Chị nói mạnh dạn, coi như quyết đinh “ đi là đi chiến đấu “ tới cùng, ai dè chỉ có nhiêu là khựng. Chị mơ hồ câu “ già kén kẹn hom “, biết đâu kén cá chọn canh thì xôi hỏng bỏng không hết. Cái người lý tưởng chị nhằm đâu chưa thấy, chớ lù lù hai cha con ổng tài năng và thủ thuật ra sao thì chị biết rõ rồi.
Mới mỗi người một lần lăn xả vô hành chị mà chị đã muốn rời rã con tàu đi, chớ cả hai đồng a vô một lượt chắc chị nhào đầu sớm. Cái lần hai cha con vần chị, chị nghĩ ối ăn thua gì, bất quá trên thì con, dưới thì cha, miệng lẫn lồn chị đều có thứ chơi cầu ba cẳng càng sướng có sao.
Dè đâu, ông già lớn tuổi mà cặc dái có bề có lớp, đụ chị thiếu điều lòi trĩ mà cù cừa cú cứa hổng chịu ra. Lồn chị ê bằng chết, ổng đụ còn lắc léo đút ngón tay vô lỗ đít ngoạu phụ, chèn ơi, hồn chị bay chơi vơi chin tầng mây, thịt gân gì đứt bựt bựt hết. Cha đã vậy, con cũng nào kém. Ngó cái mặt nó dòm con cặc chui ra chui vào cái lồn, chị thấy nó gồng mình ùng ùng, con cặc nó nở lớn nó giập miệng chị như giập cái lồn vì hận sao đó.
Chị tưởng lúc đó nó thù chị lắm. Chị nghĩ là nó muốn đâm thủng họng chị ra vì chị thấy nó bợ cả hai tay giữ không cho đầu chị nhúc nhích rồi nó dọng như dọng búa đóng đinh cồm cồm đau thấy mẹ. (TruyenSex88.Net) Chị ứa ràn rụa nước mắt ra vì ngộp, con cặc nó dài thòn, chị há miệng lớn hết cỡ mà cặc còn dư ra một khúc. Nó với tía nó hai người thi nhau đụ chị coi ai hơn, thế nên vô hình dung chị là tấm bia cho hai gã tranh tài.
Nói nào ngay, người chị mệt ngất ngư nhưng sự thực là chị được đụ một bữa mãn nhãn. Trong đời chưa lần nào chị được hai con cặc chơi một lần ở hai lỗ khác nhau. Bữa đó, hai cha con mửa khí dữ quá, lồn chị đã bê bết mà miệng chị cũng lầy lụa thấy ghê. Khi hai cha con rút cặc ra rồi mà lỗ lồn và lỗ miệng còn ùn mớ khí cặc của hai người. Nó dính lồm lồm như hồ, như cháo, nhễu nhão tùm lum.
Chị mệt lử hết cục cựa được, đành nằm một chỗ phun phì phì và rặn cho khí trào từ từ ra. Chị nghĩ tới còn rợn mà lại khoái. Hổng lẽ chị yêu cầu hai cha con lâu lâu lại ban cho chị đặc ân được đụ như thế nữa, chớ thâm tâm chị rất muốn tỏ bày ý đó.
Nhìn hai cha con nổi cơn đùng đùng nắc và níu bóp hai vú cùng mông đít chị, nồi đất ơi sao mà từng thớ thịt chị đều rung lên một lượt như dàn giao hưởng đang chơi một bản để đời. Ngón tay của người này lăng xăng trên hai vú, ngón tay người kia đang thụt lỗ đít như thụt dầu, bữa đó giả như có ai xúi chị chửi tầm bậy tầm bạ chắc chị cũng dám để cơn nứng bớt dồn dập một chút.
Gì đâu mà lồn vừa lơi lơi thì lỗ đít và cặp vú sướng tíu lên, rồi hai vú với bờ mông vừa dịu dịu thì miệng và hột le lại bị thúc rầm rầm, lúc nào cũng tựa có đoàn xe lửa dài thòn chạy ầm ầm làm rung đường sắt hết trơn.
Đó là cảm giác của chị sau lần thử lửa. Nó có vẻ tàn nhẫn mà bù lại chị thấy đã vô cùng. Mấy ngày rồi, lồn chị mấp máy chờ, đêm nằm chèo queo nó giựt lia như cá đớp lưỡi câu, làm chị tức muốn té đái. Vậy mà chị ì ọp ngồi lên chạy ra sau rặn chết cha chết mẹ nước không ẻ một giọt. Chị nghĩ hay là bị đái ké, nhưng hổng phải, chẳng qua nứng lồn mà hổng có cặc đụ bị vậy thôi. Chị rủa thầm hai cha con thằng Cún quá xá.
Chị nghĩ ờ thì bớt một người thí cho chị một lần đụ để chị đỡ trằn trọc đêm khuya. Chớ cả hai xách cặc đi đụ ở đâu hổng biết. Chị tính kỳ này hai chả qua, chị sẽ uống thuốc liều cho mấy chả đụ tét lồn chị, dù sau đó có chửa cũng được để chị lấy cớ buộc chết họ lại, hổng để cặc họ đi đụ tùm lum bắt chị nứng lồn quá ể.
Chị nghĩ hết điều này qua chuyện kia, mắt cay đầu váng, lồn giựt tưng bừng, vú hồi hộp thấy mẹ mà bóng hình cha con Cún vẫn bóng quế tận đâu đâu. Chị tức ngực quá, phải thò tay bóp vặt hai vú cũng chẳng đỡ. Vú cũng kêu mà lồn cũng gào, da diết, ỷ ê, dồn dồn dập dập.
Chị nứng quá, phải xốc thằng con dậy bắt nó bú dùm một chút. Thằng bé đang ngủ bị dựng dậy cằn nhằn, la ré lên. Bà già chị long ngóng nghe ra, kêu ồm ồm : Hai à, mày ngủ sao để thằng nhỏ đói rên dữ mày. Chị nổi sùng nói bậy : nó nứng cặc nên khóc oặt, đụ mẹ, biểu nó ngậm vú mà nó chê. Bà cụ hổng nghe ra, tưởng là con gái đang dỗ cháu bú sữa nên tấm tắc khen : ờ cho nó bú no đi rồi ngủ nghen.
Chị lầu bầu trong mồm.
Thằng oắt con khóc dữ quá, khóc kiểu người ta gọi là mỏ đỏ nanh vàng. Chị đã mấy lần nhét vú vào cốt cho nó ngậm im đi mà nó không nghe. Nó giãy lên đạp vung người muốn tuột khỏi đôi tay chị. Sẵn đang bực vì cha con Cún lặn mất tiêu, lại thêm cái tiếng khóc của con nghe oang oang như lệnh vỡ, chị phát cáu độp vô đít nó bộp bộp.
Con trẻ biết gì, nó đang ngủ thì chị dựng nó dậy. Mắt nó cay, mất giấc, nó la toáng lên, chỉ dản dị có vậy. Đáng lẽ chị phải phết vào chính cái đít chị mới đúng, đằng này chị thua me gỡ bài cào, lại còn đập văng ti lê nó ra. Bà mẹ nghe thằng cháu hét như còi thì thương nên vặc luôn : mày làm gì thằng nhỏ vậy Hai. Tại sao mày đập nó, để nó khóc inh nhà lên vậy.
Chị quay sang xạc luôn bà già : má cứ đặt chiện cho nó leo. Làm như thằng nhóc đã biết nghe, biết nói rồi vậy. Bà già chẳng biết làm gì hơn nên nhịn cho xong. Chị nằm ôm con càng hận, hết than trời trách đất, lại chửi tưới luôn cả hai cha con Cún. Chị nói dung tục quá, ai nghe được cũng phải đỏ mặt, cũng may bà già điếc nên chẳng hiểu ra sao. Ai đời, chị là người nữ mà nói năng hết sức tục. Một hai chị gọi cha con Cún ra mà trùm đủ thứ lên mặt họ.
Chị quang quác cái miệng : đồ thứ mê lồn, mẹ nào cho cạp thì cạp như chó. Hổng hiểu lồn mấy mẹ có khác gì lồn con này mà sao cả hai cha con đều lăn rúc vô thế chớ. Hay là tại lồn thiên hạ có răng nên mồm lưỡi mấy chả đút vô nó cắn mẹ giữ lại nên ú a ú ớ không rút ra nổi. Lồn tao để đó sướng hơn, tao đéo cho thằng nào mon men tới nựng nữa.
Chị còn chửi một thôi một hồi, tưởng chừng có bao nhiêu danh từ quay quắt nhứt đều được chị đem ra xả láng. Chửi mỏi cả miệng mà cũng chưa hết nư, thằng oắt con vẫn gào khản cả giọng. Chị bực liệng nó xuống giường cho tha hồ gào đến mệt nghỉ thì thôi.
Đúng lúc đó thì Cún lò dò vào. Nó phom phom tiến lại chỗ chị, nhỏn nha nhỏn nhoẻn tía lia. Tưởng là chị sẽ ăn tươi nuốt sống, ai dè chị xuội lơ. Chị mét với Cún : nó mắc chứng gì mà khóc gào nãy giờ điên cả ruột. Cún hỏi coi chị đã cho nó ngậm vú chưa thì chị than đã đủ hết cách mà nó cũng còn khóc.