Ba tên lính liền “one, two, three”. Thằng thắng-cuộc bế ngay em vào phòng ngủ, đặt xuống giường cởi quần-áo em ra trần-truồng lồ-lộ. Hắn vuốt-ve hai vú, sờ-mó mơn-man âm-hộ, hai mu em, tinh-khí em càng ra nhầy-nhụa ướt nhờn. Hắn lách nhẹ ngón tay vào giữa hai mu em, mơn-man kích-thích, em dang rộng chân ra tột-cùng rạo-rực, nó cúi xuống giữa hai mu bú-mút “phần-mềm” của-em, Akita run lên bần-bật… giật mạnh hai mông … … … tinh-khí ướt nhầy hai mu mọng lên nhầy-nhụa… mở-đường…
Thằng Mỹ đẩy hai đùi em dang rộng ra … Ôm ghịt mông em kéo sát vào…
Em nghe “Mình” rãn-ra … chật-khít!… “Ọc!” Nó chui tọt vào trong… Âm-hộ em rãn-căng ra hai Mu bóp khít lại tột-cùng …. Nó phá-trinh em, chơi em như vũ-bão, lắc-lư chạm-sát tột-cùng … Akita dướn người lên toàn-thân vặn-vẹo sướng … ru … n … Em còn bé, người em nhỏ … hai mu mọng căng rãn ra chặt-khít … sâu-thẳm, tột-cùng, đê-mê … khoái-lạc… chơi-với … Trái banh to phá tan màng lưới mỏng!… Em rên-rỉ văn-vẹo mông … khoái-cảm làn-tràn trong thể-xác … đê-mê … rạo-rực …
Thằng thứ hai … rồi thằng thứ ba …
Cả ba thằng to-con, sức-mạnh … em ngây-ngất sướng-khoái tột-cùng …
Tuổi mười-ba, tuổi ô-mai, Thái-hiền thường hát lời ca-ngợi … “tuổi thần-tiên” … Thuốc kích-dâm chúng cho “em” hơi qúa đô, em rạo-rực mãi không ngừng!
Ba thằng Ðồng-minh dùng toàn “đại-bác, cà-nông” cỡ lớn, “pháo-kích” tơi-bời mảnh-đất Phù-Tang nhỏ lún-phún cỏ xanh non …
Em vẫn còn “hăng” vì thuốc, thằng đầu-tiên còn chưa thỏa-mãn, đại-pháo 120 ly đang ngỏng lên sẵn-sàng tác-xạ, nó nhào lại lật cô gái nằm úp xuống, mông chổng ra sau, của em hả ra đỏ chót … Nó ôm lấy mông em, đặt nòng đại-pháo to-kềnh dài thượt vào giữa hai mu nhầy-nhụa phồng-căng… “Ọc!” một cái, đại-pháo lọt sâu trong lỗ, em chùn người đi, nó ghịt chặt hai mông vào “nổ” lia-lịa… Những tiếng ọp-ọp vang lên, em bé xụp hai đùi xuống … run-run bóp mu lại … thằng nọ rùng-mình ôm ghịt lấy mông em …
Sau khi trái bom đầu-tiên khai-phái đã nổ-tung hải-đảo nhỏ-bé Hirosima! Những trái bom khác tới-tấp dồn vào … Những cuộc “oanh-tạc” tiếp-theo dữ-dội tột-cùng, xẻ mương, rách đất, và “địch” hoàn-toàn chịu trận!
Mãi đến chiều tối Nhật bản mới thực-sự chịu đầu hàng, Ðồng-minh rút lui có trật-tự.
Trời sinh người-nữ thật lạ-lùng, một cô gái vừa chớm mười-ba, thân-hình nhỏ-bé, “của-em” cũng nhỏ, nhưng khi bị kích-thích rạo-rực thân-mình, dục-vọng ngất-ngây đòi-hỏi làm-tình, thì âm-hộ dù bé-nhỏ, dương-vật lớn cỡ nào cũng lọt vô ngay, nhờ tinh-khí trong âm-hộ ướt nhờn giúp sức đẩy “lọt vào”, và nhất là sự co-dãn cao-su của da-thịt âm-hộ dù bé hai mu bị căng ra, âm-hộ mở lớn đón-nhận dương-vật lớn cỡ nào cũng lọt vô, cơn d ục-vọng đòi-hỏi thể-xác khoái-lạc tuyệt-vời, màng-trinh bị rách, mất-trinh mà chẳng bao giờ nghe “em” nào khi mất-trinh kêu “đau” gì cả! Chỉ thấy những cơn sung-sướng tràn-đầy rạo-rực đê-mê… Ðôi khi “lỗ” em nhỏ-quá thì chỉ day-day thức- đẩy vài lần, em bị kích-thích rạo-rực, tinh-khí ra ướt nhờn âm-hộ hai Mu tét ra giúp dương-vật dù to đến đâu cũng chui tọt vào ngay.
Ba thằng lính mặc lại quần-áo cho em, Akita mệt mỏi nằm ngủ luôn một giấc.
Cô gái bị thức-giấc khi một tên lính đang banh hai mu cho lưỡi vào bú-mút hai miếng thịt ướt-nhờn, hắn kéo hai đùi nàng dang ra, thọc sâu vào … tiếp-tục cuộc thám-hiểm “Phú-Sĩ Sơn” tìm thêm những nham-thạch quý …
Vụ ba tên lính đồng-minh hiếp-dâm em gái Nhật “thập-tam làm không biết mệt” nhiều-lần, đã bị báo-chí hai nước đăng tải trên trang nh ất.
Tông-Tông Bush đã tỏ ra “rất lấy làm tiếc” … Kh ông biết “tiếc” vì em còn bé mà sớm bị mất-trinh hay tiếc vì bọn GI … chơi chưa đúng-cỡ, hay tiếc vì … cái gì?
Quốc-hội lớn tiếng phản-đối chính-phủ …
Sau mấy ngày ồn-ào …
Cuối cùng sự việc lại êm nhu ru.
Sóng biển dù có cao ngất trùng-dương … nhưng rồi cũng lại ào ra biển… và phẳng lại … Phú-Sĩ-Sơn đã nguội lạnh từ bao giờ!
Câu “Ăn cơm Tầu, lấy vợ Nhật” nay đã được ba-chàng ngự-lâm pháo-thủ đổi lại là: “Ở nhà Mỹ, ăn Chinese restaurant, lột phăng quần con-gái Nhật!”
Akita đã được đưa vào hospital điều-trị (?).
Những ngày sau đó, Akita cảm-thấy âm-hộ bị rãn-ra, hai mu to-mọng phồng hơn trước nhiều…(Ba thằng to con dùng toàn “đại-bác nòng dài 120 ly quá bự!” thay nhau pháo-kích suốt một ngày, tránh sao “con-đường tình-sử” không bị … mở ra?
(VN Thời-báo, Báo, SF. Chronicle và Oahland Tribune đăng tin 23-8-97)
Phần 5: Trở Về Thời Gian Cũ
Thời-gian Pháp-thuộc … 1945 … xưa cũ …
Chuyện xẩy ra trong một gia-đình sống trong lũy tre xanh tại một thôn-làng ViệtNam.
Chị Thu
Năm đó chị Thu mười-bẩy tuổi, tuổi dậy-thì của một cô gái trẻ đẹp trong lòng xuân-tình rạo-rực, chan-chứa đầy-vơi, Thịnh, cậu em trai mười-lăm tuổi, tuổi rạo-rực tình-yêu.
Một ngày kia tự-nhiên Mẹ bảo: – “Chú bé này rất lười, từ nay con tắm cho nó nghe!” Và mỗi chiều, chị gọi tôi vào phòng tắm, cởi quần-áo, đứng sát vào tường, chị ngồi trên chiếc ghế thấp múc nước xối lên người tôi, xát xà-bông, nước văng ra ướt hết áo ngực chị, hai vú chị to-tròn lồ-lộ trên lồng ngực nõn-nà …
Chị cầm lấy “của-tôi” kỳ-cọ … mơn-man … làm cho tôi rạo-rực cứng lên, run-rẩy thèm-muốn được sờ-nắn, vuốt-ve hai vú chị. Tôi cầm lấy cục xà-bông xoa lên hai vai chị, nói: “… Em… tắm… cho chị … nghe?” … Tôi xoa nhè-nhẹ trên bờ vai trắng mịn, tay lần xuống mơn-man… đôi vú tròn to. Chị ngồi im, bàn tay nắm lấy “của-tôi” mà run-run, thờ-thẫn, hai má đỏ hồng rạo-rực… “Trai mười-lăm đêm nằm thèm vú, gái mười-bẩy ướt nhẫy cửa-mình” Ðang tuổi dậy-thì trong lòng chứa-chan tình-dục, lần đầu-tiên bị sờ-mó mơn-man kick-thích hai vú, chị rạo-rực … thờ-thẫn, đê mê, hai má đỏ bừng cơn dục-tình. Chị cầm “của-tôi” mơn-man tắm-rửa, tôi ôm lấy hai vú chị sờ-mó mân-mê … Chị rạo-rực đòi-hỏi làm-tình, tôi kích-thích thẳng-cứng lên thèm-muốn “chị”… Tôi run lên đẩy chị ngã ngửa ra sàn… hai chân chị dang lên, “của-chị” hở ra, những sợi lông đen lún-phún trên Mu, tôi ôm choàng lấy hai vú chị …đè xuống “của-tôi” cứng lên cọ vào hai mu chị mọng-nhờn.
Chị Thu run-rẩy, cố khép hai đùi, đẩy tôi ra, nói:
– … E…m… Ð…ừn…g! … mà! …
Chị kéo quần lên ngồi nhỏm dây, nói:
– Ra … ngo…ài … đi… Chị đi … tắm! …