồi như tôi hằng mong ước. Thỉnh thoảng khi bế bé Phi con chị Hảo trên tay. Tôi cảm thấy như anh đang mỉm cười với tôi. Nụ cười đôn hậu như khuyến khích cho tôi vứt bỏ hết những nỗi niềm trong quá khứ để hướng về một tương lai dang chờ đón tôi ở phía trước…
Hết