Khi ra về Bà đi như người mới khỏi bịnh, phải vịnh tường mà đi từng bước một. Khe lồn Bà ê ẩm khác thường. Tuy ê ẩm nhưng lại tràn đầy sức sống mãnh liệt.
Tối hôm đó, Tuấn cảm khái ôm vợ vào lòng mà cám ơn :
– Anh thật không ngờ em lại cho anh hưởng được những giây phút vừa bất ngờ, vừa tuyệt vời đó. Những tưởng đó chỉ là những thèm muốn hoàn toàn lý thuyết và thầm kín … vậy mà em lại giúp anh thực hiện được điều đó.
Thật anh không biết nói gì.
– Anh hảy nhớ là em yêu anh thật sâu đậm mới làm được chuyện đó cho anh. Hảy nhớ vậy rồi ráng thương em suốt đời là em vui rồi. Giúp anh thực hiện được những giấc mơ thầm kín làm em vui lắm.
Thu cười khúc khích nói tiếp :
– Nếu anh còn những bí mật thầm kín nửa thì phải chia sẻ với em đó nhe !
– Ừ, anh hứa đó, anh còn cả lô bí mật nửa mà !
Sáng hôm sau, Thu cười cười nói với Tuấn :
– Sáng nay em đi shopping đến trưa, anh hảy dùng thời gian để ôm ấp « ước mơ thầm kín » của anh lần cuối đi !
– Em nói vậy chứ anh không tin là « ước mơ thầm kín » của anh dám trở lại đây lần thứ nhì.
– Thật đúng là anh tuy có kinh nghiệm đời nhiều nhưng về tâm lý đàn bà thì dở ẹt như chị Liên thường trêu chọc anh. Em cá với anh là thế nào Bà Năm cũng sẽ đến để gặp anh.
Thật vậy, sau khi Thu đi chừng nữa tiếng đồng hồ thì Bà Năm đến ngập ngừng gõ cửa phòng. Đúng ra thì sau tình huống ngày hôm qua, Bà Năm mắc cở lắm, Bà chỉ muốn núp trong nhà mấy ngày liền, cứ tưởng là ai thấy mặt Bà cũng đoán ra là Bà vừa ngũ với một người đàn ông ! Ngay như con gái của Bà, khi vừa về nhà đả ngạc nhiên nhìn Bà mà trố mắt hỏi :
– Ủa, Má sao vậy ?
Lúc đầu Bà không hiểu, lo lắng hỏi lại :
– Sao là sao ? bộ Má có dấu hiệu gì bị bịnh hay sao ?
– Không phải, hôm nay sao con thấy Má lạ quá.
– Lạ là sao ?
– Chưa bao giờ con thấy Má như vầy. Miệng Má cười vui, mắt thì long lanh sáng rở. Tóm lại con chưa hề thấy Má hạnh phúc như ngày hôm nay. Má sao vậy ?
Bà Năm lúng túng đỏ mặt, lấp bấp không biết trả lời ra sao làm con gái Bà càng tò mò, hỏi dồn. May cho Bà là Bà sực nhớ đến món tiền vừa nhận được, Bà thở phào nói nhanh :
– Má vừa trúng số ! 10 triệu đồng.
Con gái Bà mừng quá nhẩy đến ôm Bà mà không còn thắc mắc gì nữa.
Phần Bà Năm khi tối trước khi vào ngũ, Bà đánh bạo ngước nhìn mình trong gương để kiểm tra xem gương mặt mình có gì thay đổi không mà con gái mình lại nhận định như vậy. Bà tò mò nhìn mình trong gương nhưng chỉ nhìn được vài giây rồi những hình ảnh buổi sáng lại hiện lên làm Bà hổ thẹn, không dám nhìn nữa.
Hôm sau, Bà do dự nhìn xách quần áo của vợ chồng người khách trong khách sạn mà rối như tơ vò. Bà không biết mình có nên tự tay đem giao hàng hay không ? Tâm lý mắc cở vẫn còn tràn đầy, chắc Bà không dám nhìn người đàn ông hôm qua đâu, ngượng chết ! Một đằng Bà lại nghỉ khác : người ta đả ôm ấp mình, dù sao thân thể của mình cũng đã thuộc về người ta, mình là đàn bà chân chính, dù chuyện xẩy ra quá đột ngột kỳ lạ, nhưng mình vẫn là người của anh chàng đó rồi.
Sau cùng Bà quyết định tự tay đến giao hàng, ít nhất cũng được nói lời chia tay và cám ơn với anh ta.
Khi Tuấn ra mở cửa thì Bà lo lắng thấp thỏm, không biết người đàn ông sẽ có thái độ nào với mình, Bà đầy mặc cảm, sợ người ta đanh đá, ruồng rẫy mình. Mà dù có vậy thì Bà cũng chấp nhận mà thôi, miễn là được nói vài lời cám ơn với chàng ta, vì dù sao chàng ta cũng là người ân của mình.
Cửa phòng mở ra. Tuấn đứng nhìn Bà mà cười làm Bà Năm lúng túng lí nhí mấy chử :
– Tui … tui … cậu …
Tuấn nói ngay để cho Bà yên tâm :
– Bà ơi, bà đến làm cháu vui lắm đó. Bà đem đồ cho tụi cháu đó hả ? Mời Bà vào phòng.
Bà nép người bước vào, lúng túng đặt gói đồ xuống bàn rồi lầm lủi bước ra phía cửa. Bà cúi đầu không có can đảm ngước nhìn người đàn ông đả đem lại bao nhiêu cảm xúc cho Bà ngày hôm qua. Bà lắp bắp :
– Tui … muốn nói … cám ơn cậu …tui …
Tuấn không cho Bà nói tiếp, chàng bước đến ôm Bà vào vòng tay rắn chắc của mình rồi bế Bà vào phòng trong.
Bà Năm luống cuống, dẩy dụa nhưng lòng Bà lại thấy thật ấm áp, reo vui. Bà chỉ lo lắng :
– Tui không muốn làm phiền hai vợ chồng cậu … cho tui về …
– Bà ơi, vợ cháu biết ý cháu nên đi chợ đến trưa mới về.
Tuấn âu yếm đặt Bà lên giường rồi hôn lên gương mặt sáng ngời … :
– Bà nè, cháu vui lắm khi thấy Bà đến thăm cháu lần cuối trước khi cháu về.
Bà Năm lại đỏ mặt :
– Tui … tui cũng nhớ cậu lắm.
Người Bà đã nóng rần rật rồi vì bàn tay của Tuấn đang luồn dưới áo mà bóp vú Bà. Bà nằm thở hổn hểnh trong khi Tuấn nhẹ nhàng cởi quần của Bà ra. Quần ngoài rồi quần trong. Bà nằm tênh hênh ra đó, chỉ còn bận độc nhất một cái áo bà ba với phân nửa nút đả bị bung ra. Bà nhắm mắt không dám nhìn thân thể lõa lồ của mình, may là Tuấn đã tinh ý tắt hết đèn và kéo màn cửa sổ.
Tuấn ngồi bên giường đưa tay vuốt ve mu lồn thật êm ấm. Chàng trầm trồ rừng lông khác thường của Bà, chưa bao giờ chàng thấy một cái mu lồn nhiều lông như vầy, lông bao trùm cả hạ bộ. Hồi nẩy khi Bà cón mang quần lót, lông lồn vẫn cứ lòi ra hai bên háng … Tuấn hỏi Bà :
– Bà nhiều lông ghê, đẹp quá !
Bà ngượng quá, định đưa hai tay bụm mu lồn mình lại, nhưng Tuấn nhẹ nhàng đưa tay cản. Bà nhớ lại mặc cảm của mình đả có từ khi mới lớn, mới 15, 16 tuổi, ngực thì chưa nhú lên mà lông lồn đả xum xê làm Bà đả khổ sở biết bao ! ngay đến Mẹ Bà khi thấy con gái mình nhiều lông cũng lắc đầu nói : « con gái như con thế nào chồng cũng chê ! ». Bà bị mặc cảm nặng nề từ đó. Nhiều lúc Bà lén lút lấy kéo cắt bớt lông lồn của mình nhưng sau đó thì lông lại nhanh chóng mọc trở lại, còn dầy dặc hơn nên Bà sợ quá không dám cắt nữa. May cho Bà là chồng Bà cục mịch, quê mùa, không biết, mà cũng không chú ý đến rừng lông lồn của Bà. Bà dấu, không bao giờ để cho ai thấy lồn của mình. Chỉ có lần phải đi sanh đứa con gái thì mặc cảm lại ùn ùn nổi dậy khi bà mụ đở đẻ cằn nhằn phải tốn quá nhiều thời giờ cạo mu lồn để sửa soạn cho lúc sanh đẻ …
Bây giờ người đàn ông này lại chú ý đến rừng lông của Bà, hỏi làm sao Bà không lo lắng cho được ? Nhưng lạ thay, anh chàng này lại trầm trồ, khen nức nở làm Bà thấy nhẹ nhõm và mừng rỡ không xiết.
Bà thích thú bẹt hai đùi ra thật rộng cho người tình mình được dễ dàng hơn. Tuấn cởi quần áo của mình rồi nằm xuống bên cạnh, tay chàng vẫn tiếp tục vuốt ve mu lồn, chàng đặt đầu lên bụng Bà để nhìn thật gần … Tuấn thấy rất thấy thích thú với mu lồn cùng mớ lông màu hoa râm này.
Tuấn ngước đầu nhìn Bà :
– Hôm nay cháu sẽ bú lồn Bà đây.
Bà Năm giựt mình, nói :
– Không được đâu, không được đâu…
– Sao lại không được ?
Bà Năm lí nhí :
– Chưa bao giờ … ai … ai …