“Vưu-vật qúy-giá” của phụ-nữ Á-Ðông, nhất là của đàn-bà con-gái Việt-nam thật “trân-qúy tuyệt-vời”. Eo-nhỏ, lưng-ong … “Tế-yêu chi đại-huyệt, trường-túc bất tri-lao, hồng-kiêm đa-dâm-thủy, đa mi tất đa mao.” Những em má đỏ hồng-hồng, nước lồn đầy-ắp trong lòng chứa-chan, những em thắt đáy lưng ong, lỗ em nhỏ-khít, mu phồng mọng-to, những em thắt đáy tò-vò, ưỡn mu chơi mãi, cả lò phải thua!”
Ở nước Cờ Hoa USA có những tiệm buôn mang tên rất kỳ-cục, nào là 24/ 24, hoặc 7/11, và còn có tiệm mang tên mọi “Utotem”, người ta còn gọi là “You Tối-Tăm!” Tiệm này tự nó có vẻ tối-tăm hắc-ám, thường nằm trong những khu “nhà-lá, ổ-chuột, xóm-nghèo, oen-phe, phút-tem”, thường hay bị kẻ cướp viếng-thăm cướp tiền và cướp cả “tình” nữa.
Những năm 1975- 1985 sau khi bị bắt-buộc phải bỏ nước ra đi trong cuộc phiêu-lưu di-tản buồn-rầu, một số phụ-nữ VN phải đứng bán-hàng cho các tiệm 7/11, Utotem, Stop & Go … ở những nơi vắng-vẻ, không may bị bọn cướp rình-rập những đêm vắng nhẩy vào hiếp-dâm, chúng truyền-miệng nhau về “của-qúy nhỏ-bé khít-khao” của các bà, các cô, nên tụi cướp hay rình-rập ban đêm thanh-vắng tối-tăm, bất-ngờ đột-nhập, hãm-hiếp phụ-nữ Á-đông để đạt dục-vọng thể-xác trong sự cọ-sát “âm-dương” khít-khao sướng-khoái!
Rất nhiều cựu mệnh-phụ, phu-nhân, “đàn-bà, con-gái, nữ-nhi” Việt-nam mơn-mởn dậy-thì, nữ-sinh mới lớn, vẫn “còn-nguyên” màu … áo quần … trinh-trắng, chưa hề bám “bụi” phong-trần… “Nửa-đêm, gà gáy, canh-ba, vợ-ai, con-gái, đàn-bà, nữ-nhi” hơ-hớ, vì lo sinh-kế cho gia-đình, phải dấn-thân đứng bán hàng, mà lo ngay-ngáy, không biết lúc nào nó sẽ “cướp” mất cái “ngàn-vàng” của-mình. Ðứng bán-hàng, làm cashier … Rồi trong lúc bất-ngờ canh-khuya hiu-hắt thằng cướp nhào vô “bế em vô-phòng” đè em ra, không cần biết em xưa nay vốn mệnh-phụ, phu-nhân vợ ai, lớn-nhỏ? Cứ đè em ra mà … hiếp, “cướp” luôn cái “Vưu-vật” qúy-giá “Ngàn-vàng” của em đi, “mệnh-phụ, phu-nhân”, nừ-sinh mới lớn cũng thế thôi, đành phải “chiều-lòng” cho cướp nó chơi, để cho nó “biết” … đầy-vơi thế nào!” Mặc cho nó “ăn-uống” thỏa-thê cơn dục-vọng rồi bỏ đi để ta còn tiếp-tục bán-hàng nuôi chồng-con!
Nhưng đã đôi-ba lần chúng ăn-quen, cứ “ăn” mãi chăng thôi!… Đành lặng-im “ráng chịu”, cố “ngậm-miệng ăn-tiền” còn có chỗ làm, nói ra mang tiếng với bà-con, chồng còn ghen nữa mới khổ!
Phần 1: Loan & Tiệm UTOTEM
Neighborhood Convenient Store
Stella Link, Houston, Texas … 1977
Một đêm nọ, vào khoảng 2 giờ sáng, sau khi Loan xếp hàng-hóa lên kệ và bước lại phía cashier lấy sách ra làm homework, thì cánh cửa tiệm Utotem mở ra, một người khách bước vào, hắn nhìn Loan nói:
– Where is chocolate candies?
Loan chỉ tay ra phía trước:
– Over there.
Rồi nàng cúi xuống mở homework ra. Hắn lanh-lẹ với ngay tấm bảng nhỏ treo trên cửa, lật mặt có dòng chữ ra phía ngoài: “Sorry, we closed 5 minutes to clean up”.
Rồi hắn bước nhanh tơi Loan, chỉ tay về phía sau, chỗ kệ thuốc lá nói:
– One pack of Marlboro Ligh.
Loan quay mặt vào phía trong, nhón gót lên, tay với gói Marlboro light.
Ngay lập-tức hắn dang tay ra bịt chặt lấy miệng nàng, kéo vào trong căn phòng nhỏ chứa đồ sau quầy thuốc lá đóng cửa lại, đẩy Loan vào sát tường, giật tung áo nịt vú nàng ra, chiếc sì-líp bị kéo tuột khỏi hai chân.
Toàn thân trần-truồng, Loan sợ-hãi run lập-cập!
Hắn đẩy nàng cúi sát xuống chiếc thùng hàng, chổng mông lên cao, âm-hộ chìa hẳn ra sau, hắn kéo xoạc hai chân nàng ra làm cho “hai cánh cửa ân-tình” còn “khép-nép” bị hả ra mọng như con sò lớn ăm-ắp đầy! …
Thằng “cướp” tuột quần hắn xuống.
Loan kêu lên:
– No!…No!…Please!
Nó đứng phía sau nàng, banh hai mu cho âm-hộ nàng mở ra.
“Ðàn-bà con gái Việt-Nam nhỏ người âm-hộ rất nhỏ”.
Loan mới hai mươi tuổi, vẫn còn trinh, Lỗ nàng rất nhỏ mà him-híp còn-nguyên…
Tên cướp thấm nước miếng ngón tay, cho vào giữa hai mu nàng … cọ-cọ mơn-man …
Bị kích-thích ngay âm-hộ như vậy dù cho phụ-nữ đã “chơi” nhiều lần rồi cũng không chịu nổi, huống chi Loan, cô gái còn-trinh, đang tuổi xuân-thì “nước-non ngàn-dậm chứa-chan!” Dục-tình rạo-rực trong lòng … Tinh-khí nàng chảy ra hai mép âm-hộ ướt-nhờn …
Nó thẳng-cứng to-kềnh như quả dưa leo bự, kê vào giữa hai mép nhầy-nhụa của-nàng đưa lên, kéo-xuống… “Ọc!” Cái đầu tròn-phình hơn qủa trứng nhấn ngay vào miệng Lỗ, hai mép rãn căng ra! … Loan bị đẩy chúi người về phía trước… Tên cướp vồ lấy hai vú nàng ôm kéo xiết lại, mông nàng ép sát vào của-nó, hai mu nàng căng ra … “Ự!” Nó … chui lọt vào trong lỗ! Màng-trinh bị rách, hai mu mọng căng, Mép âm-hộ phình ra ngậm khít vào… tinh-khí trong nàng nhờn-ướt, ràn-rụa hai mu … Nó trườn hết mình dài thượt to-kềnh vào sâu mãi bên trong… Tên cướp ôm hai vú nàng kéo sát lại nhấn vào thật mạnh, thật khít … thật sâu … Chơi nàng như vũ-bão! Loan chùn người về trước … Của hắn thọc vào ngập-lút mãi trong … nước ra ọp-ẹp khít-khao… Loan run-run hai chân muốn khuyụ xuống … Bàng-hoàng, rạo-rực! Hắn lắc-lư … kéo lên … chà dưới … thọc vào … rút-ra … cọ-sát khắp da-thịt bốn-phía thành-vách bên trong …Chơi nàng liên-miên bất-tận hơn nửa tiếng đồng-hồ… Thấy cô-gái hãy còn-trinh, âm-hộ khít-khao chặt-chụa hắn phát run rạo-rực thèm-muốn điên-cuồng … Chơi nàng như bão-táp mưa-tuôn, chơi rồi lại chơi nữa … liền-liền …
Âm-hộ nàng rãn ra, hai mu mọng-căng phồng-lên khít-rịt … Loan nghe rạo-rực toàn-thân, khoái-cảm trào lên, tinh-khí trinh-nguyên trong nàng tràn ra hai Mép … rạo-rực … rạo-rực tột-cùng … hai mu co-giật, bóp vào run lên, nàng khuyụ hai chân xuống! … Hắn run-rẩy… ôm mông nàng kéo sát vào … gục đầu lên lưng cô gái … lan-tràn trong âm-hộ…
“Cướp” của-nàng xong rồi, hắn kéo quần lên, chạy nhanh ra cửa!
Loan bàng-hoàng mặc lại quần-áo, run-rẩy đi ra…
Ngoài trời về khuya vắng người.
Nàng để yên tấm bảng “Close 5 minutes to clean up”. Khoá cửa lại, bước vào trong bathroom và bây giờ nàng thật-sự “clean up!” chính mình.
Chiếc radio nhỏ đặt trên cửa sổ vang lời ca: “… Khi em … khi em… mở cửa bước vào … Em … bước vào …Hồng non trên má … hồng-đào trên môi … Những ngày êm-ái đã qua rồi! … Sao ai mang lại …mang lại một trời … một trời oan-khiên!… Mang em trở lại ưu-phiền … Trước sân hạnh-phúc … chưa liền… vết-sâu… vẫn còn… vết-sâu… Chưa liền vết sâu … Vẫn còn… vết-sâu!..”