-ôi…….em chưa về sao. Vân bối dối ngượng ngùng hai tay giữ chặt lấy cái khăn tắm như sợ nó sẽ bung ra để cô hỏa thân ngay vậy
-điệu bộ đó của vân cũng làm thương đỏ mặt cô quay vội ra…không em đang làm đồ ăn sáng ở bếp, em định gọi chị giậy ăn sáng thôi xin lỗi chị, cô vừa nói vừa đi thẳng ra nhà bếp không để Vân nói lời nào
……..thương đang làm đồ ăn, vài giọt mồ đọng lại chên trán cô, mái tóc mềm mại được cột cao khẽ đung dưa trên đôi vai nhỏ nhắn, khuôn mặt thương khi nhìn nghiêng thật dễ thương, lúc này trông cô thật ủy mị khác hẳn với cô bé tinh nghịch hàng ngày………nó làm vân cảm động, cô nhẹ nhàng tiến lại phía sau thương vòng hai tay siết chặt lấy eo cô bé,gục đầu vào bờ vai nhỏ nhắn kia, cô thì thầm
-chúng ta đang làm gì vậy hả em, chị làm sao thế này……
khẽ soay người lại và vòng tay ôm lấy vân thương ghé vào tai Vân thì thầm
-không sao cả nếu có lỗi thì đó là lỗi của em, chị không có lỗi j cả, chị đừng buồn
-không chị không buồn, em đừng nói thế đó là lỗi của chị
-nếu nhất định ai đó phải có lỗi thì chúng ta sẽ cùng có lỗi phải không chị, nhưng chị ơi chúng ta chỉ có lỗi thôi nhé, nhưng không ai có tội cả, vì yêu một người đâu phải là có tội
-……yêu………tiếng yêu được vân bỏ lửng không nói tiếp nữa đôi môi cô lại cuốn lấy môi thương say đắm,
trong căn nhà trung cư tràn ngập gió và nắng hà nội, có 2 con người nhỏ bé đang say sưa chong hạnh phúc của ái tình
trong bàn ăn, ánh mắt thương nhìn vân âu yếm, aaaaaa há miệng ra nào em cho Vân một miếng, nhanh kên không giận Vân luôn bây giờ………hihi ngoan lắm……….em thương Vân nhất. cái sự nhí nhảnh của thương cứ làm Vân cười tủm tỉm suốt cái vị ngọt ngào ấy nó làm cô như thay đổi cô đang sống trong một cuộc đời mới, không còn cái bộ mặt giả tạo hàng ngày nữa, không còn cái cảm giác nhàm chán và trống giỗng nữa, có một ngọn gió tình yêu đã ghé thăm cô ngọn gió ngọt ngào mang vị của tình yêu và hơi thở của thương , hơi thở của con người lần đầu cho Vân cảm giác yêu……….
trên con đường hà nội ngập nắng và đông đúc Vân lại chở thương đến chỗ làm, thương vòng tay ôm lấy eo cô, những ngón tay thon nhỏ nhắn đan chặt vào nhau trên bụng cô, một cảm giác ấm áp vô cùng, nó miên man mơn chớn trái tim 2 người con gái
5 giờ chiều, tan sở thương đang đứng ở cầu thang máy đợi Vân
-ồ em mới đến làm phải không, chông em dễ thương quá ‘ một người con trai trong rất điển trai đến bắt chuện với Thương
-vâng chào anh em là nhân viên mới ạ, em mới đến làm hôm nay
-vậy à thể nào mà anh chưa nhìn thấy em bao giờ, anh làm ở phòng kế hoạch còn em
-em làm ở phòng hành chính
-à vậy em là nhân viên mới đó hả vậy thì hay rồi hôm nay công ty tổ chức tiệp thăng chức cho trưởng phòng mới tức là xếp của em đó, anh cũng đến dự mình đi chung nha,
-ồ em rất cảm ơn lời đề nghị của anh nhưng em có bạn đi cùng rồi
-vậy sao tiếc nhỉ………..vậy hẹn em lần sau nhé, ánh mắt hắn nhìn thương chằm chằm lộ dõ vẻ tiếc nuối
……….trong cầu thang máy………
-sao chị lâu vậy, em đứng chờ mỏi chân nè…….
-à hihi tại giám đốc nói nhiều wa mấy cái thủ tục nhận chức rườm rà thế mà em, bây giờ mình phải đi dự tiệp của công ty em à
-biết rồi nên mới đứng chờ sưng cả chân nè
-ôi vậy à, thế thì làm sao giờ sưng ở đâu để chị nắn cho hết sưng nào
-ôi chị kỳ quá à
-dám nói chị kỳ à chị cù léc cho cưng biết tay………..
-ôi thôi mà tha cho em đi……
-tha cũng được nhưng mà………phải làm cho chị một việc
-việc j thương cong môi lên hờn rỗi
-việc này này, Vân bất ngờ đặt lên môi Thương một nụ hôn
– bị bất ngờ theo phản xạ thương đẩy nhẹ vân ra nhưng vân lại hôn sâu hơn cái hôn làm cô nghẹn thở, cô ôm lấy mặt Vân luồn tay ra sau gáy nồng nàn đáp trả. và khi chiếc thang máy xắp dừng lại hai người xắp buông nhau ra, thương cắn nhẹ vào môi vân một vân một cái
-ÁH đau wa Vân nhăn nhó
-haha em đánh dấu đó, cho kẻ tham lam một bài học làm em xém nữa thì nghẹn thở
vân cười, nụ cười thật hiền bây giờ cô không còn là cô nữa,trái tim cô đã thuộc về thương mất rồi,có nhanh quá không…….cô cũng không biết nữa, cô chỉ biết rằng giờ tim cô đang bị chiếm chọn bởi hình bóng của một người con gái……
rượu, nhạc và gái đó là tất cả những j thường thấy trong một hộp đêm ở hà nội, sau bữa ăn do công ty chả tiền ở một nhà hàng thì bước tiếp theo sẽ là một đêm say khướt với điệu nhạc điên cuồng ở hộp đêm do kẻ đáng thương mới được nhận chức chi tiền, và vân cũng không được ngoại lệ, vân vốn không thích những chỗ đông người và quá ồn thế này, những lần trước cô thường trốn nhưng hôm nay thì không thể, vì cô là chủ chi kiêm chủ trì mà……..
1 tiếng……..2 tiếng…….4 tiếng giường như chưa có ai là muốn trở về, bên một góc bàn có một kẻ từ đầu buổi đến giờ cứ nhìn Thương chằm chằm, bầu ngực thương nhô lên trong bộ đồ công sở cách tân với cái cổ trắng muốt không ít lần làm hắn nuốt nước bọt ừng ực, 10 bản nhạc đã được đổi và cũng là 10 lần hắn mời thương nhảy nhưng cô lại cứ lịch sự từ chối, cái lịch sự đó làm hắn khó chịu, trong men say hắn cảm thấy bị nhục nhã lắm, lần đầu tiên hắn bi 1 cô gái từ chối đến 10 lần trong một tối như thế, rượu làm hắn có những ý nghĩ ghê tởm đến quái gở, hắn cứ nhìn thương như thế rồi nốc từng ngụm rượu ừng ực
-như cảm nhận được có ánh mắt ai đó đang theo giõi mình, thương đưa mắt quan sát xung quay bất chợt cô chạm phải ánh mắt hắn, nó làm cô lạnh sương sống, bàn tay cô đang đan vào tay Vân phía dưới bàn khẽ siết chặt lại
-em sao vậy
-à không. em không sao đâu chỉ là cái anh đó……..
Vân nhìn theo ánh mắt của thương nhưng cô không thấy j cả , nhưng nét mặt của thương làm cho cô thấy hơi lo lắng cô thì thầm
-có lẽ mình nên về thôi
– em cũng muốn lắm nhưng làm sao mà về hả chị
Vân nhìn cô cười tinh quái rồi thì thầm vào tai cô gì đó, thương khúc khích rồi nháy mắt với vân
-ôi ôi thương em làm sao vậy……em không sao chứ
-em……. em chóng mặt wa chắc là em chúng gió rồi, em khó chịu wa chị ơi
-mọi người súm lại gần,lo lắng, có cần gọi cấp cứu không chị vân, thương nó sao rồi
-chắc là không sao đâu chắc cảm gió thường thôi chị gần nhà thương để chi đưa thương về, mọi người cứ vui vẻ đi nha chị sẽ thanh toán hết